HÃY THAM GIA VÀO HỘI THÁNH CỦA TÔI?
“Hội thánh là thân thể của Đấng Christ, tức là sự đầy đủ của Đấng gồm tóm mọi sự trong mọi loài” (Ê-phê-sô 1:23)
Các vị mục sư thường xuyên nói, “Hãy đến, tham gia vào hội thánh của tôi?” Bạn có thể ngạc nhiên rằng trong hơn ba mươi năm đã rao giảng Lời Chúa, mục sư Ân Điển chưa bao giờ yêu cầu ai gia nhập vào hội thánh của ông và cũng như nói, “hãy tham gia vào một hội thánh nào đó mà bạn lựa chọn.” Đây là lý do.
Hội Thánh đã bắt đầu từ thế kỷ thứ nhất, không lâu sau khi Đấng sáng lập phán: “ta sẽ lập Hội thánh ta trên đá nầy, các cửa âm phủ chẳng thắng được hội đó” (Ma-thi-ơ 16:18). Chúa Giê-su là chủ hội thánh của Ngài theo nghĩa phổ quát (Khải Huyền 2-3). Ngài đã trả tiền thế chấp cho hội thánh (Ê-phê-sô 5:25). Ngài là Nền tảng của hội thánh (I Cô-rinh-tô 3:11; I Phi-e-rơ 2: 5-6), và là Đầu (Ê-phê-sô 1: 22-23). Hội thánh là cô dâu của Ngài (Ê-phê-sô 5: 21-33); Hội Thánh mang danh Ngài. “Hết thảy các Hội thánh của Đấng Christ chào anh em” (Rô-ma 16:16). Khi một ai đó tuyên bố đây là “hội thánh của tôi”, là một lời nói sai trật từ căn bản.
Tham gia vào hội thánh mà bạn chọn?
Có những tổ chức mà một người không thể tham gia. Một học sinh không thể nói, “Tôi nghĩ tôi sẽ tham gia Hiệp hội Các Giáo Sư.” Muốn như vậy, một người phải đủ điều kiện và được mời từ tổ chức đó. Một cầu thủ bóng đá của một câu lạc bộ địa phương cũng không thể nói, “Tôi chọn lựa tham gia đội bóng quốc gia.” Muốn như thế, người đó phải được lựa chọn từ Ban huấn luyện đội tuyển quốc gia.
Tương tự như vậy, một tội nhân không thể gia nhập vào hội thánh. Kinh thánh không nói đến việc gia nhập hội thánh mà là Đức Chúa Trời thêm các thành viên vào đó. Chúa đã thêm vào Hội thánh đầu tiên “những người được cứu” (Công vụ các Sứ đồ 2:47). Việc thêm vào này không phải do người rao giảng, hay một cá nhân nào quyết định về tư cách thành viên trong hội thánh của Ngài (Công vụ 4:12; Cô-lô-se 1:18). Không một nhà lãnh đạo Tân Ước nào – thậm chí không phải các sứ đồ – bỏ phiếu về những ứng cử viên cho tư cách thành viên hội thánh.
Một tín nhân có thể nói, ‘hãy tham gia vào hội thánh mà bạn chọn, có nghĩa là chọn một nhà thờ trong khu vực của bạn.” Đúng là mỗi Cơ đốc nhân phải tìm một hội thánh để thờ phượng và làm việc, nhưng cụm từ “tham gia hội thánh bạn chọn” thể hiện cách tiếp cận của một người tiêu dùng. Một người lái xe vòng quanh “khu chợ” thăm các nhà thờ khác nhau để tìm một nhà thờ phù hợp với sở thích của mình. Tất cả các hương vị khác nhau của nhà thờ giống như các món tráng miệng trong một quán cà phê – chỉ cần chọn những gì phù hợp với bạn nhất. Một số sử dụng các tiêu chí mà họ cho là quan trọng. Hội thánh đó có nhà trẻ không? Họ có những chương trình như thế nào? Một người đàn ông nói rằng anh ta đã chuyển đến một nhà thờ mới mặc dù nó cách xa nơi ở của ông. Hội thánh đó có một tòa nhà đẹp; nó có băng ghế dài thoải mái, và hệ thống điều hòa không khí thì tuyệt vời. Đây hầu như không phải là một quyết định mang tính chất thuộc linh.
Những người khác sử dụng tiêu chí nghiêm túc hơn – nhưng không kém phần thiếu sót: Hội thánh này có phong cách thờ phượng thu hút tôi không? Hội thánh có tấn phong nữ mục sư? Hội thánh có mềm mại về tội lỗi và nhẹ về giáo lý? Ở đó có chấp nhận hôn nhân đồng giới? Các bài giảng có ngắn và ngọt ngào không? Âm nhạc có hay không? Mục sư có nổi tiếng không?
