Trang Chủ LỜI CHỨNG CÁ NHÂN Đời Người Như Cây Cỏ

Đời Người Như Cây Cỏ

958
0
SHARE

 

Đời Người Như Cây Cỏ ..

Nghệ sĩ Chí Tài, một danh hài nổi tiếng và cũng là một cựu nhạc sĩ kiêm ca sĩ vừa mới qua đời vì đột quỵ (stroke) tại Việt Nam.

Nhiều năm về trước tại Quận Cam California, tôi biết anh qua ban nhạc “Chi Tai’s Brothers”, anh là người đứng ra thành lập ban nhạc này và vài thành viên trong ban nhạc là tín hữu Tin Lành. Thoạt đầu ban nhạc gồm có Huy Khanh (Guitar), Ngọc Quốc (Piano, giờ là Mục sư), Trường Cửu (Bass, giờ là Mục sư), Trịnh Nam Sơn (Saxophone, giờ là Nhạc sĩ), Chí Thái (Trống), Chí Thiện (Keyboard, cũng là anh ruột Chí Tài), Phương Loan (Ca sĩ & cũng là vợ của anh) và anh (Guitar kiêm Ca sĩ)..

Anh Chí Thái em ruột của anh, hiện nay là tín hữu đang sinh hoạt tại một hội thánh ở San Diego (California). Chí Tài là một người hiền hoà, tánh tình rất vui vẻ thân thiện, tốt bụng, và hay giúp đỡ mọi người.

Việc anh ra đi bất ngờ, trong lúc đang tập thể dục và nghe nói cơ thể anh rất khỏe mạnh trước đó làm tôi thật sốc..

Tôi suy nghĩ đến phận người và sự mong manh của nó và thấy không có gì bảo đảm giữa một cuộc đời phù vân “Sanh, lão, bệnh, tử.”  Ở chốn nhân gian tạm dung mà người ta nói rằng, “Đời người như thể phù du, sớm còn tối mất, công phu lỡ làng.”

Thật vậy, cuộc đời của chúng ta có đó mất đó, mới gặp nhau hôm qua thì hôm nay đã chia lìa.. không ai biết được điều gì có thể xảy đến thình lình cho mình.

Thánh Kinh là lời của Thiên Chúa trong sách Thi-Thiên 103:15-16 cho biết,

“Đời loài người như cây cỏ; Người sanh trưởng khác nào bông hoa nơi đồng; Gió thổi trên bông hoa, kìa nó chẳng còn, chỗ nó không còn nhìn biết nó nữa.”

Ngắn ngủi qúa, chia lìa sớm quá, cuộc đời của chúng ta chẳng khác nào như cây cỏ, rất mong manh, rất chóng tàn..

Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn viết trong bài Cát Bụi,

Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi

Để một mai tôi về làm cát bụi

Ôi cát bụi mệt nhoài

Tiếng động nào gõ nhịp khôn nguôi.

Bao nhiêu năm làm kiếp con người

Chợt một chiều tóc trắng như vôi

Lá úa trên cao rụng đầy

Cho trăm năm vào chết một ngày..

Còn Thi sĩ nổi tiếng Bùi Giáng thì nói gì qua bài thơ cũng mang tên là “Cát Bụi” như sau,

Ta cứ tưởng trần gian là cõi thật

Thế cho nên tất bật đến bây giờ!

Ta cứ ngỡ xuống trần chỉ một chốc

Nào ngờ đâu ở mãi đến hôm nay!

Bạn thân ơi! Có bao giờ bạn nghĩ

Cuộc đời này chỉ tạm bợ mà thôi

Anh và tôi giàu sang hay nghèo khổ

Khi trở về cát bụi cũng trắng tay

Cuộc đời ta phù du như cát bụi

Sống hôm nay và đâu biết ngày mai?

Dù đời ta có dài hay ngắn ngủi

Rồi cũng về với cát bụi mà thôi

Thì người ơi! Xin đừng ganh đừng ghét

Ðừng hận thù tranh chấp với một ai

Hãy vui sống với tháng ngày ta có

Giữ cho nhau những giây phút tươi vui

Khi ra đi cũng không còn nuối tiếc

Vì đời ta đã sống trọn kiếp người

Với tất cả tấm lòng thành thương mến

Ðến mọi người xa lạ cũng như quen

Ta là cát ta sẽ về với bụi

Trả trần gian những cay đắng muộn phiền

Hồn ta sẽ về nơi cao xanh ấy

Không còn buồn lo lắng chốn trần ai!

Có gì khác nhau giữa hai loại cát bụi này không? hay nó cũng chỉ lẫn quẩn ở chỗ, “Bao nhiêu năm làm kiếp con người chợt một chiều tóc trắng như vôi. Lá úa trên cao rụng đầy, cho trăm năm vào chết một ngày..” (TCS)

Và rồi cũng chỉ là,

“..Cuộc đời ta phù du như cát bụi

Sống hôm nay và đâu biết ngày mai?

Dù đời ta có dài hay ngắn ngủi

Rồi cũng về với cát bụi mà thôi..” (BG)

Hai con người cùng mang một nỗi khắc khoải về một cuộc đời phù du, để rồi tất cả cuối cùng chỉ là “cát bụi”..

