Vua (cũng) qua khe Xết-rôn
(II Sa-mu-ên 15:23)
Vua Ða-vít đã lội qua khe nước tối tăm nầy khi cùng những người theo vua chạy trốn đứa con phản nghịch. Con người ăn ở đúng theo tấm lòng của Ðức Chúa Trời không hề được miễn trừ việc phải gặp hoạn nạn; trái lại; đời sống người ấy vốn đầy dẫy những chuyện đó. Ðấng vốn là Ðấng được Chúa Xức Dầu cũng đồng thời là Thống Khổ Nhân của Chúa. Thế tại sao chúng ta lại trông mong thoát được? Trước ngưỡng cửa của sự đau buồn, người cao quý nhất giữa vòng nhân loại vẫn phải đội tro trên đầu và đứng đợi, thì tại sao chúng ta lại than phiền dường như đã gặp chuyện bất thường?
Chính Vua của các vua cũng không hề được đặc ân là đi một con đường vui vẻ, đế vương hơn. Ngài vẫn phải vượt qua cái mương Xết-rôn ô uế mà tất cả những gì là dơ dáy của thành phố Giê-ru-sa-lem đều chảy qua đó. Ðức Chúa Trời có một con vô tội, nhưng không có một con cái nào được miễn roi vọt. Ðiều đáng cho chúng ta vui mừng lớn, ấy là tin rằng Chúa Jêsus cũng đã chịu cám dỗ về mọi mặt y như chúng ta. Khe Xết-rôn của chúng ta sáng nay là gì? Ðó là một bạn hữu bất trung, một cái tang đau buồn, một lời gièm pha có ý chê trách, một viễn ảnh đen tối chăng? Nhà Vua của chúng ta đã trải qua tất cả mọi điều đó. Nó là sự đau đớn thể xác, sự nghèo thiếu, bắt bớ, khinh dể chăng? Trên tất cả các khe Xết-rôn ấy, nhà vua của chúng ta đều băng qua trước chúng ta: Ngài từng chịu khổ sở về tất cả những nỗi khổ sở của chúng ta. Ý niệm chúng ta gặp những cơn thử thách khác thường phải bị xóa khỏi tâm trí chúng ta ngay lập tức và vĩnh viễn, bởi vì Ðấng vốn là Ðầu các thánh đồ đã từng trải mọi phiền não mà chúng ta tưởng là đặc biệt lắm. Mọi công dân của Si-ôn phải ra khỏi đám tang chế, trong đó Nhà Vua Em-ma-nu-ên vốn là Ðầu và là vị Tướng lãnh.
Dầu Ða-vít đã chịu nhục nhã như vậy, nhà vua vẫn quay về thành phố cách khải hoàn, cũng như Chúa của Ða-vít đã sống lại khải hoàn khỏi mồ mả; vậy, chúng ta hãy vững lòng, vì một ngày kia, chúng ta cũng sẽ thắng. Bấy giờ, chúng ta sẽ được vui mừng múc nước của các giếng cứu rỗi, dầu bây giờ chúng ta phải tạm thời vượt qua những dòng nước độc hại của tội lỗi và đau buồn. Hỡi các chiến binh Thập tự, hãy can đảm lên, vì chính nhà Vua đã từng đắc thắng sau khi băng qua khe Xết-rôn, cho nên phần bạn cũng như vậy.
CH Spurgeon.
Vậy có buổi chiều và buổi mai, ấy là ngày thứ nhứt
(Sáng 1:5)
Phải chăng sự việc đã xảy ra như thế trong ngày đầu tiên? Phải chăng vào ngày thứ nhất đó, ánh sáng và bóng tối đã chia hai thực tại thời gian? Nếu thế thì cũng không có gì đáng lấy làm lạ nếu tôi đang ở trong hoàn cảnh tươi sáng như ban ngày của sự thịnh vượng sung túc, bỗng bị chuyển sang nửa đêm của nghịch cảnh. Linh hồn tôi không phải cứ gặp mãi ánh sáng giữa trưa, mà tôi còn phải chờ đợi những giai đoạn buồn thảm vì những niềm vui xưa đã tiêu tán để tìm kiếm Tân Lang giữa trời đêm. Cũng không phải tôi bị cô độc trong hoàn cảnh ấy, vì tất cả con cái yêu dấu của Chúa đều phải hát lên bài ca hỗn hợp của sự đoán phạt và ơn thương xót, của thử thách và giải phóng, của tang tóc và mãn nguyện. Chính quyền năng thần hựu của Ðức Chúa Trời đã sắp xếp cho ngày và đêm sẽ không ngừng nối tiếp nhau cả trong lãnh vực sáng tạo thuộc linh lẫn thiên nhiên, cho đến khi chúng ta sẽ vào xứ mà Kinh Thánh chép là ở đó không có ban đêm. Ðiều gì Cha thiên thượng chúng ta đã truyền ra thì cũng tốt lành cả.
Thế thì, hỡi linh hồn ta, điều tốt nhất cho ngươi phải làm là gì? Trước hết, hãy học tập để biết thỏa lòng về điều Ðức Chúa Trời đã truyền, và cùng với Gióp để sẵn sàng tiếp nhận cả điều dữ lẫn điều lành từ tay Chúa ban ra. Kế đó, hãy khảo sát sự qua đi của buổi chiều và buổi mai để vui mừng. Hãy ca ngợi Chúa về mặt trời vui mừng khi nó mọc lên, và về bóng mờ của đêm tối khi nó phủ xuống. Cả khi mặt trời mọc lên lẫn khi nó lặn xuống đều có vẻ đẹp, hãy ca ngợi vẻ đẹp ấy và tôn vinh Chúa. Hãy như con chim họa mi, bất cứ giờ nào cũng có thể trổi giọng ca hát. Hãy tin rằng ban đêm cũng hữu ích như ban ngày. Trong đêm đau buồn, sương móc ân huệ sẽ sa xuống cũng nhiều hơn. Giữa bóng tối sầu muộn, những ngôi sao lời hứa sẽ chiếu sáng càng rạng rỡ hơn. Trong mọi hoàn cảnh, hãy cứ tiếp tục phục vụ Chúa. Nếu ban ngày, khẩu hiệu của bạn là làm việc thì đêm đến, hãy đổi nó lại là thức canh. Mỗi giờ đều có nhiệm vụ riêng, hãy tiếp tục theo đuổi tiếng kêu gọi như người đầy tớ của Chúa cho đến khi Ngài sẽ thình lình xuất hiện trong vinh quang. Hỡi linh hồn ta, buổi chiều tàn của tuổi già và cái chết ngươi đã đến gần. Chớ sợ nó, vì nó vẫn thuộc về ban ngày, mà Chúa có phán: Ta sẽ che phủ ngươi suốt ngày.
CH Spurgeon.
CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa Jesus, dù cho nhà tạm chúng con đổ nát thì chúng con có nhà đời đời trên thiện đàng. Dù điều tệ hại nhất có thể xảy ra, nhưng ý Chúa là hợp lý trong tất cả mọi sự. Vì vậy con quyết định cảm tạ Ngài bất chấp điều gì xảy ra. Hallelujah! Praise the Lord! Amen.
BÌNH LUẬN: Thật ngọt ngào, những lời chia sẻ của CH Spurgeon là vượt thời gian.