Tìm hội thánh theo sự lựa chọn của bạn đại diện cho cách tìm kiếm không đúng chỗ. Mối quan tâm đầu tiên của tín nhân phải là tìm hội thánh theo sự lựa chọn của Đức Chúa Trời. Nhiều người chưa bao giờ nghĩ rằng một nhà thờ có thể được “mở cửa kinh doanh” nhưng lại không có giấy phép của Đức Chúa Trời. Người ta có thể tuyên bố trung thành với Đấng Christ nhưng lại không biết đến Ngài (Ma-thi-ơ 7: 21-23). Nhiều người chưa bao giờ nghĩ rằng Đức Chúa Trời không chấp nhận các sự thờ phượng được dâng lên. Ngài chỉ chấp nhận sự thờ phượng theo đúng những gì Ngài yêu cầu (Ê-sai 1: 13-15; Ma-la-chi 1:10; Giăng 4:23; Công vụ 17:23).
Không ai từng được đặc quyền thành lập hội thánh của riêng mình. Cơ đốc nhân chỉ có thể đi theo “bản sao” của hội thánh đầu tiên (Ma-thi-ơ 16:18: Công vụ 2). Ở đó các giáo lý được dạy rõ ràng (Ma-thi-ơ 28:20). Sự thờ phượng phải tôn cao Chúa và Lời Ngài, không phải là trình diễn. Bất cứ điều gì các hội thánh rao giảng và thực hành, tất cả đều phải được thực hiện trong danh Chúa Giê-su. “Nguyền xin lời của Đấng Christ ở đầy trong lòng anh em, và anh em dư dật mọi sự khôn ngoan. Hãy dùng những ca vịnh, thơ thánh, bài hát thiêng liêng mà dạy và khuyên nhau, vì được đầy ơn Ngài nên hãy hết lòng hát khen Đức Chúa Trời. Mặc dầu anh em nói hay làm, cũng phải nhân danh Đức Chúa Jêsus mà làm mọi điều, nhờ Ngài mà tạ ơn Đức Chúa Trời, là Đức Chúa Cha” (Cô-lô-se 3:16-17).
Tuy nhiên, nhiều người đã tự mở “thương hiệu Cơ đốc” của riêng họ. Điều gì xảy ra với họ? Chúa Giê-su phán, “Cây nào mà Cha ta trên trời không trồng, thì phải nhổ đi” (Mat. 15:13).
Tiêu chí của chúng ta phải là: “Hội thánh này có khớp với hội thánh trong Tân Ước không? Có dạy phúc âm thật không? Có cẩn thận làm theo Lời Đức Chúa Trời không?” Đừng cho rằng nếu một người thuyết giáo đứng lên với Kinh Thánh trong tay, thì người đó đang nói thay cho Đức Chúa Trời. Hãy mang theo cuốn Kinh thánh của bạn và tra xem mọi lời giảng. Người Bereans trong sách Công Vụ được khen ngợi vì đã tra xem Kinh thánh hàng ngày để xem những điều được rao giảng với họ có “đúng như vậy không” (Công vụ 17:11). Chúa Giê-su cảnh báo, “Các ngươi hãy giữ, kẻo bị cám dỗ; vì có nhiều người sẽ mạo danh ta mà đến, và nói rằng: Ấy chính ta là Đấng Christ, thì giờ đã đến gần. Các ngươi đừng theo họ.” (Lu-ca 21:8). Vì “nhiều tiên tri giả” đã xuất hiện (I Giăng 4: 1; xem Ma-thi-ơ 7:15). “hãy xem xét mọi việc, điều chi lành thì giữ lấy” (1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:21). Một Cơ đốc nhân trưởng thành nói rằng Đức Chúa Trời đã ban lời của Ngài để chúng ta có thể biết về hội thánh của Ngài. “Hiện nay sự khôn sáng mọi đường của Đức Chúa Trời cậy Hội thánh mà bày tỏ ra cho những kẻ làm đầu và những kẻ cầm quyền trong các nơi trên trời” (Ê-phê-sô 3:10). Chọn hội thánh để sinh hoạt là một quyết định quan trọng. Nó tác động đến phần quan trọng nhất của chúng ta – linh hồn. “Người nào nếu được cả thiên hạ mà mất linh hồn mình, thì có ích gì?” (Ma-thi-ơ 16:26).
Hãy chọn hội thánh của Đấng Christ (hội thánh của Đức Chúa Trời).
Hãy theo Chúa Giê-su và trở thành một phần (một chi thể) của hội thánh Ngài.
Điều quan trọng là phải thấy sự cứu rỗi và tư cách thành viên của hội thánh có mối liên hệ với nhau. Bài giảng của Phi-e-rơ vào ngày lễ ngũ tuần (Công vụ 2) cho thấy rằng một người nhận sự cứu rỗi và việc trở thành thành viên của hội thánh là những sự kiện xảy ra đồng thời.
- Bài giảng của Phi-e-rơ thuyết phục nhiều người rằng khi đóng đinh Chúa Giê-su, họ đã giết Con Đức Chúa Trời, Đấng mà Đức Chúa Trời đã khiến sống lại từ cõi chết (Công vụ 2:22-36).
- Những người nghe giảng mong muốn được tha thứ và nhận ơn cứu rỗi, họ cầu xin. “Chúng tôi phải làm gì?” (2:37).