Vâng, chính Thiên Chúa đã tạo dựng con người chúng ta bằng bụi đất, cho nên “cát bụi” cũng nói lên cái sự nhỏ nhoi, yếu đuối, bất toàn, và bất năng của nó..

Nhưng Thiên Chúa thì nhớ rõ điều mà con người chúng sinh thường hay quên, ấy là chúng ta chỉ là “cát bụi,” và đến một ngày cát bụi sẽ trở về với cát bụi.

Con người vốn yếu đuối, đời người vốn mong manh và ngắn ngủi. Người ta chúc nhau: “Sống lâu trăm tuổi!” nhưng mấy ai đạt được ước nguyện nầy? Cho dù sống đến “đầu bạc, răng long” thì trước mắt Thiên Chúa, Ngài nói rằng,  “một ngàn năm chỉ là một canh của đêm mà thôi..”

Đời người cũng chỉ thoáng qua, như cây cỏ nơi đồng, chỉ cần một cơn gió thổi qua là nó chẳng còn, và “chỗ nó không còn nhận biết nó nữa”..

Vậy, đâu là ý nghĩa cuộc đời? Điều gì là quan trọng? Ăn uống, cưới gả, rồi tan biến ? Lao khổ, tranh đua, rồi qua đời? Giàu có, danh vọng, tài năng.. hay có lớn lao thành công gì đi chăng nữa, tất cả rồi cũng sẽ tạ từ.. cuối cuộc chơi phải bỏ lại hết.

Con người nên làm gì với cuộc đời ngắn ngủi của mình, để khi qua đời, chúng ta không phải tan biến như hoa cỏ, mà ghi dấu trong đời bằng những gì mang giá trị trường tồn?

Chúng ta cần xác định mục đích của đời mình và sống đúng mục đích Chúa đặt để chúng ta trên đất, để dù thân cát bụi nầy qua đi theo quy luật “sinh, lão, bệnh, tử” của con người nhưng vẫn tìm thấy được ý nghĩa của cuộc sống trong đời nầy.

Tôi đã từng làm tang lễ cho nhiều người, và rồi nhìn vào cuộc đời chính mình, chưa khi nào thấy đời sống mong manh ngắn ngủi như vậy, rồi nhìn lên Chúa, nhìn biết chính Ngài là Nguồn Sự Sống, chính Ngài là trường tồn vĩnh cửu, chính Ngài là tình yêu bình an giữa cơ sóng gió ba đào.. và khiến tôi phải thêm lòng yêu kính Chúa, thờ phượng Chúa, kính sợ Chúa, và quyết tâm sống cho Ngài, thực thi những điều Ngài muốn trong tôi, trong những ngày ngắn còn lại giữa thế gian mờ tối này..

Kỳ diệu thay, trong niềm suy tư đó, tôi thấy được mạnh mẽ hơn, được thấm nhuần về tình yêu ngọt ngào mà Ngài đang dành cho tôi, một đứa con hoang đàng lưu lạc khi xưa, nay đã trở về với ràng chiên yêu dấu của Ngài và được Ngài sử dụng cuộc đời còn lại của mình cho Ngài..đó là ân sủng, niềm hy vọng tuyệt diệu mình có được trong Chúa.

Người Việt chúng ta cũng hay nói, “Trời kêu ai nấy dạ.” Hôm nay có thể là ngày cuối của đời mình, không ai biết được, chỉ có Chúa biết mà thôi.. nhưng chúng ta có xác định điều nầy cho cuộc đời mình không? Chúng ta có nhận biết để mà sống đẹp lòng Chúa và sống ý nghĩa không? Và nếu biết, chúng ta thực hiện điều đó như thế nào?

Ước mong những ai chưa nhận biết về tình yêu của Thiên Chúa, hãy mở lòng ra tiếp nhận ân sủng tình yêu mà Ngài đã vì yêu thương bạn và tôi, Ngài đã hạ sinh nơi chuồng chiên nghèo hèn và chết thế trên cây thập giá đau thương vì cớ tội lỗi chúng ta..

Để rồi ba ngày sau đó từ sự chết, Ngài đã sống lại một cách hiển vinh để ban cho chúng ta sự cứu rỗi đời đời vĩnh phúc cho những ai mở lòng ra tiếp nhận Ngài ..

Chúa cho biết rằng, “Cát bụi sẽ trở về với cát bụi nhưng linh hồn sẽ trở về với Đấng tạo ra chúng”.. chúng ta sẽ được Ngài tiếp rước vào trong sự an nghỉ bình an trong Nước vĩnh hằng, phước hạnh muôn đời mà Ngài ban cho, sẽ ở với chúng ta mãi mãi..

Vậy mong bạn hãy nắm bắt cơ hội ngay hôm nay để mở lòng tiếp nhận sựu cứu rỗi của Ngài, đừng để đến ngày mai.. vì ngày mai có thể qúa trễ.. too late!

Nguyện xin Thiên Chúa an ủi và ban sự bình an của Ngài trên chị Phương Loan & gia đình cùng tang quyến anh Chí Tài.

 

 

Mục sư Trần Đình Hân

(Cao nguyên Colorado, December 10/2020)

ĐỂ LẠI BÌNH LUẬN

Nhập bình luận!
Vui lòng nhập tên