Trang Chủ TRANG CHỦ ĐIỀU GÌ KHIẾN TÔI TIN CHÚA

ĐIỀU GÌ KHIẾN TÔI TIN CHÚA

761
0
SHARE

phi

Lúc còn trẻ, tôi rất thích môn học Y khoa và luôn ngưỡng mộ những khám phá của khoa học. Tôi tìm tòi học hỏi trên cơ thể con người và đôi khi tôi cũng tự đặt câu hỏi:”Ai là Đấng đã tạo ra vũ trụ đẹp đẽ này và nhất là con người, một sinh vật thượng đẳng và thật huyền diệu như thế này?” Mơ ước lớn nhất của tôi là được lập lại lời thề Hippocrate trong ngày tốt nghiệp trước Hội đồng giám khảo trường đại học Y khoa Sài Gòn, và được ôm cây đàn Guitar trình diễn cho bạn bè nghe.

Tới năm thứ 5 khi đang chuẩn bị luận án Tiến Sĩ Y khoa thì tôi kết hôn với Kim Yến –  người mà tôi thấy có đời sống tin kính Chúa hết lòng và được sinh trưởng trong một gia đình Cơ-đốc-giáo gương mẫu. Thỉnh thoảng, tôi có suy nghĩ đến Thượng Đế, đến Chúa Giê-xu, nhưng vì bận rộn với cuộc sống, vừa có đứa con gái đầu lòng, vừa bận rộn với sách vở, đồng thời phải chuẩn bị cho luận án y khoa, nên tôi không hề nghĩ đến hoặc muốn tìm hiểu thêm về Chúa. Từ đó, những câu hỏi về Thượng Đế, hay những câu cầu nguyện, lời Kinh Thánh, v..v…..hầu như không làm tôi bận tâm gì mấy.

Khi ra trường vời cấp bậc Trung úy của chiến đoàn 225, được nhận lệnh hành quân trên lãnh thổ Cao Miên, tôi thấy mình hăng hái và đầy nhiệt huyết. Sau khi tới thăm và chào từ giã ba mẹ vợ, cùng vợ con để ngày mai hành quân, mẹ vợ tôi có nói rằng:”Ngày mai, 19-06-1971, là ngày Quân lực, nguy hiểm lắm, má sẽ cầu nguyện xin Chúa che chở, giữ gìn con!”

Đêm hôm đó, 19-06-1971, khi tất cả các sĩ quan đang tụ họp trong căn hầm chánh để ăn mừng, thì tôi lại thấy như có một sức mạnh vô hình giữ tôi lại trong trại của tôi, với trang bị vũ khí cẩn trọng, mặc áo giáp chống đạn, đội nón sắt và nạp đạn vào khẩu súng lục Colt 45 rồi để ngay bên cạnh. Tuy nhiên, tôi bỗng nhiên cảm thấy bất an, và lần đầu tiên tôi đã khẽ cầu xin Thượng Đế hãy giữ gìn tôi! Khoảng gần về sáng, một tiếng nổ kinh hoàng ngay gần tôi, khiến tôi bị thương nơi mông bên phải và tôi nghe lính bảo vệ la lớn:”Bác sĩ ơi, chạy ra nhảy vào hầm trú ẩn!” Khi tôi chảy ra khỏi lều thì đối diện ngay trước mặt tôi là một người du kích với trái lựu đạn trong tay đang trong tư thế sẵn sàng ném vào tôi. Ngay lập tức, tôi lấy khẩu súng Colt ra chỉa thẳng vào anh và bóp cò hai lần, nhưng không nổ! Tức khắc, tôi nghe một tiếng nổ thật lớn và rồi tôi bất tỉnh.

Khi tôi tỉnh dậy, tôi biết mình nằm trong tổng y viện Cộng Hòa và được biết đa số các sĩ quan trong hầm lớn đã tử nạn và thương tích nặng nề, riêng tôi với các vết sẹo lớn nhưng không bị tật nguyền. Tôi nằm trăn trở mãi với câu hỏi:”Nhờ Ai mà tôi được sống sót? Phải chăng Thương Đế là có thật?” Từ kinh nghiệm này tôi mới thấy mình thật nhỏ bé và thật bất toàn.

Sau biến cố 1975, gia đình chúng tôi đã được mắn định cư tại Montréal, Canada. Tôi bắt đầu tập tành học hỏi lời Chúa trong Kinh Thánh, đi thờ phượng Chúa, và dần dần tôi cảm nhận được thật rõ ràng sự hiện diện của Chúa trong đời sống của chính tôi và gia đình tôi. Vào năm 1984, tôi quyết định tiếp nhận Chúa và được nhận Thánh Lễ Báp-Têm do mục sư Daniel Wolf cử hành.

Tôi bắt đầu tập tành học hỏi lời Chúa trong Kinh Thánh, đi thờ phượng Chúa, và dần dần tôi cảm nhận được thật rõ ràng sự hiện diện của Chúa trong đời sống của chính tôi và gia đình tôi

Trải qua những khó khăn thử thách trong cuộc sống, tôi luôn kinh nghiệm Chúa lúc nào cũng ở bên cạnh để nâng đỡ, an ủi, dẫn dắt và bảo vệ gia đình tôi. Thật, càng làm việc trong ngành y khoa, tôi càng thấy rõ sự nhiệm mầu của Chúa. Tôi chỉ biết hết lòng kính sợ, tôn thờ và lấy lời Chúa dạy trong sách 1 Cô-rinh-tô 10:31 làm nền tảng cho đời sống đức tin và lòng biết ơn Chúa của mình,”Vậy, anh em hoặc ăn, hoặc uống, hoặc làm bất cứ việc gì, hãy làm tất cả vì vinh quang của Đức Chúa Trời.”

Giờ đây, tôi chỉ biết luôn tạ ơn Chúa trong mọi sự và cầu xin Chúa cho tôi mỗi ngày nhận biết Ngài càng hơn, yêu Chúa nhiều hơn và kinh nghiệm những phước hạnh trong mối tương giao với Chúa nhiều hơn; hầu qua đó, tôi có thể làm chứng nhân để chia sẻ tình yêu Chúa cho những người chung quanh.

 Bác sĩ Lưu Thanh Phi

 

   

ĐỂ LẠI BÌNH LUẬN

Nhập bình luận!
Vui lòng nhập tên