- Phi-e-rơ trả lời: “Hãy hối cải, ai nấy phải nhân danh Đức Chúa Giê-su chịu phép báp-têm, để được tha tội mình, rồi sẽ được lãnh sự ban cho Đức Thánh Linh” (2:38).
- Nhiều người vui mừng nhận lời Ngài, chịu phép báp têm, và “ngày đó có khoảng ba ngàn linh hồn được thêm vào hội thánh” (2:41). Sau đó, Chúa tiếp tục thêm “những người được cứu vào Hội thánh mỗi ngày” (2:47).
Việc nhận được sự tha thứ của tội lỗi và được thêm vào trong hội thánh xảy ra khi một tín nhân ăn năn và nhận phép báp têm. Đức Chúa Trời thêm tên những đứa con mới của Ngài vào Sách sự sống vào thời điểm chúng được sinh lại (Giăng 3: 3, 5; Phi-líp 4: 3; Khải Huyền 20:12).
Hãy làm theo Lời một cách hợp lý. Nếu Đức Chúa Trời thêm tất cả những người Ngài cứu vào hội thánh của Con Ngài, thì tất cả tín đồ đạo Đấng Christ đều là tín đồ của hội thánh, và không có người nào được cứu ngoài hội thánh (vì chỉ có Đức Chúa Trời cứu, Giăng 3:16; 2 Ti-mô-thê 2:10). Hội thánh không cứu chúng ta: Hội thánh là tập thể những người được cứu. Tư cách thành viên trong hội thánh không phải là phương tiện cứu rỗi; nó là kết quả của sự cứu rỗi. Một người phải ở trong Đấng Christ để được cứu (Giăng 14: 6: Công vụ 4:12; 2 Ti-mô-thê 2:10). Một người được vào trong Đấng Christ bằng phép báp têm (Ga-la-ti 3:27). Vì ở “trong Đấng Christ” trong một phương diện cũng giống như ở “trong hội thánh” vì hội thánh là thân thể của Ngài (Ê-phê-sô 1: 22-23: I Cô-rinh-tô 12:13), nên không ai có thể được cứu ngoài hội thánh của Đấng Christ. Hội thánh không phải là Đấng Cứu Rỗi, nhưng Đấng Christ là Đấng Cứu Rỗi của hội thánh (Ê-phê-sô 5:23).
Sự cứu rỗi chỉ nhờ huyết của Ngài (Ê-phê-sô 9:22). Hội thánh được mua bằng huyết của Ngài (Công vụ 20:28). Huyết của Ngài đã đổ ra để bôi xóa tội lỗi chúng ta (Ma-thi-ơ 26:28). Người tin nhận báp têm (Công vụ 2:38; Rô-ma 6:3-4). Sau đó, tín nhân được tẩy sạch sẽ được đưa vào trong thân thể của Ngài. “Nếu chúng ta đi trong sự sáng cũng như chính mình Ngài ở trong sự sáng, thì chúng ta giao thông cùng nhau; và huyết của Đức Chúa Giê-su, Con Ngài, làm sạch mọi tội chúng ta” (I Giăng 1:7).
Đọc lại những câu Kinh thánh này: Đức Chúa Trời ban cho chúng ta quyền tự do lựa chọn (Giô-suê 24:15) và sẽ phán xét chúng ta dựa trên sự lựa chọn của chúng ta (Ma-thi-ơ 25: 31-33; 2 Cô-rinh-tô 5:10). Vì vậy, chúng ta hãy tìm cách “lấy lòng sợ sệt run rẩy làm nên sự cứu chuộc mình” (Phi-líp 2:12). Xin đừng tham gia vào hội thánh của tôi. Thay vào đó, hãy chấp nhận lời mời của Đấng Christ để được thêm vào trong hội thánh của Ngài (Ma-thi-ơ 11:28).
Tất cả tín nhân trong sách Công vụ đều trở thành thành viên hội thánh của Đấng Christ theo cùng một cách — họ nghe phúc âm (Công vụ 2:22; Rô-ma 1:16; 10:17), tin Chúa Giê-su là Đấng Christ (Công vụ 2:37; Giăng 8:24), ăn năn tội lỗi (Công vụ 2:38; 17:30), tuyên xưng Chúa Giê-su là Chúa (Công vụ 2:37; Rô-ma 10: 9-10), và nhận báp têm (Công vụ 2:38; Mác 16:16; I Phi-e-rơ) 3:21). Tại thời điểm đó, họ được gọi là Cơ đốc nhân (Công vụ 11:26).
KẾT LUẬN
Tôi có đang sinh hoạt trong một tổ chức Cơ đốc/một hệ phái Cơ đốc được Chúa nhìn nhận là hội thánh của Ngài? Đây là một câu hỏi mở. Sẽ có nhiều câu trả lời cho câu hỏi này. Bạn nghĩ như thế nào?
THẢO LUẬN:
1. Làm thế nào nhận biết hội thánh của Đức Chúa Trời?
2. Làm thế nào để nhận ra một tổ chức không phải là hội thánh của Đức Chúa Trời?
Mục sư Phạm Hơn biên soạn