Trang Chủ TRANG CHỦ Đi Đường Vòng

Đi Đường Vòng

697
0
SHARE
“Đức Chúa Trời dẫn chúng đi vòng theo đường trong đồng vắng.” Xuất. 13:18
_
ĐƯỜNG VÒNG
“Vả, khi Pha-ra-ôn tha dân Y-sơ-ra-ên đi, Đức Chúa Trời không dẫn dân ấy đi theo đường về xứ Phi-li-tin, là đường gần hơn hết, vì Ngài nói rằng: E khi dân thấy trận mạc, dời lòng trở về xứ Ê-díp-tô chăng. Cho nên Đức Chúa Trời dẫn chúng đi vòng theo đường trong đồng vắng” (Xuất. 13:17-18)
Nhiều người đã lầm tưởng rằng tuyển dân Israel đi theo con đường quanh co, là do họ lựa chọn sau khi rời khỏi Ai Cập (hay là họ bị lạc đường, vì lúc đó không có GPS.) Nhưng thực ra câu chuyện không hoàn toàn như thế.
Cũng có người cho rằng nếu tuyển dân vâng lời Chúa, họ sẽ đi nhanh hơn, họ sẽ rút ngắn thời gian đi trong đồng vắng. Bạn nghĩ thế nào?
Kinh Thánh nói gì?
“Đức Chúa Trời dẫn chúng đi vòng theo đường trong đồng vắng.” Xuất. 13:18
Đức Chúa Trời dẫn dắt tuyển dân theo một con đường quanh co. Tại sao? Bởi vì Ngài biết đó là con đường tốt nhất dành cho họ. Họ phải đi vòng – đây là kế hoạch thiên thượng của Ngài.
Chúa không muốn tuyển dân nhanh chóng đến miền đất hứa! Tại sao? Một số người có thể hỏi: “Tuyển dân đi lang thang trong đồng vắng có thể nhận được điều gì?” Chúa muốn thử (test) và củng cố đức tin của họ. Sẽ không nhận được phước hạnh khi không tham gia chiến trận. Đức tin mà không trải nghiệm những kỷ luật của đường vòng thì chưa phải là vàng thật đã tôi luyện trong lửa. “Sự thử thách đức tin anh em quí hơn vàng hay hư nát, dầu đã bị thử lửa, sanh ra ngợi khen, tôn trọng, vinh hiển cho anh em khi Đức Chúa Jêsus Christ hiện ra” (1 Phi-e-rơ 1:7)
Có thể bạn cảm thấy chính mình đang đi trên một con đường vòng và không có mục đích nào cả. Chúa không hướng dẫn bạn trên con đường vòng để làm cho bạn bị chóng mặt. Hãy nhớ lẽ thật này: những ai yêu kính Đức Chúa Trời đều khao khát làm đẹp lòng Ngài bằng cách bày tỏ đức tin khi có cảm giác đang ở trong sự rối rắm. Sự chậm trễ của Đức Chúa Trời không phải là sự từ chối của Ngài (chúng ta thường muốn mọi việc phải xảy ra nhanh chóng).
Nếu cầu nguyện: “Lạy Chúa xin gia tăng đức tin của con.” Chúa chắc sẽ trả lời cho điều này. Nhưng Ngài sẽ trả lời theo đúng thời điểm của Ngài.
Chúng ta có thất vọng khi tự đánh giá rằng con đường vòng là không cần thiết cho đời sống chúng ta? Đó là lúc chúng ta cần phải tiếp tục di chuyển bởi vì cuối con đường là miền đất hứa mà Chúa đã sắm sẵn.
Câu hỏi suy ngẫm: Lĩnh vực nào của đời sống mà chúng ta muốn về tới đích nhanh chóng, nhưng dường như chúng ta phải đi một con đường vòng?
ĐỪNG SỢ
Thỉnh thoảng con đường dẫn về miền đất hứa đi đến một ngõ cụt. Chúng ta rơi vào tình trạng tiến thoái lưỡng nan (ở vào tình thế bế tắc, khó xử, tiến cũng khó mà lui cũng khó.)
