Trang Chủ TRANG CHỦ Sa-lô-môn

Sa-lô-môn

323
0
SHARE

CÁC BÀI HỌC VỀ SA-LÔ-MÔN

Sa-lô-môn là một kẻ ngốc khôn ngoan nhất (the wisest fool). Ông là người khôn ngoan nhất trên trái đất, nhưng ông không nhận ra rằng bản thân không biết tất cả. Hôm nay, chúng ta thử đặt câu hỏi, “Làm thế nào một người thông minh có thể rơi vào một kết cục bi thảm như vậy?”Khi nghĩ về Sa-lô-môn, chúng ta có thể tự hỏi liệu ông quá thông minh, nhưng tại sao lại phạm một số sai lầm nghiêm trọng?Sai lầm đầu tiên mà chúng ta sẽ nói đến là: 

SA-LÔ-MÔN Đà KHỞI ĐẦU TỐT, NHƯNG KHÔNG KẾT THÚC TỐTChúng ta đều đã thấy những vận động viên vượt lên dẫn đầu trong một cuộc đua và sau đó không còn thể lực để hoàn thành cuộc đua. Một đội bóng rổ có thể khởi đầu rất mạnh nhưng cuối cùng lại bị đánh bại. Thế giới tràn ngập những người được bình chọn là “có nhiều khả năng thành công nhất”, nhưng họ đã bị rơi và cháy ngay sau khi “máy bay cất cánh.” Nhiều người tài giỏi khởi đầu tốt mọi việc, nhưng lại không kết thúc tốt. Kinh Thánh thường nói về tầm quan trọng của việc hoàn thành tốt. Chúa Giê-su dạy: “kẻ nào bền chí cho đến cuối cùng, thì sẽ được cứu” (Ma-thi-ơ 24:13). Vào cuối đời, sứ đồ Phao-lô có thể nói: “Ta đã đánh trận tốt lành, đã xong sự chạy, đã giữ được đức tin. Hiện nay mão triều thiên của sự công bình đã để dành cho ta; Chúa là quan án công bình, sẽ ban mão ấy cho ta trong ngày đó, không những cho ta mà thôi, nhưng cũng cho mọi kẻ yêu mến sự hiện đến của Ngài” (2 Ti-mô-thê 4: 7-8).Hãy nghĩ về những gì Sa-lô-môn làm lúc ban đầu. Chúa đến thăm ông trong một giấc mơ và bảo ông hãy cầu xin bất cứ thứ gì mà lòng ông mong muốn. Sa-lô-môn có thể cầu xin sự giàu sang hoặc danh vọng, nhưng thay vào đó ông cầu xin Chúa cho sự khôn ngoan để cai trị dân tộc của mình. Ông muốn trở thành một vị vua tốt. Và bởi vì lời thỉnh cầu của Sa-lô-môn làm đẹp lòng Chúa, Ngài không chỉ ban cho ông sự khôn ngoan tuyệt vời mà còn ban cho ông sự giàu sang và danh vọng. Sa-lô-môn đã viết phần lớn sách Châm-ngôn. Ông cũng viết Truyền đạo, Nhã ca và một phần của sách Thi thiên. Sa-lô-môn đã có rất nhiều điều để nói về cách sống khôn ngoan, nhưng ông không làm theo lời khuyên của chính mình. Khi viết sách Châm-ngôn, ông nói: “Sự kính sợ Đức Giê-hô-va là khởi đầu sự tri thức; Còn kẻ ngu muội khinh bỉ sự khôn ngoan và lời khuyên dạy” (Châm-ngôn 1:7). Nhưng ông không tiếp tục giữ sự kính sợ Chúa và coi thường lời khuyên dạy. ÔNG TRỞ THÀNH THE WISEST FOOL.Sự khôn ngoan của ông được minh họa rõ nhất trong câu chuyện nổi tiếng về hai cô gái điếm.“Bấy giờ, có hai con bợm đến cùng vua, đứng trước mặt vua. 17 Một đứa nói: Chúa tôi ôi! Người đàn bà nầy và tôi ở chung nhau một nhà, và tôi đẻ bên người trong nhà đó. 18 Sau ba ngày, người nầy cũng đẻ; chúng tôi ở chung nhau, chẳng một người lạ nào ở với chúng tôi trong nhà; chỉ có hai chúng tôi ở đó mà thôi. 19 Lúc ban đêm, con trai của người nầy chết, bởi vì người đã nằm đè trên nó. 20 Đêm khuya người chỗi dậy, và trong khi con đòi vua ngủ, thì người lấy con trai tôi khỏi bên tôi, mà để nó nằm trong lòng mình; rồi đặt con trai chết