- GIAO ƯỚC CỦA CHÚA
Dù mọi tạo vật có lý trí đều có trách nhiệm vâng theo Đức Chúa Trời là Đấng Sáng Tạo của họ, khoảng cách giữa Chúa và tạo vật lớn đến nỗi họ không bao giờ có thể nhận được phần thưởng sự sống trừ khi Chúa tự hạ mình xuống. Ngài muốn bày tỏ điều này thông qua khuôn mẫu giao ước.1
1Lu-ca 17:10; Gióp 35:7-8.
Bởi nhân loại tự đặt mình ở dưới sự rủa sả của luật pháp khi họ sa ngã, chỉ có giao ước ân điển mới làm vui lòng Chúa.2 Trong giao ước này, Ngài ban cho tội nhân sự sống và sự cứu rỗi qua Chúa Giê-su Christ. Về phần họ thì Ngài muốn họ có đức tin trong Ngài để họ được cứu3 và Ngài hứa ban Đức Thánh Linh cho tất cả những ai được trao cho sự sống đời đời, để khiến họ sẵn lòng và tin.4
2Sáng thế ký 2:17; Ga-la-ti 3:10; Rô-ma 3:20-21.
3Rô-ma 8:3; Mác 16:15-16; Giăng 3:16.
4Ê-xê-chi-ên 36:26-27; Giăng 6:44-45; Thi thiên 110:3.
Giao ước này được bày tỏ trong phúc âm. Lần đầu đã được bày tỏ cho A-đam trong lời hứa cứu rỗi thông qua dòng dõi người nữ.5 Sau đó giao ước được bày tỏ dần dần đến khi sự mặc khải trọn vẹn được ứng nghiệm trong Tân Ước.6 Giao ước này dựa trên thoả thuận giao ước đời đời giữa Chúa Cha và Chúa Con về sự cứu chuộc của những người được chọn.7 Chỉ bởi ân điển của giao ước này mà những người được cứu từ thế hệ sau của A-đam sa ngã nhận được sự sống và phước hạnh đời đời. Nhân loại hiện nay không thể được Chúa tiếp nhận như Chúa đã tiếp nhận A-đam khi ông còn vô tội.8
5Sáng thế ký 3:15.
6Hê-bơ-rơ 1:1.
72 Ti-mô-thê 1:9; Tít 1:2.
8Hê-bơ-rơ 11:6, 13; Rô-ma 4:1-2; Công vụ 4:12; Giăng 8:56.
- CHRIST LÀ ĐẤNG TRUNG BẢO
Đức Chúa Trời trong mục đích đời đời của Ngài, chọn và tiến cử Chúa Giê-su, Con Một của Ngài, theo như giao ước được thiết lập, để trở thành Đấng Trung Bảo giữa Đức Chúa Trời và con người.1 Đức Chúa Trời chọn Chúa Giê-su để trở thành tiên tri,2 thầy tế lễ3 và nhà vua,4 để làm Đầu và Đấng Cứu Thế của Hội Thánh.5 Ngài thừa kế mọi điều6 và là Đấng thẩm phán của thế gian.7 Từ lúc đời đời, Đức Chúa Cha đã ban cho Đức Chúa Con một dân sự để làm con cái Ngài. Đến thời điểm, những người này sẽ được mua chuộc, kêu gọi, thánh hóa, xưng công chính và được Ngài tôn cao.8
1Ê-sai 42:1; 1 Phi-e-rơ 1:19-20.
2Công vụ 3:22.
3Hê-bơ-rơ 5:5-6.
4Thi thiên 2:6; Lu-ca 1:33.
5Ê-phê-sô 1:22-23.
6Hê-bơ-rơ 1:2.
7Công vụ 17:31.
8Ê-sai 53:10; Giăng 17:6; Rô-ma 8:30.
