Trang Chủ LỜI CHỨNG CÁ NHÂN Mục sư Lê Tự Cam

Mục sư Lê Tự Cam

520
0
SHARE


“If you would not be forgotten, as soon as you are dead and rotten, either write things worth reading, or do things worth writing.” (Nếu bạn không muốn bị lãng quên, ngay khi bạn chết và thối rữa, hãy viết những điều xứng đáng để đọc hoặc làm những điều đáng để viết ra)
Benjamin Franklin.

Kinh Thánh nói gì?
Hê-bơ-rơ 13:7, “Anh chị em hãy nhớ những người hướng dẫn, đã truyền lời Chúa cho mình, hãy chú ý xem kết cuộc nếp sống của họ và học đòi đức tin của họ.”


Mục sư Lê Tự Cam đã chấm dứt hành trình trên đất vào ngày 14 tháng 9 năm 2024 tại Portland, OR. Hoa Kỳ.

Chúng ta có thể đọc các bài viết sau đây về Mục sư Lê Tự Cam.
Thật hiếm có một tang lễ nào trọng thể và phước hạnh như tang lễ của Mục sư Lê Tự Cam, vì tại đó:

-Danh Chúa được vinh hiển

-Tinh thần hầu việc Chúa được khen ngợi

-Đức tin của người dự được củng cố

-Hy vọng vào sự sống đời đời được vững vàng.

Mục sư Lê Tự Cam đã sống một cuộc đời thật đích đáng. Khó có người sánh bằng. Một gương mẫu theo Chúa thật tuyệt vời. Tạ ơn Chúa!

(Mục sư Đặng Ngọc Báu)

Cảm ơn Chúa đã đem ba tôi, Mục Sư Lê Tự Cam, về nước Chúa lúc 6:11am sáng hôm nay, Thứ Bảy ngày 14 tháng 9 năm 2024. Cảm ơn Chúa cho một cuộc đời được Chúa thương bồng ẵm cho đến phút cuối. Chúa cho Mục Sư Cam ra đi một cách rất nhẹ nhàng.

Một trong những câu nói cuối cùng của Mục Sư Cam là “thắng cuộc rồi”.Tất cả các mục vụ của Mục Sư Cam vẫn sẽ được tiếp tục, không bị gián đoạn.

(Mục sư Lê Tự Hiển)

Mọi người tham dự lễ tang MS Cam.

Mục Sư Lê Tự Cam là người đã làm rất nhiều việc cho Chúa, cho Hội Thánh và cho dân sự Ngài.Nhưng có một việc ít ai biết. Đó là vào thập niên 80 Ông đã “nhập lậu” một trăm ngàn cuốn KT bằng 2 xe tải hạng nặng từ Bangkok qua Lào về Đà Nẳng để phân phối cho cả “nhà thờ “ lẫn “tư gia”. Chính vì việc này mà ông và gia đình đã bị trì hoãn việc xuất cảnh theo diện HO một thời gian! Nhưng cũng nhờ vụ này mà MS Lê Cao Quý mới xin được giấy phép để in KT tại VN đó anh chị em.

Cám ơn Mục sư Lê Tự Cam đã làm những việc mà không ai dám làm trong hoàn cảnh khó khăn để cho Hội Thánh tại VN có “Lời Chúa” trong giai đoạn cực kỳ khô hạn và đói khát “Lời Chúa”.

Cầu Chúa là Đấng đã ban Phước cho Ông, xin Ngài tiếp tục ban Phước cho Bà và hậu tự, con, cháu, chắt, chít… của Ông Bà trong những ngày còn trên đất này. Amen .

(Muc sư Ai Paul)

Các MS tôn vinh Chúa trong tang lễ MS Cam

Bài viết sau đây của MS Cam:

THÓI QUEN ĐẾN NHÀ THỜ TRỄ

Cảm ơn Chúa, Hội Thánh Hy Vọng chúng ta phần nhiều gia đình con cái Chúa đến nhà thờ đúng giờ – giờ Trường Chúa Nhật cũng như giờ Thờ Phượng Chúa. Chỉ có rất ít gia đình đến nhà thờ trễ. Sự thật, nhiều khi không phải cả gia đình có thói quen đi trễ, mà chỉ một người trong gia đình đó có thói quen trễ nải, làm cho các người khác đi xe chung phải chịu trễ. Lâu lâu mới đi trễ một lần, vì quá kẹt xe, hay vì những lý do bất khả kháng, không dự trù trước được, thì đó không gọi là thói quen đi trễ. Ai cũng có thể gặp những trường hợp như vậy. Tháng nào cũng có ít nhất một vài lần đi trễ, thì đó là người có thói quen đi trễ. Người đến nhà thờ đã trễ 5 hay 10 phút rồi, mà lòng vẫn không thấy ái ngại, từ từ bước vô nhà thờ, thì đó là người có thói quen đi trễ.

