Trang Chủ TRANG CHỦ SỰ TÍNH SỔ CỦA MÔN ĐỒ

SỰ TÍNH SỔ CỦA MÔN ĐỒ

1036
0
SHARE

1 Kế đó, Chúa chọn bảy mươi môn đồ khác, sai từng đôi đi trước Ngài, đến các thành các chỗ mà chính Ngài sẽ đi.
2 Ngài phán cùng môn đồ rằng: Mùa gặt thì trúng, song con gặt thì ít. Vậy, hãy xin Chủ mùa gặt sai con gặt đến trong mùa của mình. 3 Hãy đi; nầy, ta sai các ngươi đi, khác nào như chiên con ở giữa bầy muông sói. 4 Đừng đem túi, bao, giày, và đừng chào ai dọc đường. 5 Hễ các ngươi vào nhà nào, trước hết hãy nói rằng: Cầu sự bình an cho nhà nầy! 6 Nếu nhà đó có người nào đáng được bình an, sự bình an của các ngươi sẽ giáng cho họ; bằng không, sẽ trở về các ngươi. 7 Hãy ở nhà đó, ăn uống đồ người ta sẽ cho các ngươi, vì người làm công đáng được tiền lương mình. Đừng đi nhà nầy sang nhà khác. 8 Hễ các ngươi vào thành nào, mà người ta tiếp rước, hãy ăn đồ họ sẽ dọn cho. 9 Hãy chữa kẻ bịnh ở đó, và nói với họ rằng: Nước Đức Chúa Trời đến gần các ngươi. ….17 Bảy mươi môn đồ trở về cách vui vẻ, thưa rằng: Lạy Chúa, vì danh Chúa các quỉ cũng phục chúng tôi. 18 Đức Chúa Jêsus bèn phán rằng: Ta đã thấy quỉ Sa-tan từ trời sa xuống như chớp. 19 Nầy, ta đã ban quyền cho các ngươi giày đạp rắn, bò cạp, và mọi quyền của kẻ nghịch dưới chân; không gì làm hại các ngươi được. 20 Dầu vậy, chớ mừng vì các quỉ phục các ngươi; nhưng hãy mừng vì tên các ngươi đã ghi trên thiên đàng. (Lu-ca 10:1-20)