của nó nằm trong lòng tôi. 21 Sáng sớm, tôi thức dậy đặng cho con trai tôi bú, thì thấy nó đã chết; nhưng sáng rõ, tôi nhìn nó kỹ càng, thấy chẳng phải là con trai tôi đã đẻ. 22 Người đàn bà kia trả lời rằng: Không phải vậy; vì đứa sống là con trai tao, đứa chết là con trai mầy. Song đàn bà nầy nói: Không phải vậy đâu; đứa chết là con trai mầy, còn đứa sống là con trai tao.Hai người cãi nhau như vậy trước mặt vua. 23 Vua bèn phán rằng: Người nầy nói: Đứa còn sống là con trai tao, và đứa chết là con trai mầy. Người kia nói: Không phải vậy đâu; song con trai mầy ấy là đứa chết, và con trai tao ấy là đứa sống. 24 Vua bèn tiếp rằng: Vậy, hãy đem cho ta một cây gươm. Người ta đem cho vua một cây gươm. 25 Vua lại phán: Hãy chia đứa trẻ sống làm hai; phân nửa cho người nầy và phân nửa cho người kia. 26 Nhưng mẹ của đứa trẻ sống, – vì gan ruột cảm động thương yêu con mình, – bèn tâu với vua rằng: Ôi, chúa tôi! Xin hãy cho người kia con trẻ sống, chớ giết nó. Nhưng người kia nói rằng: Nó sẽ chẳng thuộc về tao, cũng chẳng thuộc về mầy; hãy chia nó đi. 27 Bấy giờ, vua cất tiếng phán rằng: Hãy cho người nầy đứa trẻ sống, chớ giết nó; ấy là mẹ nó. 28 Cả Y-sơ-ra-ên đều nghe sự đoán xét mà vua đã làm, thì bắt kính sợ vua, vì thấy trong lòng người có sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời đặng xử đoán công bình” (1 Các vua 3:16-28)Sa-lô-môn rất khôn ngoan trong câu chuyện trên đây. Ông đã khởi đầu tốt, nhưng nhiều điều xảy ra sau đó cho chúng ta biết rằng những chương cuối của cuộc đời ông rất tệ hại.Ông đã đưa ra những quyết định ngu ngốc trong cuộc đời.Ban đầu, ông xây dựng một ngôi đền nguy nga cho Chúa, nhưng sau đó ông cũng đã xây dựng một cung điện còn nguy nga hơn cho riêng mình.Và không lâu sau đó, ông đã xây dựng những khu dinh thự sang trọng cho các bà vợ của mình – 700 người vợ chính thức, chưa kể 300 người vợ lẽ.Đầu tiên Sa-lô-môn thờ phượng chân thần duy nhất là Đức Chúa Trời, nhưng không lâu sau đó ông đã thờ phượng tất cả các thần ngoại giáo của các quốc gia xung quanh.Thay vì để việc thờ phượng Đức Chúa Trời ảnh hưởng đến các quốc gia chung quanh, Sa-lô-môn bị quyến dụ đi theo các vị thần của những người vợ ngoại bang.Kết quả là sự khôn ngoan của Sa-lô-môn trở thành sự ngu ngốc. Ông trở thành “the wisest fool.”Điều này cũng đúng đối với chúng ta: Cơ đốc nhân có thể thất bại trước các trận chiến thuộc linh phía trước, vì chuẩn bị không tốt và thiếu thức ăn thiêng liêng thích hợp. Sa-lô-môn đã không chuẩn bị cho những áp lực, cám dỗ của cuộc sống và những điều khác mà ông có thể phải đối mặt với tư cách là vua. CHÚNG TA SẼ KHÔNG KẾT THÚC TỐT VÌ CHÚNG TA Đà KHÔNG CHUẨN BỊ TỐT. Sức bền phải được phát triển tốt nhất trước khi nó trở nên cần thiết. Vận động viên không chuẩn bị tốt sẽ không thể có một kết thúc tốt. Cơ đốc nhân không chuẩn bị tốt sẽ không hoàn thành tốt cuộc đua thuộc linh, mặc dù những bước chạy đầu tiên rất tốt.Sa-lô-môn đã có một khởi đầu tốt, nhưng ông đã kết thúc tệ hại. Trái ngược với điều này là Phao-lô. Sứ đồ Phao-lô đã có một khởi đầu tệ hại, nhưng lại có một kết thúc tốt. 