Con của Đức Chúa Trời, thân vị thứ hai trong Ba Ngôi chính là Đức Chúa Trời chân thật và đời đời. Ngài là sự sáng của vinh quang Cha, có cùng bản thể và bình đẳng với Cha. Ngài tạo ra thế giới và cai trị mọi thứ Ngài tạo ra. Đến thời điểm chín muồi, chính Ngài mang lấy bản chất con người, với tất cả những đặc điểm cần có và cả điểm yếu thường có của con người9 nhưng không phạm tội.10 Ngài được thụ thai bởi Đức Thánh Linh trong tử cung của Trinh nữ Ma-ri. Thánh Linh giáng xuống trên nàng và năng quyền của Đấng Tối Cao bao phủ nàng. Như vậy, Ngài được sinh ra bởi một người nữ từ chi phái Giu-đa, dòng dõi của Áp-ra-ham và Đa-vít để ứng nghiệm Kinh Thánh.11 Hai thân vị Cha và Con, đều hoàn hảo và có đặc tính riêng biệt, hiệp lại cùng nhau trong một bản thể, mà không biến đổi lẫn nhau hay hoà trộn với nhau để sản sinh ra một bản thể khác biệt hay hòa trộn khác. Ngài thực sự là Đức Chúa Trời và cũng là Con người, nhưng chỉ có một Đấng Christ, Đấng Trung Bảo duy nhất cho Đức Chúa Trời và con người.12
9Giăng 1:14; Ga-la-ti 4:4.
10Rô-ma 8:3; Hê-bơ-rơ 2:14, 16-17; Hê-bơ-rơ 4:15.
11Ma-thi-ơ 1:22-23; Lu-ca 1:27, 31, 35.
12Rô-ma 9:5; 1 Ti-mô-thê 2:5.
Chúa Giê-su, trong thân thể con người được hiệp nhất với Đức Chúa Trời thánh khiết theo cách này trong Con Một, được thánh hóa và xức dầu vô hạn bởi Đức Thánh Linh.13 Ngài có trong chính Ngài mọi kho báu của sự khôn ngoan và hiểu biết.14 Đức Cha muốn mọi sự đầy trọn ngự trong Con Ngài15 để – trở nên thánh khiết, vô hại, không thể bị ô uế,16 đầy ân điển và lẽ thật17 – Ngài hoàn toàn đủ tiêu chuẩn để mang lấy trách nhiệm của người trung bảo và người bảo lãnh.18 Ngài không tự vác lấy trách nhiệm này mà được kêu gọi bởi Cha,19 là Đấng đã đặt để mọi quyền năng và sự phán xét trong tay Ngài và ra lệnh cho Ngài thực hiện.20
13Thi thiên 45:7; Công vụ 10:38; Giăng 3:34.
14Cô-lô-se 2:3.
15Cô-lô-se 1:19.
16Hê-bơ-rơ 7:26.
17Giăng 1:14.
18Hê-bơ-rơ 7:22.
19 Hê-bơ-rơ 5:5.
20Giăng 5:22, 27; Ma-thi-ơ 28:18; Công vụ 2:36.
Chúa Giê-su sẵn lòng mang lấy trách nhiệm này.21 Để làm vậy, Ngài phải sinh ra dưới luật pháp22 và hoàn thành nó cách trọn vẹn. Ngài cũng trải qua sự trừng phạt mà lẽ ra chúng ta đáng phải nhận và chịu khổ nạn.23 Ngài trở nên tội lỗi và bị rủa sả vì chúng ta.24 Ngài phải chịu đựng sự đau khổ nặng nề trong linh hồn và chịu tra tấn đau đớn trong thân thể.25 Ngài bị đóng đinh và chết và ở trong tình trạng chết nhưng thân thể không bị thối rữa.26 Vào ngày thứ ba Ngài sống lại từ kẻ chết27 trong cùng một thân thể đã bị tra tấn.28 Cũng trong thân thể này, Ngài trở về thiên đàng,29 nơi Ngài ngồi bên tay hữu của Cha, cầu thay cho chúng ta.30 Ngài sẽ trở lại để phán xét con người và thiên sứ trong ngày chung cuộc.31
21Thi thiên 40:7-8; Hê-bơ-rơ 10:5-10; Giăng 10:18.