je

Những người được kêu gọi làm môn đồ chắc chắn là những người có đặc quyền. Họ được Chúa sai đi và ban cho quyền năng, các phép lạ giống như Ngài đã ban cho Môi-se, Ê-li và Ê-li-sê trước đây. Họ được hưởng đặc ân nhận lấy sự hỗ trợ, dâng hiến từ những người mà họ phục vụ. Trong việc này họ cũng giống như các thầy tế lễ và tiên tri, là những người công bố Lời Chúa cho dân sự của Đức Chúa Trời trong thời Cựu Ước. Môn đồ Đấng Christ là những người có đặc quyền, nhưng họ phải giải trình trách nhiệm rao giảng Phúc âm mà họ đã được ủy thác cho Đức Chúa Trời.
Trong Lu-ca 9, Chúa Jesus sai phái mười hai sứ đồ đi ra thi hành mục vụ, và rồi họ trở về báo cáo, giải trình công tác của họ. “Các sứ đồ trở về trình cùng Đức Chúa Jêsus mọi việc mình đã làm.” (Lu-ca 9:10). Chúng ta tự hỏi họ có đặc ân gì ở đây? Đặc ân đó là họ phải giải trình các mục vụ mà họ đã được Chúa giao phó. Trong Lu-ca chương 10 Chúa Jesus muốn các môn đồ phải mở rộng, gia tăng hơn nữa số lượng những người được sai đi hầu cho Phúc Âm được rao giảng khắp mọi nơi. Chúng ta đọc trong Lu-ca 10:2, “Ngài phán cùng môn đồ rằng: Mùa gặt thì trúng, song con gặt thì ít.” Nhiều người cần nghe tin mừng về một Đấng Mê-si đến để cứu chuộc họ – đây là mùa gặt. Nhưng thực tế là có rất ít thợ gặt ra đi. Vì vậy Chúa phán dạy, “hãy xin Chủ mùa gặt sai con gặt đến trong mùa của mình.” Phương pháp của Chúa là gia tăng các thợ gặt, chứ không phải là tổ chức những chiến dịch qui mô hoành tráng, hay là những phương pháp của con người. Trách nhiệm của môn đồ với tư cách đại sứ Đấng Christ là phải rao giảng Phúc Âm cho người khác và Đức Thánh Linh thuyết phục những người nghe giảng để họ tiếp nhận sứ điệp.
“Hãy xin Chủ mùa gặt sai …” Cầu nguyện chính là ý thức sự bất lực của chính mình và hoàn toàn lệ thuộc vào Đức Chúa Trời. Chúa Jesus tuyển chọn những con người nhận biết chương trình cứu chuộc của Ngài, biết được tấm lòng của Ngài, biết được sự cung ứng của Ngài cho mọi nhu cầu. Chính những con người này sẽ đi ra lao tác trong mùa gặt và thu hoạch cho Chúa. Cánh tay của Đức Chúa Trời sẽ không đưa ra giúp đỡ các thợ gặt cho đến khi các thợ gặt này đưa cánh tay của sự cầu nguyện hướng về Chúa. Đức Chúa Trời luôn đáp lời sự cầu nguyện, và Ngài sai phái những người cầu nguyện đi vào mùa gặt lớn.
Trong Lu-ca chương 10, Chúa Jesus cũng sai bảy mươi môn đồ khác đi ra rao giảng Tin Mừng. Nhóm bảy mươi người này cũng có những đặc quyền, đặc ân giống như nhóm mười hai sứ đồ. Họ ra đi, và trở về cách vui vẻ giải trình với Chúa, “Lạy Chúa, vì danh Chúa các quỉ cũng phục chúng tôi.” (Lu-ca 10:17).
Các môn đồ này đã tiếp nhận một lẽ thật quan trọng: Đức Chúa Trời đã sai Con Ngài đến thế gian để cứu tội nhân. Họ có trách nhiệm thông báo lẽ thật này đến với cộng đồng thế giới. Họ là những quản gia của vương quốc có trách nhiệm và đặc ân ra đi và trở về “tính sổ” công tác của mình với Chủ mùa gặt.
Điều quan trọng nhất cho các môn đồ ở đây là họ phải mang lấy ách chung với Chúa và vác thập tự giá mình đi theo Chúa. Tuy nhiên điều này vẫn chưa đủ. Khi một người chấp nhận chính mình là một môn đồ, anh ta phải có trách nhiệm của một môn đồ trong việc tính sổ.
Để nhấn mạnh lẽ thật này, Chúa Jesus đã phán dạy cho các môn đồ một số các ẩn dụ. Cầu xin Thần lẽ thật soi sáng để chúng có thể thấy điều này và hoàn thành công việc tính sổ của môn đồ Đấng Christ.