BÍ QUYẾT CỦA ĐỜI SỐNG LÀ CHUẨN BỊ CẨN THẬN CHO TƯƠNG LAI. Hãy quay lại những điều cơ bản và xem lại chúng cho đến khi bạn nhận thức đúng vấn đề. Sa-lô-môn đã tham gia vào cuộc đua thuộc linh, nhưng quên mất những điều cơ bản. Ông phát triển sự khôn ngoan của mình hơn là dựa vào sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời và ngừng phát triển mối quan hệ của mình với Đấng đã ban cho ông sự khôn ngoan.Ông bắt đầu với một TẤM LÒNG mềm mại đối với Đức Chúa Trời và kết thúc với một TẤM LÒNG xa lánh Đức Chúa Trời.SA-LÔ-MÔN KHÔNG TIẾP TỤC VƯƠN TỚI SỰ TRƯỞNG THÀNH THUỘC LINH“Khi nói đến những mục vụ hằng ngày thực hiện cho Đức Chúa Trời, anh ta đã làm ít nhất những gì anh ta có thể để đạt được, và thời gian trôi qua anh ta càng ngày càng làm ít hơn – và cuối cùng anh ta sẽ dừng lại ở con số không.” Đây là lời nhận xét dành cho một Cơ đốc nhân không vươn tới sự trưởng thành thuộc linh. Và chúng ta biết kết quả cuối cùng của người này.Khi Sa-lô-môn được sinh ra, “Đức Giê-hô-va sai đấng tiên tri Na-than đến đặt tên cho nó (Sa-lô-môn) là Giê-đi-đia, vì Đức Giê-hô-va yêu mến nó” (2 Sa-mu-ên 12:25)Tên ban đầu của Sa-lô-môn là Giê-đi-đia, có nghĩa là “được Chúa yêu thương.” Nhưng Sa-lô-môn đã bị dụ dỗ thờ phượng các vị thần của Ba-anh và Mô-lết là những vị thần đáng ghê tởm của các quốc gia ngoại đạo. Lúc đầu, ông chấp nhận việc thờ cúng các vị thần này bởi vì những người vợ ngoại quốc của mình, nhưng cuối cùng ông đã bắt chước các hành vi xấu xa của họ và chấp nhận các vị thần này. Kinh Thánh cho biết, “Trong buổi già yếu, các hoàng hậu của Sa-lô-môn dụ lòng người đi theo các thần khác: Đối cùng Giê-hô-va Đức Chúa Trời mình, lòng người chẳng trọn lành như thể lòng của Đa-vít, là cha người” (1 Các vua 11:4). Sa-lô-môn vẫn còn thờ phượng Chúa và dâng của lễ trong những kỳ lễ đặc biệt, nhưng lòng ông đã quay lưng lại với Chúa, cho đến khi: “Đức Giê-hô-va phán với Sa-lô-môn rằng: Bởi vì ngươi đã làm điều nầy, không giữ giao ước và luật pháp ta truyền cho ngươi, nên ta chắc sẽ đoạt lấy nước khỏi ngươi, cho kẻ tôi tớ ngươi. Song vì cớ Đa-vít, cha ngươi, ta sẽ chẳng làm điều đó trong đời ngươi. Ta sẽ đoạt lấy nước khỏi tay con trai ngươi” (1 Các Vua 11:11-12). Và bi kịch này xảy ra sau khi Sa-lô-môn qua đời.Không phải ngẫu nhiên mà Sa-lô-môn đã viết sách Truyền đạo, quyển sách nói về sự tuyệt vọng. Đó là một luận thuyết của một người đã tìm kiếm niềm vui và ý nghĩa cuộc đời ở tất cả những nơi sai trái. Đôi khi trong cuốn sách, tác giả còn đưa ra các giải pháp chính xác cho vấn đề, nhưng lúc này tác giả bị mắc kẹt trong tội lỗi đến mức không thể làm theo lời khuyên của chính mình. SA-LÔ-MÔN LÀ CÂU CHUYỆN VỀ MỘT NGƯỜI ĐÃ ĐÁNH MẤT CHÚA, VÀ BÂY GIỜ ÔNG THẤY KHÔNG CÓ NIỀM VUI NÀO TRONG CUỘC SỐNG. Sa-lô-môn bắt đầu cuốn sách với những từ: “Hư không của sự hư không, hư không của sự hư không, thảy đều hư không” (Truyền đạo 1:2).Nhưng đạo, lời của Chúa không bao giờ là hư không. Cơ đốc giáo không phải là một sự theo đuổi tầm thường vô nghĩa. Nó không phải là một nghi lễ hình thức được thực hiện, nó là một cuộc đời để sống. NÓ LÀ MỐI QUAN HỆ ĐỘC QUYỀN VỚI ĐỨC CHÚA TRỜI.Vấn đề nan giải với thế giới của chúng ta ngày nay không phải là sự vô đạo đức của các phương tiện truyền thông. Vấn đề không nằm ở chỗ các hành vi gian dối của các nhà chức trách, nó không phải là sự hư hoại của các tòa án hay các trường đại học. Vấn đề trong thế giới của chúng ta ngày nay là các hội thánh. Bởi vì con dân của Đức Chúa Trời đã không được như những gì họ nên là, chúng ta đang sống với một mớ hỗn độn và suy đồi luân lý. Chúng ta ngồi xuống khi lẽ ra phải đứng lên. Chúng ta đã thất bại trong việc trở thành muối và ánh sáng cho thế giới. Chúng ta đã không phụ thuộc vào sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời và đang dựa vào sự khôn ngoan của thế giới. Chúng ta đã tôn thờ các vị thần / vật chất/ các hình tượng của thế giới này và không giữ được tình yêu ban đầu của chúng ta dành cho Chúa. Chúng ta đã bị phân tâm bởi những điều chúng ta đang làm đến nỗi các ưu tiên của chúng ta bị đảo lộn. Chúng ta đang làm những việc thứ yếu khác thay vì tập chú vào đại mạng lệnh của Chúa. Khi các hội thánh trở về với Lời Chúa /áp dụng Lời ấy thì thế giới sẽ được thay đổi bởi quyền năng Đức Thánh Linh tuôn tràn từ trong hội thánh.Bất kể bạn nghĩ bước đi của mình với Đức Chúa Trời có mạnh mẽ đến đâu, bất cứ ai, như Sa-lô-môn, cũng có thể đánh mất ân điển Chúa do không nuôi mình bằng lời Chúa hàng ngày. Sự hết lòng với Đức Chúa Trời là cần thiết, và chúng ta không thể chia sẻ lòng trung thành của mình với Đức Chúa Trời cho những thứ khác. 