Trong trường hợp của Môi-se và tuyển dân, Đức Chúa Trời khiến cho Pha-ra-ôn cứng lòng, sau khi vua Ai-cập tha cho dân Israel ra đi (Xuất 14:8-10).
“Pha-ra-ôn bèn thắng xe và đem dân mình theo. Người đem sáu trăm xe thượng hạng và hết thảy xe trong xứ Ê-díp-tô, trên mỗi xe đều có chiến binh cả” (Xuất 14:6-7). Pha-ra-ôn và quân đội Ai-cập đuổi theo tuyển dân, nhưng họ bị sập bẫy. Đạo binh của Pha-ra-ôn sẽ bị nhấn chìm trong biển trong khi tuyển dân vượt qua Biển Đỏ như đi trên đất khô. Người Israel không biết đây là kế hoạch của Đức Chúa Trời.
Đức Chúa Trời được vinh hiển, được rạng danh qua sự kiện quân đội Ai-cập bị chết chìm trong biển. Và “người Ê-díp-tô sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va” (Xuất 14:4b). Khi tuyển dân tiến thoái lưỡng nan, đi vào ngõ cụt: trước mặt là biển đỏ, sau lưng là quân đội Ai-cập đuổi theo. Đức Chúa Trời đã đem tuyển dân đến vị trí chính xác Ngài muốn.
“Vả, khi Pha-ra-ôn đến gần, dân Y-sơ-ra-ên ngước mắt lên, thấy dân Ê-díp-tô đuổi theo, bèn lấy làm hãi hùng, kêu van Đức Giê-hô-va. Chúng lại nói cùng Môi-se rằng: Xứ Ê-díp-tô há chẳng có nơi mộ phần, nên nỗi người mới dẫn chúng tôi vào đồng vắng đặng chết sao? Người đưa chúng tôi ra xứ Ê-díp-tô để làm chi? Chúng tôi há chẳng có nói cùng người tại xứ Ê-díp-tô rằng: Để mặc chúng tôi phục dịch dân Ê-díp-tô, vì thà rằng phục dịch họ còn hơn phải chết nơi đồng vắng? Môi-se đáp cùng dân sự rằng: Chớ sợ chi, hãy ở đó, rồi ngày nay xem sự giải cứu Đức Giê-hô-va sẽ làm cho các ngươi; vì người Ê-díp-tô mà các ngươi ngó thấy ngày nay, thì chẳng bao giờ ngó thấy nữa. Đức Giê-hô-va sẽ chiến cự cho, còn các ngươi cứ yên lặng. Đức Chúa Trời mách cho Môi-se biết mưu Ngài sẽ hại Pha-ra-ôn” (Xuất 14:10-14).
Chúng ta sẽ làm gì khi bị dẫn vào ngõ cụt, tiến và thoái đều bế tắc? Đừng sợ hãi, đây là cơ hội để đức tin của chúng ta phát triển.
Mệnh lệnh “Đừng sợ hay chớ sợ chi” xuất hiện ba trăm sáu mươi lăm lần trong Kinh Thánh (bạn có thể tra cứu điều này trong Thánh Kinh từ điển), như vậy mệnh lệnh này tương ứng với ba trăm sáu mươi lăm ngày trong một năm. Một sự trùng hợp kỳ diệu! Mỗi ngày bước đi với Chúa, Cơ đốc nhân phải giữ tâm thế “Đừng sợ.”
Chúng ta biết những gì xảy ra với tuyển dân khi họ vâng lời Môi-se. Sự giải cứu của Chúa đến khi tuyển dân bị dồn ép đến bước đường cùng – Ngài mở ra một sinh lộ cho họ ngay tại Hồng Hải. Và cũng chính tại đó kẻ thù bị tiêu diệt.
Chúng ta có đang rơi vào tình trạng tiến thoái lưỡng nan? Đừng sợ hãi, hãy nhìn lên Đức Chúa Trời là Đấng đi trước mở đường cho những người thuộc về Ngài và chính Ngài đánh bại kẻ thù thay thế cho chúng ta.
CÂU HỎI SUY NGẪM: Bạn đã từng rơi vào tình trạng tiến thoái lưỡng nan? Trải nghiệm của bạn như thế nào trong những tình huống đó?

ĐỂ LẠI BÌNH LUẬN

Nhập bình luận!
Vui lòng nhập tên