002-jesus-cleansing-temple
Trong Lu-ca 19:12-27, Chúa Jesus dạy rằng, “12 Có một vị thế tử đi phương xa, đặng chịu phong chức làm vua rồi trở về; 13 bèn gọi mười người trong đám đầy tớ mình, giao cho mười nén bạc, và dạy rằng: Hãy dùng bạc nầy sanh lợi cho đến khi ta trở về. …15 Khi người đã chịu phong chức làm vua rồi, trở về, đòi các đầy tớ đã lãnh bạc đến, đặng cho biết mỗi người làm lợi được bao nhiêu. 16 Đầy tớ thứ nhứt đến trình rằng: Lạy chúa, nén bạc của chúa sanh lợi ra được mười nén. 17 Chủ rằng: Hỡi đầy tớ ngay lành kia, được lắm; vì ngươi trung tín trong sự nhỏ mọn, ngươi sẽ được cai trị mười thành. 18 Người thứ hai đến thưa rằng: Lạy chúa, nén bạc của chúa sanh lợi ra được năm nén. 19 Chủ rằng: Ngươi được cai trị năm thành. 20 Người khác đến thưa rằng: Lạy chúa, đây nầy, nén bạc của chúa tôi đã gói giữ trong khăn; 21 bởi tôi sợ chúa, vì chúa là người nghiêm nhặt, hay lấy trong nơi không để, gặt trong chỗ không gieo. 22 Chủ rằng: Hỡi đầy tớ ngoan ác kia, ta cứ lời ngươi nói ra mà xét ngươi. Ngươi đã biết ta là người nghiêm nhặt, hay lấy trong nơi không để, gặt trong chỗ không gieo; 23 cớ sao ngươi không giao bạc ta cho hàng bạc? Khi ta về, sẽ lấy lại vốn và lời. 24 Chủ lại nói cùng các người đứng đó rằng: Hãy lấy nén bạc nó đi, cho người có mười nén. 25 Họ bèn thưa rằng: Lạy chúa, người ấy có mười nén rồi. 26 Ta nói cùng các ngươi, ai có, thì sẽ cho thêm; song ai không có, thì sẽ cất luôn của họ đã có nữa. 27 Còn như những kẻ nghịch cùng ta, không muốn ta cai trị họ, hãy kéo họ đến đây, và chém đi trước mặt ta.”
Trong câu chuyện dụ ngôn này, vấn đề nằm ở chỗ người đầy tớ được giao cho một nén bạc. Người này đã không sinh lợi ra nén bạc của chủ giao, và kết quả: anh ta bị chủ quở trách là đầy tớ gian ác. Cùng một ý nghĩa này chúng ta cũng đọc một câu chuyện khác trong Ma-thi-ơ chương 25.

 