SA-LÔ-MÔN ĐỂ CHO ƯU ĐIỂM CỦA ÔNG TRỞ THÀNH NHƯỢC ĐIỂMĐiểm mạnh của Sa-lô-môn chính là trí tuệ, đó là món quà từ Chúa, nhưng nó nhanh chóng trở thành điểm yếu của ông.Ông bắt đầu suy nghĩ thay vì cầu nguyện.Ông ấn tượng với trí thông minh của mình đến nỗi ông tra hỏi mọi thứ.Ông coi trọng việc tranh luận trên cả sự hiểu biết.Sa-lô-môn viết trong sách Truyền đạo, “Ta cũng chuyên lòng học biết sự khôn ngoan, và biết sự ngu dại điên cuồng; ta nhìn biết điều đó cũng là theo luồng gió thổi. Vì nếu sự khôn ngoan nhiều, sự phiền não cũng nhiều; ai thêm sự tri thức ắt thêm sự đau đớn” (Truyền đạo 1: 17-18). Sa-lô-môn muốn khám phá mọi lĩnh vực kiến ​​thức của con người. Nhưng kiến thức này không dẫn đến sự khôn ngoan chân thật, nó chỉ dẫn đến sự nhầm lẫn.Kinh Thánh nói về những người có thái độ cố chấp: “Vì họ dẫu biết Đức Chúa Trời, mà không làm sáng danh Ngài là Đức Chúa Trời, và không tạ ơn Ngài nữa; song cứ lầm lạc trong lý tưởng hư không, và lòng ngu dốt đầy những sự tối tăm. Họ tự xưng mình là khôn ngoan, mà trở nên điên dại; họ đã đổi vinh hiển của Đức Chúa Trời không hề hư nát lấy hình tượng của loài người hay hư nát, hoặc của điểu, thú, côn trùng” (Rô-ma 1: 21-23). Phần Kinh văn này mô tả một khía cạnh về Sa-lô-môn. Ông đã được ban cho một món quà tuyệt vời là sự khôn ngoan, nhưng ÔNG BẮT ĐẦU LỆ THUỘC MÓN QUÀ ĐÓ THAY VÌ LỆ THUỘC VÀO THIÊN CHÚA LÀ ĐẤNG BAN CHO. Ông bắt đầu dựa vào khả năng hiểu biết của chính mình hơn là tìm kiếm kiến ​​thức, sự khôn ngoan và sự mặc khải đến từ Đức Chúa Trời.Thậm chí Sa-lô-môn còn vi phạm các điều răn của Đức Chúa Trời, ông nghĩ rằng bằng cách nào đó bản thân ông sẽ là một ngoại lệ đối với luật pháp của Chúa. Luật Cựu Ước cấm vua không được thu gom cho mình ba thứ: vợ, ngựa và vàng. “Khi ngươi đã vào xứ mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi ban cho, được nhận lấy và ở tại xứ đó rồi, nếu ngươi nói: Tôi sẽ lập một vua lên cai trị tôi, như các dân tộc chung quanh, thì khá lập một vua lên cai trị ngươi, mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi sẽ chọn; phải lập lên một vua thuộc về anh em ngươi; chớ nên lập một người ngoại bang lên, không phải anh em ngươi. Song vua ấy chẳng nên lo cho có nhiều ngựa, chớ vì muốn thêm nhiều ngựa mà dẫn dân sự trở lại xứ Ê-díp-tô; bởi Đức Giê-hô-va đã phán cùng các ngươi rằng: Các ngươi sẽ chẳng trở về đường đó nữa. Vua cũng không nên kén nhiều phi tần, e lòng người trở xấu xa; lại chẳng nên thâu góp nhiều