TAI HẠI CỦA VIỆC ĐI TRỄ1.

Một người có thói quen tai hại này, thì trước hết không thể gọi là người “hết linh hồn, hết sức, hết trí mà kính mến Chúa…” (Lu-ca 10:27), vì đã không dành ưu tiên cho Chúa. Chắc chắn Chúa không vui lòng về thói quen này của chúng ta đâu.

2. Sẽ có thể làm cho buổi nhóm phần nào mất trật tự, làm cho người khác phân tâm… Nếu có ai lỡ đến trễ, xin vội vàng bước vào với thái độ hối hận.3. Người đến trễ sẽ không dự trọn chương trình, mà phần đầu thường là những lời dặn hay thông báo rất quan trọng cần biết, hoặc giờ ca ngợi Chúa.

4. Gây cho người khác vấp phạm vì cớ mình…

GIÚP ĐỠ NGƯỜI CÓ THÓI QUEN ĐI TRỄ

1. Trước hết người có thói quen đi trễ phải nhìn nhận đó là một tật xấu và quyết tâm cầu xin Chúa giúp đỡ mình bỏ thói quen xấu này bằng cách: ĐỪNG ĐI VỀ NHÀ TRỄ trước khi đi nhóm.

Chuẩn bị sớm: ĂN SỚM, THAY QUẦN ÁO SỚM, TÍNH THỜI GIAN ĐẾN NHÀ THỜ, trừ hao thời gian kẹt xe…

2. Nên khuyên người nhà mình đi đúng giờ, vì đó là việc tốt cần phải làm, mà nhất định Chúa sẽ ban phước lại. Có người khuyên người nhà mình đi đúng giờ chỉ vì sợ người khác phê bình hoặc ngại bị Mục Sư quở trách, chứ không hề sợ làm Chúa buồn lòng, thì không đúng mục đích của sự xây dựng.

3. Những người không bao giờ đi trễ cũng không nên xì xầm đoán xét hoặc bực mình người hay đi trễ, mà phải giúp họ bằng lời cầu nguyện. Vì đó mới là thái độ Chúa muốn chúng ta có và mới thật sự giúp đỡ họ.Tập được một tháng không đi trễ một lần nào, thì cứ đà đó, sẽ từ từ loại được thói quen xấu. Được vậy, chính mình thấy vui mà Chúa cũng vui vì mình biết sống hết lòng vì Chúa.

(Mục Sư Lê Tự Cam)

Bài viết của Mục sư Thân Văn Trường sau đây:

Không Cam Với Quít Gì Cả!

