Đông qua
chiếc bóng đổ dài
Chiều nghiêng lúng liếng
một vài sắc xuân
Mây hồng
cõng nắng trên lưng
Bàn chân lạc vận
giữa rừng xanh xao
Hoàng hôn
ngấn lệ trên cao
Sương bay vụn vỡ
lạc vào mắt đêm
Gió nâng
đôi cánh dịu mềm
Gom từng kỷ niệm
dỗ rèm mi ngoan
Hạt tình
lấm bụi thời gian
Lăn vào góc nhớ
đa đoan chạnh lòng
Em về
nhặt hết đợi mong
Chờ xuân bén nhựa
đan vòng tay yêu …
Nguyễn Thị Thu Ba
🙂 BÌNH LUẬN
Em về
nhặt hết đợi mong
Chờ xuân bén nhựa
đan vòng tay yêu …
Chữ nghĩa
trong tay nàng thơ
Cứ như
đôi đũa vung ra diệu kỳ
Nàng là
phù thủy hay tiên
Mà thơ
như suối
chẳng bao giờ ngừng!
Ngày xưa
không biết Thu Ba
Ba thu dồn lại
bao nhiêu là tình
Rất hay
nữ sĩ tôi ơi
ngôn từ đẹp lắm
sánh ngang truyện kiều —————-
BÌNH LUẬN
Thu Ba viết rất khỏe – chủ yếu là thơ tình. Từ ngữ tác giả sử dụng đầy sáng tạo. Những cụm từ: “Chiều nghiêng lúng liếng, cõng nắng trên lưng, từng kỷ niệm dỗ rèm mi ngoan, Chờ xuân bén nhựa đan vòng tay yêu ……” cho thấy tác giả là một “phù thủy” về từ ngữ.
Từ đã hay, nhưng ý thơ còn hay hơn. Đôi khi chỉ là một ý tưởng bình thường, nhưng được dệt thành một bài thơ giàu chất thơ và sáng tạo. Đó chính là Thu Ba.
Hạt tình
lấm bụi thời gian
Lăn vào góc nhớ
đa đoan chạnh lòng
Em về
nhặt hết đợi mong
Chờ xuân bén nhựa
đan vòng tay yêu …