bạc vàng” (Phục truyền luật lệ ký 17: 14-17). Sa-lô-môn đã vi phạm những lời này.Nhiều người vợ của Sa-lô-môn là con gái của các vị vua láng giềng và đại diện cho các liên minh chính trị. Những cuộc hôn nhân này dẫn Sa-lô-môn đến sự phụ thuộc vào các đồng minh quân sự của ông thay vị phụ thuộc vào Chúa.Ngựa, chiến xa và kỵ binh khiến cho Sa-lô-môn dựa vào sức mạnh quân sự của mình hơn là Đức Chúa Trời.Vàng tượng trưng cho sự giàu có và khiến Sa-lô-môn dựa vào giá trị của nó, thay vì dựa vào Đức Chúa Trời.Sa-lô-môn đã phá vỡ tất cả những quy tắc này, VÌ ÔNG NGHĨ BẢN THÂN QUÁ THÔNG MINH. Ông nghĩ rằng ông có thể xử lý mọi vấn đề. Nhưng những người vợ của ông đã làm suy yếu tình yêu của ông đối với Chúa; những con ngựa của ông đã làm suy yếu sự phụ thuộc của ông vào Chúa và vàng làm suy yếu lòng ham muốn của cải thiêng liêng của ông nơi Chúa. TRÍ TUỆ CỦA SA-LÔ-MÔN ĐÃ LÀM CHO ÔNG NGHĨ RẰNG ÔNG KHÔNG CẦN TÌM KIẾM SỰ KHÔN NGOAN ĐẾN TỪ ĐỨC CHÚA TRỜI.Vậy bài học này có ý nghĩa gì đối với chúng ta là những Cơ đốc nhân trong thế kỷ 21?Có lẽ bạn là một người ham hiểu biết. Điểm mạnh của bạn là bạn có thể hoàn thành nhiều việc hơn trong một ngày so với hầu hết mọi người có thể hoàn thành trong một tuần. Đó là một điều tuyệt vời, nhưng nếu nó đi quá xa, bạn có thể bị thúc đẩy đến mức không còn thời gian cho mối quan hệ của mình với Chúa hoặc những người khác.Điểm mạnh của bạn có thể là sự thông minh của bạn, nhưng nếu sự thông minh đó đi quá xa khiến bạn không thể coi trọng những điều quan trọng trong cõi đời đời thì sao?Bạn có trung tín về tài chính không? Điểm mạnh của bạn có trở thành điểm yếu vì nó khiến bạn đặt sự an toàn của mình vào tiền bạc hơn là Chúa?Vào cuối triều đại của Sa-lô-môn, ông không thành công chút nào! Tại sao? SA-LÔ-MÔN ĐÃ CÓ ĐẦY ĐỦ MỌI SỰ, NGOẠI TRỪ TẤM LÒNG TRUNG THÀNH VỚI ĐỨC CHÚA TRỜI. Cuối cùng, ông được mọi người nhớ đến vì sự kiêu ngạo và ngu muội của bản thân, hơn là vì sự khôn ngoan do Chúa ban cho.Điều đó có xảy ra với nhiều người trong chúng ta không? Đôi khi chúng ta quên rằng chính Đức Chúa Trời mới là người phải có được vinh hiển chứ không phải chính chúng ta? MỌI VINH HIỂN QUI VỀ ĐỨC CHÚA TRỜI! KHÔNG PHẢI VỀ CHÚNG TA!Bởi vì sự thật là, Ngài đã tạo ra chúng ta. Ngài đã ban cho chúng ta những khả năng/ân tứ. Ngài đáng được vinh danh.Đừng để ưu điểm của bạn trở thành nhược điểm. Đừng đi quá xa. ĐỪNG QUÊN SỰ PHỤ THUỘC CỦA BẠN VÀO CHÚA NGAY CẢ TRONG NHỮNG KHẢ NĂNG SẴN CÓ CỦA BẠN.