Tôi được gặp Mục sư Lê Tự Cam ở Đà Nẵng lần đầu tiên, là dịp kỷ niệm 90 năm Tin lành đến VN. Nhưng không biết bằng con đường nào, Ông đã biết và giúp đỡ gia đình tôi lúc “ngàn cân treo sợi tóc”, xuyên qua hai thế kỷ.Sau khi ở Liên Xô về vào năm 1990, tôi có ít vàng, đô- la gói ghém vào Long Khánh làm ăn, thoáng cái đã “bay” sạch sành sanh. Trong lúc tưởng cả nhà chết đói, không bám víu vào ai được, tôi tin theo Chúa và được đi học “chui” ở lớp thần học May Trại. Tôi là người nghèo khổ nhất trong lớp học này, nhưng không dám than, vì chỉ có 1 mình tôi là cựu bộ đội không giống ai. Rồi một lần gặp MS Cam ở Dầu Giây, trong lớp Môn đồ hóa. Mọi người lên làm chứng về HT địa phương, ai cũng kính thưa MS Cam. Lát sau MS Cam phát biểu, Ông nói không có cam với quít gì cả, cam hay quít cũng không làm được gì, chỉ có Chúa mà thôi. Tôi không có dịp gặp riêng MS Cam, nhưng không hiểu sao Ông biết sự thiếu thốn của tôi, mà giúp phụ cấp hàng tháng, đến hơn 10 năm như khoản tiền lương. Lãnh được khoảng 8 năm, MS Cam bảo tôi rằng, sẽ chấm dứt vào năm thứ 10. Rồi Ông cho tôi gặp 1 ân nhân người Mỹ ở khách sạn New World và năm thứ 11 tôi vẫn thấy tiền gửi tới. Hỏi MS Cam quên hay sao, Ông cười bảo thì Ông cứ cảm ơn Chúa mà nhận tiền chợ. Trước khi ngưng tiền trợ cấp hàng tháng, MS Cam bảo tôi: ông giới thiệu cho một người tiếp tục nhận tiền trợ cấp. Tôi liền đề xuất chú Bánh Mì, là tên gọi thân thương của chú Ngọc Anh. Chú Anh đang làm công an cai tù, ra quân về bán bánh mì nuôi vợ con, để làm chứng cho Chúa. Tôi được chú Anh dẫn đến nhà thờ gặp MS Viễn để cầu nguyện tiếp nhận Chúa. MS Cam đồng ý tiếp tục giúp chú Bánh Mì, đến khi tôi qua Mỹ chú còn nhận trợ giúp từ MS Cam.Chẳng những thế thôi, MS Cam còn giúp học bổng cho 2 con tôi học đại học, sau này đứa học lên tiến sĩ, làm giảng viên đại học công và đứa học thạc sĩ, dịch sách cho Hội Thánh VN. Khi con tôi học xong đại học muốn du học Mỹ, tôi gọi điện xin MS Cam học bổng, được MS đồng ý ngay. Cuối cùng con tôi lại quyết định từ chối du học Mỹ, vì sợ học xong không muốn về nên quyết định học ở Á châu. MS Cam nói với con tôi, Ông quý hắn như con gái của Ông, vì quyết định này. Mãi sau tôi khám phá ra rằng, trước khi làm Mục sư, Ông là đại úy chế độ cũ thua trận năm 1975. Có lẽ vì thế, MS Cam thương tôi, một thiếu úy Việt cộng đầu hàng Chúa Jesus. Tôi không thể hình dung gia đình tôi sẽ sống ra sao, các con tôi làm sao học đại học, đang khi tôi bị bắt bớ, tù đầy trên bước đường theo Chúa. Lúc tôi bị giam trong nhà thương điên Biên Hoà, thầy Lê Tự Hiển đã vào tận nơi thăm tôi. Gia đình tôi mang ơn MS Cam. Rất tiếc tôi chưa kịp đến thăm nhà MS Lê Tự Cam, để nói lời cảm ơn muộn màng.

Nay Ông đã về nhà Cha, nguyện Chúa an ủi và ban hy vọng cho Bà và cả nhà ta. “Những người gieo giống trong nước mắt, ắt sẽ gặt hái vui mừng!” (Thánh thi 126, 5)

Lời chứng của Mục sư Phạm Hơn:

MS Cam trong ngày trong ngày người con trai trưởng nam Lê Tự Cường nhận chức vụ Mục sư. Hình chụp sau buổi lễ phong chức MS Cường.

NHỚ VỀ MỤC SƯ LÊ TỰ CAM

Mục sư Lê Tự Cam là một cái tên rất quen thuộc trong cộng đồng Cơ đốc phải không?

Những năm tôi còn ở Việt Nam, ông đã viết email động viên và khích lệ tôi trên bước đường phụng sự Chúa, khi tôi bị một người bạn đồng công trong giáo hội gây phiền phức.

Những năm 2000 ông về Việt Nam tổ chức buổi họp mặt tại Legend Hotel, Sài Gòn cho đông đảo các Mục sư và người hầu việc Chúa. Lúc ấy Mục sư Nguyễn Phi Bằng và tôi ra Tân Sơn Nhất đón ông. Ông bắt tay và nói: Mời hai vị Mục sư đến tham dự buổi họp mặt mà tôi sẽ tổ chức trong vài tuần tới.