images
“14 Vả, nước thiên đàng sẽ giống như một người kia, khi đi đường xa, gọi các đầy tớ mà giao của cải mình. 15 Chủ đó cho người nầy năm ta-lâng, người kia hai, người khác một, tùy theo tài mỗi người; đoạn, chủ lên đường. 16 Tức thì, người đã nhận năm ta-lâng đi làm lợi ra, và được năm ta-lâng khác. 17 Người đã nhận hai ta-lâng cũng vậy, làm lợi ra được hai ta-lâng nữa. 18 Song người chỉ nhận một thì đi đào lỗ dưới đất mà giấu tiền của chủ.
19 Cách lâu ngày, chủ của những đầy tớ ấy trở về khiến họ tính sổ. 20 Người đã nhận năm ta-lâng bèn đến, đem năm ta-lâng khác nữa, và thưa rằng: Lạy chúa, chúa đã cho tôi năm ta-lâng; đây nầy, tôi làm lợi ra được năm ta-lâng nữa. 21 Chủ nói với người rằng: Hỡi đầy tớ ngay lành trung tín kia, được lắm; ngươi đã trung tín trong việc nhỏ, ta sẽ lập ngươi coi sóc nhiều; hãy đến hưởng sự vui mừng của chúa ngươi. 22 Người đã nhận hai ta-lâng cũng đến mà thưa rằng: Lạy chúa, chúa đã cho tôi hai ta-lâng; đây nầy, tôi đã làm lợi ra được hai ta-lâng nữa. 23 Chủ đáp rằng: Hỡi đầy tớ ngay lành trung tín kia, được lắm; ngươi đã trung tín trong việc nhỏ, ta sẽ lập ngươi coi sóc nhiều; hãy đến hưởng sự vui mừng của chúa ngươi. 24 Người chỉ nhận một ta-lâng cũng đến mà thưa rằng: Lạy chúa, tôi biết chúa là người nghiêm nhặt, gặt trong chỗ mình không gieo, lượm lặt trong chỗ mình không rải ra; 25 nên tôi sợ mà đi giấu ta-lâng của chúa ở dưới đất; đây nầy, vật của chúa xin trả cho chúa. 26 Song chủ đáp rằng: Hỡi đầy tớ dữ và biếng nhác kia, ngươi biết ta gặt trong chỗ ta không gieo, và lượm lặt trong chỗ ta không rải ra; 27 vậy thì ngươi phải đưa bạc của ta lại cho người buôn bạc, rồi khi ta trở về, sẽ lấy vốn và lời. 28 Vậy, các ngươi hãy lấy ta-lâng của người nầy mà cho kẻ có mười ta-lâng. 29 Vì sẽ cho thêm kẻ nào đã có, thì họ sẽ dư dật; nhưng kẻ nào không có, thì cũng cất luôn điều họ đã có nữa. 30 Còn tên đầy tớ vô ích đó, hãy quăng nó ra ngoài là chỗ tối tăm, ở đó sẽ có khóc lóc và nghiến răng.”
Như vậy bài học này tập trung vào công tác tính sổ của các môn đồ, được gọi là những quản gia – đầy tớ, khi Chúa trở lại. Chúng ta không thể nói rằng: “Thưa Chúa tôi đã mang lấy ách của Chúa và vác thập tự giá mình theo Chúa. Tôi đã dâng thân thể mình làm của lễ sống và thánh… như vậy tôi được bước vào trong bàn tiệc của Chúa và nhận lấy phần thưởng.” Thực ra những điều này chỉ là bắt đầu nhưng chưa phải là kết thúc cho chức vụ của môn đồ. Với tư cách là những đầy tớ của Đấng Christ, chúng ta còn phải tính sổ công tác của mình với Chúa. Những gì Chúa đã giao phó và ủy thác cho chúng ta, chúng ta có làm cho nó được nhân bội, sinh lợi ra hay không? Nếu câu trả lời là không, thì chúng ta có khác gì tên đầy tớ dữ và biếng nhác trong hai ví dụ trên?
Khi Chúa trở lại, Ngài sẽ đánh giá chúng ta theo hai thang điểm: trung tín hay không trung tín? Trung tín có nghĩa là những gì Chúa ủy thác, chúng ta có trách nhiệm tính sổ với Chúa và làm lợi ra. Còn không trung tín có nghĩa là một đầy tớ xảo trá, không thể tin cậy được, chỉ biết chôn giấu những gì chủ giao và tất nhiên hậu quả nào theo sau chúng ta đã biết.
Sứ đồ Phao-lô cũng dạy chúng ta trong 1 Côr. 3:13-15, “công việc của mỗi người sẽ bày tỏ ra. Ngày đến sẽ tỏ tường công việc đó; nó sẽ trình ra trong lửa, và công việc của mỗi người đáng giá nào, lửa sẽ chỉ ra. 14 Ví bằng công việc của ai xây trên nền được còn lại, thì thợ đó sẽ lãnh phần thưởng mình. 15 Nếu công việc họ bị thiêu hủy, thì mất phần thưởng. Còn về phần người đó, sẽ được cứu, song dường như qua lửa vậy.” Và trong 2 Côr. 5: 9-10, “Cho nên chúng ta dầu ở trong thân thể nầy, dầu ra khỏi, cũng làm hết sức để được đẹp lòng Chúa. 10 Bởi vì chúng ta thảy đều phải ứng hầu trước tòa án Đấng Christ, hầu cho mỗi người nhận lãnh tùy theo điều thiện hay điều ác mình đã làm lúc còn trong xác thịt.”
Tới đây bạn hãy tự đánh giá, “tôi có phải là môn đồ của Đấng Christ?” Bạn có cam kết sẽ tiếp tục đi theo ý muốn Chúa và làm theo Lời Ngài? Đức Chúa Trời kêu gọi bạn trong chức vụ quản gia. Bạn có những đặc ân, đặc quyền. Và bạn cũng có những trách nhiệm phải tính sổ với Chúa. Mỗi một đặc quyền đều mang lại một trách nhiệm, và mỗi trách nhiệm đều dẫn đến một sự tính sổ trong ngày chung cuộc.

 

The end

J.DWIGHT PENTECOST

Translated by Tuong Vi

   

ĐỂ LẠI BÌNH LUẬN

Nhập bình luận!
Vui lòng nhập tên