KẾT LUẬN

Robert Fulghum nhắc nhở chúng ta rằng sự khôn ngoan thực sự được tìm thấy từ những bài học đơn giản của cuộc sống. Ông đã viết trên báo Kansas Times, “Hầu hết những gì tôi thực sự cần biết về cách sống, những gì phải làm và làm như thế nào, tôi đã học được ở trường mẫu giáo. Trí tuệ không nằm ở học vị cao học hay tiến sĩ, mà ở trong các bài học căn bản của trường mẫu giáo. Đây là những điều tôi học được: Chia sẻ mọi thứ. Chơi công bằng với người khác. Đừng đánh người. Hãy để yên đồ vật tại nơi bạn tìm thấy nó. Dọn dẹp mớ hỗn độn của riêng bạn. Đừng lấy những thứ không phải của bạn. Hãy nói xin lỗi khi bạn làm tổn thương ai đó…. Khi bước ra ngoài phố, hãy quan sát xe cộ lưu thông, nắm tay và gắn bó với các bạn đồng hành…”SỰ KHÔN NGOAN LÀ NHÌN BIẾT ĐỨC CHÚA TRỜI VÀ NƯƠNG CẬY, LỆ THUỘC VÀO NGÀI TRONG MỌI HOÀN CẢNH TỪ KHI KHỞI ĐẦU CHO ĐẾN KHI KẾT THÚC. https://lethat.net/khon-ngoan-va-ngu-muoi-trong-mot-con…/

ĐỂ LẠI BÌNH LUẬN

Nhập bình luận!
Vui lòng nhập tên