Trang Chủ TRANG CHỦ Một Câu Chuyện Hay

Một Câu Chuyện Hay

497
0
SHARE
Một hôm, một sinh viên ở trường tôi cùng đi dạo với vị giáo sư của mình. Vị giáo sư được nhóm sinh viên chúng tôi rất yêu thương và kính nể vì ông rất tử tế và tận tình dạy dỗ.
Hai thầy trò đang dạo chơi trên cánh đồng làng thì bỗng thấy bên đường một đôi giày cũ kỹ, có lẽ của một bác nông phu nào đang làm việc gần đó. Lúc ấy, trời gần tối, chắc bác nông phu kia cũng sắp sửa về nhà.
Anh sinh viên nẩy ra một ý nghĩ và anh nói với giáo sư rằng: “ Thưa thầy, chúng ta hãy giấu đôi giày rồi trốn vào bụi cây đằng kia xem bác nông phu phản ứng ra làm sao?”
Vị giáo sư bảo: “Không được. Chúng ta không được lấy sự hoảng hốt của ông lão nghèo nàn kia làm trò đùa.
Anh khá giàu, anh có thể tìm ra một trò vui có ý nghĩa hơn. Hãy đặt vào mỗi chiếc giày một đồng bạc rồi đi trốn xem phản ứng của ông lão.”
Cậu sinh viên làm theo lời. Xong, cả hai thầy trò núp vào bụi cây gần đó. Lúc ấy bác nông phu đã xong việc. Bác lên bờ, tìm áo khoác và đôi giày. Ông khoác áo lên vai, xỏ chân vào giày. Nhưng ông vội rút chân ra vì thấy có vật gì lấn cấn dưới gót. Ông cầm chiếc giày lên, tìm thấy đồng bạc kên trong đó. Sự ngạc nhiên hiện lên trên mặt ông thấy rõ. Ông cầm đồng bạc trên tay, lật qua lật lại, ngắm nhìn không chán mắt.
Ông nhìn quanh quất không thấy ai cả. Ông bỏ đồng bạc vào túi rồi xỏ chân vào chiếc giày kia. Lại ngạc nhiên nữa. Trong chiếc giày thứ hai cũng có một đồng bạc như chiếc giày trước. Lần ngạc nhiên thứ hai mạnh gấp đôi lần trước. Ông quỳ xuống, ngước mặt lên trời tạ ơn Chúa đã khiến một người vô danh giàu lòng thương xót đến trợ giúp ông đúng lúc vợ ông đang nằm trên giường bệnh, và con ông đã phải nhịn đói hai ngày rồi.
Cậu sinh viên vô cùng cảm động, nước mắt tuôn trào, không nói nên lời. Anh nắm lấy tay thầy nói trong nước mắt: “Thầy ơi, con đã từng học rằng ‘ban cho được ơn hơn nhận lãnh.’ Nhưng con không hiểu. Bây giờ con mới hiểu. Con cảm ơn thầy”.

ĐỂ LẠI BÌNH LUẬN

Nhập bình luận!
Vui lòng nhập tên