
Sự thành tín của Chúa vươn tới tận mây.
THI THIÊN 36:5
Khi chúng tôi đến thăm ngôi nhà của Daniel Nguyen ở một ngọn đồi cao tại thành phố Đà lạt sương mù. Nhiều lần chúng tôi có thể nhìn thấy những đám mây bên dưới thung lũng. Một buổi sáng, chúng tôi thức dậy và thấy mình đang ở dưới ánh nắng mặt trời đẹp đẽ, nhưng thung lũng bên dưới thì phủ đầy mây. Những lúc khác, giông bão nổi lên, chúng tôi có thể nhìn thấy tia chớp và nghe thấy tiếng sấm gầm rú bên dưới, trong khi chúng tôi đang tận hưởng ánh nắng mặt trời tuyệt đẹp và bầu trời trong xanh ở trên.
Tôi ngồi trên hiên nhà và ngắm nhìn những đám mây bên dưới. Tôi đã nghĩ đến những đám mây của sự chán nản và đau khổ tạm thời che khuất ánh sáng mặt trời của tình yêu Chúa khỏi chúng ta. Nhiều người sống với một đám mây đen lơ lửng trên cuộc sống của họ.
Kinh thánh có rất nhiều điều để nói về những đám mây, vì đôi khi chúng tượng trưng cho các thế lực tâm linh che khuất khuôn mặt của Chúa. Nhưng Ngài không từ bỏ chúng ta. Ngài vẫn ở đó, và trong đức tin, chúng ta biết rằng mình có thể tin vào lời hứa của Ngài: “Ta sẽ không bao giờ lìa ngươi, không bao giờ từ bỏ ngươi” (Hê-bơ-rơ 13:5).
Bạn nghĩ thế nào?
–
“Hoa tường vi thời trẻ dại của tôi
Bên mái rạ một mảng vườn hẻo lánh
Ngày mưa bụi khắp nẻo đường và lạnh
Những cụm hồng cụm tím lẫn màu xanh
Tôi có hoa bè bạn bên mình
Hoa hiểu cả những điều tôi chẳng nói
Tôi đã qua bao thác ghềnh đá núi
Qua thời gian tóc thoáng sợi màu mưa”
Xuân Quỳnh

Đã lâu không về thăm quê ngoại
Nhớ đường quê thôn xóm mái nhà tranh
Mùa Xuân đến hoa mai vàng khoe sắc
Nhà ngoại tôi nhưng vắng bóng người xưa
Tôi tường vi – cánh mỏng gởi lời chào
Quê hương ơi một ngày về vội vã
Mưa phùn bay mùng năm Tết vậy sao
Thôi chào nhé những ngày thân yêu ấy
Tường Vi