Tháng 9 năm 2022, chúng tôi đến Oregon định cư theo sự bảo lãnh của các Mục sư Quyền và Mục sư Cường – con trai của Mục sư Cam. Tôi đến Portland thăm vị mục sư lão thành, ông nói: “Cảm ơn Chúa đã cho MS Hơn đến Mỹ, nhưng tôi nghĩ nếu ông còn ở Việt Nam tiếp tục công việc biên dịch sách Cơ đốc Tiếng Anh sang Tiếng Việt cho mọi người đọc sẽ tốt hơn. Nhưng bây giờ Chúa cho ông đến đây, thì chắc Chúa cũng có một chương trình nào đó cho ông.”

Tôi im lặng không nói gì (Vì mới đến Mỹ thì cách tốt nhất là nói ít thôi!)

Những tháng sau đó, khi tôi được MS Hiển mời chia sẻ Lời Chúa trong các buổi nhóm sáng Chủ nhật ở nhà thờ Living God Church. MS Cam tham dự buổi thờ phượng của hội thánh qua Live Stream và lắng nghe bài chia sẻ của tôi. Sau đó ông gọi phone cho tôi bày tỏ sự hài lòng và góp ý về bài giảng.

Tháng 2 năm 2024 ngôi nhà manufactured home của tôi ở Hillsboro bị hỏa hoạn. MS Cam nghe tin, ông muốn giúp tôi một ít tài chánh để sửa lại ngôi nhà, nhưng ông không có sẵn tiền. Ông và bà cùng cầu nguyện cho tình huống không may của tôi, ông xin Chúa bằng cách nào đó tiếp trợ cho ông một số tiền để có thể dùng số tiền ấy chuyển đến cho tôi. Ông và bà cầu nguyện ngày hôm trước thì hôm sau có một tín hữu mang một phong bì đến nhà biếu tặng cho ông. Ông nói với bà: “Rõ ràng đây là số tiền mà Chúa muốn chúng ta chuyển đến cho MS Hơn.”

Ông gọi phone cho tôi, mời tôi đến nhà. Từ phòng ngủ di chuyển bằng xe lăn ra phòng khách, ông lập tức đặt tay lên vai và cầu nguyện cho tôi. Sau đó ông nói chuyện với tôi và trao cho tôi chiếc phong bì đó. Tôi lái xe về đến nhà mở phong bì ra. Trong đó có một số tiền tương đương với tiền thù lao 2 tuần làm việc của tôi tại Mỹ.

Tạ ơn Chúa về chức vụ của MS Cam. “Sự chết của các người thánh là quí báu trước mặt Đức Giê-hô-va. “ (Thi thiên 116:15)



Mục sư Nguyễn Hữu Trang viết về Mục sư Cam:

MS Lê Tự Cường và thân phụ

Anh Cam, bao nỗi vui buồn,
Anh về thiên quốc nơi từng ước mong.
Vui vì thiên quốc mở toang,
Đón anh vào chốn vinh quang nước trời.

Buồn vì cách biệt hai nơi,
Anh về nước Chúa, tôi thời còn đây.
Nhớ xưa tuổi trẻ vui vầy,
Cùng trường, cùng lớp, cùng thầy quê hương.

Cùng học lời Chúa yêu thương,
Trong cùng chi hội thánh đường ngợi ca.
Đường đời ta phải cách xa,
Tôi vào giáo dục, anh ra quân trường.

Biết bao thay đổi nhiễu nhương,
Biết bao biến loạn chính trường quê ta.
Bởi tình yêu Chúa thiết tha,
Anh đứng vững giữa phong ba cuộc trần.

Quyết tâm làm một chứng nhân,
Phổ biến lời Chúa, gieo ân phước trời.
Tuổi già bịnh hoạn nhiều nơi,
“Cảm thông mục vụ”. Tuyệt vời!.. anh Cam.

Giúp con dân Chúa lầm than,
Giúp người khốn khó bất an cơ hàn.
Giúp hội thánh thiếu gian nan,
Giúp bao cán sự mở mang nước trời.

Anh cùng cầu nguyện với tôi,
Cho quê hương sớm đến thời phấn hưng.
Ước mười phần trăm đồng hương,
Nhận ơn cứu rỗi xót thương Chúa Trời.

Ngày nay, anh đi trước rồi,
Chúng tôi còn lại tiếp lời cầu xin.
Cùng nhau tiếp nối niềm tin,
Đến khi đoàn tụ hiển vinh đời đời.

THANH HỮU – MS Nguyễn Hữu Trang

_

Admin. Mục sư Phạm Hơn tổng hợp





ĐỂ LẠI BÌNH LUẬN

Nhập bình luận!
Vui lòng nhập tên