Nha Trang năm trước ta về
Hòn Chồng ngày ấy chỉ còn trong mơ
Bình minh rực rỡ nắng vàng
Cà phê buổi sáng rồi ta lên đàng
Bùi ngùi kẻ ở người đi
Qui Nhơn giờ cũng xa xôi lắm rồi
🙂
|
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
|
Trong Khốn Khó, Việc Xảy Ra Trong Bạn Là Quan Trọng Nhất
Mục Sư Rick Warren
“…thì Phao-lô nói với thầy đội và lính rằng: Nếu những người nầy chẳng cứ ở trong tàu, thì các ông chẳng được cứu” (Công-vụ 27:31 BTT).
Cuộc sống không công bằng. Bạn sẽ có nan đề, khốn khó, và đau đớn vốn sẽ làm cho bạn tốt hơn hay cay đắng hơn. Bạn sẽ hoặc là trưởng thành hoặc là buông thả. Khi đó bạn sẽ hoặc trở nên như con người mà Đức Chúa Trời mong muốn, hoặc là bạn sẽ trở nên cứng lòng. Bạn phải quyết định cách bạn sẽ đối phó với những thời gian khốn khó trong cuộc đời. Bạn sẽ giải quyết như thế nào?
Khi bạn trải qua những thời gian khốn khó, những gì xảy đến cho bạn gần như không quan trọng bằng những gì xảy ra trong bạn. Đó là những gì bạn sẽ mang đến với cõi vĩnh hằng – không phải hoàn cảnh mà là tính cách của bạn.
Trong sách Công-vụ các Sứ đồ 27, chúng ta học ba cách mà bạn không nên phản ứng khi gặp thử thách:
1. Đừng để trôi dạt. “Tàu đã phải bạt đi, chống lại gió chẳng nổi, nên chúng ta để mặc cho theo chiều gió”(Công-vụ 27:15 BTT). Con tàu chở sứ đồ Phao-lô và các tù nhân khác đến Rô-ma đã lênh đênh giữa Địa Trung Hải và đã không thấy mặt trời trong 14 ngày, vì vậy họ không thể chịu đựng được, và họ bắt đầu trôi dạt.
Khi họ gặp trở ngại, một số người bắt đầu trôi dạt trong cuộc sống. Họ không có mục tiêu, mục đích, hoài bão, hay ước mơ cho cuộc sống mình. Ngày nay, chúng ta gọi điều này là “lao dốc”. Vấn đề ở đây là bạn đang đi xuống dốc. Cuộc sống không phải là bờ biển. Cuộc sống khó khăn. Đừng đánh mất hoài bão hoặc ước mơ của bạn chỉ vì cuộc sống trở nên khó khăn.
2. Đừng vất bỏ. “Đến ngày mai, vì bão cứ thổi cũng mạnh như vậy luôn, họ bèn quăng hàng hóa xuống biển” (Công-vụ 27:18 BTT). Những người phụ trách cần làm nhẹ con tàu, vì vậy họ ném hàng hóa xuống biển, sau đó là đồ đạc và thức ăn. Họ đã loại bỏ những thứ họ cần bởi vì cơn bão quá lớn.
Khi bạn gặp bão và căng thẳng đến không thể chịu nổi, bạn có xu hướng bắt đầu từ bỏ các giá trị và các mối quan hệ mà bạn có lẽ sẽ không từ bỏ khi ở hoàn cảnh tốt hơn. Bạn nói, “Tôi sẽ từ bỏ cuộc hôn nhân của tôi. Tôi sẽ từ bỏ ước mơ vào đại học của tôi.”
Đức Chúa Trời nói, “Hãy ở lại với con tàu!” Ví dụ, bạn đã từng làm điều đó trong cuộc hôn nhân của bạn chưa? Bạn đã từng nói, “Ly hôn không phải là một lựa chọn cho chúng tôi, chúng tôi sẽ giữ hôn nhân này”? Nếu không, bạn sẽ luôn bị cám dỗ để buông bỏ. Nếu bạn không vứt bỏ chìa khóa ly hôn, bạn sẽ không bao giờ phát triển được nhân cách mà Đức Chúa Trời muốn bạn có. Đức Chúa Trời có thể thay đổi tình huống và tính cách. Ngài có thể thay đổi bạn. Tôi đã học được từ kinh nghiệm cá nhân rằng chạy trốn khó khăn không bao giờ là ý Chúa cả. Đức Chúa Trời muốn bạn học hỏi, trưởng thành, và phát triển, và Ngài luôn ở bên bạn.
3. Đừng tuyệt vọng. “…đến nỗi chúng ta chẳng còn trông cậy được cứu nữa” (Công-vụ 27:20b BTT). Sau 14 ngày trong bóng tối và sau khi vứt bỏ hàng hóa, vật dụng, và thức ăn, cuối cùng những hành khách cũng từ bỏ hy vọng. Nhưng họ đã quên một điều: Ngay cả trong cơn bão, Đức Chúa Trời vẫn nắm quyền kiểm soát. Ngài đã không rời bỏ bạn. Bạn có thể không cảm thấy Ngài, nhưng nếu bạn cảm thấy xa Đức Chúa Trời, hãy đoán xem ai là người đã bỏ đi?
Đức Chúa Trời ở cùng bạn trong cơn bão, và Ngài sẽ giúp bạn vượt qua nó. Ngài đang thử nghiệm xem bạn có tin Ngài không.
****
Phần Suy Gẫm Tĩnh Nguyện @ 2017 do Rick Warren soạn thảo. Tác-giả giữ bản quyền. Được sử dụng khi có giấy phép.
Thảo Luận
Làm thế nào để bạn chứng minh rằng bạn tin tưởng Đức Chúa Trời khi bạn đang ở trong một cơn bão?
Tình huống khó khăn nào lâu nay bạn chờ đợi Đức Chúa Trời thay đổi?
Làm sao Đức Chúa Trời có thể chờ đợi bạn để bắt đầu thay đổi bạn thay vì thay đổi tình hình? Bạn sẽ phản ứng như thế nào?