22Ga-la-ti 4:4; Ma-thi-ơ 3:15.
23Ga-la-ti 3:13; Ê-sai 53:6; 1 Phi-e-rơ 3:18.
242 Cô-rinh-tô 5:21.
25Ma-thi-ơ 26:37-38; Lu-ca 22:44; Ma-thi-ơ 27:46.
26Công vụ 13:37.
271 Cô-rinh-tô 15:3-4.
28Giăng 20:25, 27.
29Mác 16:19; Công vụ 1:9-11.
30Rô-ma 8:34; Hê-bơ-rơ 9:24.
31Công vụ 10:42; Rô-ma 14:9-10; Công vụ 1:11; 1 Phi-e-rơ 2:4.
Chúa Giê-su đã hoàn toàn thỏa mãn sự công chính của Đức Chúa Trời, nhận lấy sự phục hòa, và mua lấy của thừa kế đời đời trong vương quốc thiên đàng cho tất cả những ai được trao cho Ngài bởi Chúa Cha.32 Ngài đã làm trọn sứ mạng này bởi sự vâng phục trọn vẹn và dâng chính mình làm của lễ, một lần đủ cả để dâng lên Đức Chúa Trời thông qua Đức Thánh Linh đời đời.33
32Giăng 17:2; Hê-bơ-rơ 9:15.
33Hê-bơ-rơ 9:14; Hê-bơ-rơ 10:14; Rô-ma 3:25-26.
Cái giá của sự cứu chuộc không thực sự được trả bởi Đấng Christ cho đến khi Ngài hóa thân thành người. Nhưng đức hạnh, hiệu lực và lợi ích của sự cứu chuộc đã được truyền đến những người được chọn trong mọi thời đại từ thuở ban đầu của thế giới, trong và qua các lời hứa. Các lời tiên tri đã bày tỏ Ngài là dòng dõi sẽ dẫm đạp lên đầu con rắn34 và là Chiên Con bị giết hại từ thuở lập nền thế giới.35 Ngài là Đấng mà hôm qua, hôm nay và đời đời không thay đổi.36
341 Cô-rinh-tô 4:10; Hê-bơ-rơ 4:2; 1 Phi-e-rơ 1:10-11.
35Khải huyền 13:8.
36Hê-bơ-rơ 13:8.
Trong công tác trung bảo, Đấng Christ hành động theo cả hai bản thể Trời và Người, mỗi bản thể làm những điều thuộc riêng mình. Dù vậy, bởi sự hiệp nhất trong Ngài là Đấng Thần -Nhân, một chủ thể phù hợp với một bản chất thì đôi khi Kinh Thánh gán cho là ở dưới chức vụ của một chủ thể khác.37
37Giăng 3:13; Công vụ 20:28.
Đối với những người Đấng Christ ban cho sự cứu chuộc đời đời, Ngài chắc chắn đã làm thành. Ngài cầu thay cho họ,38 hiệp nhất họ với Ngài bằng Thánh Linh, và bày tỏ trong và bởi Lời của Ngài. Ngài thuyết phục họ tin và vâng theo39 và cai trị tấm lòng họ bởi Lời và Thánh Linh Ngài.40 Ngài đã chiến thắng tất cả kẻ thù bằng năng quyền và sự khôn ngoan mạnh mẽ của Ngài,41 sử dụng các phương pháp và các cách thức phù hợp hoàn hảo với sự cai trị tuyệt vời, hiếm có khó tìm. Những điều này đến từ ân điển miễn phí chứ không phải bất cứ điều kiện nào cần có được thấy trước trong họ.42
38Giăng 6:37; Giăng 10:15-16; Giăng 17:9; Rô-ma 5:10.
39Giăng 17:6; Ê-phê-sô 1:9; 1 Giăng 5:20.
40Rô-ma 8:9, 14.
41Thi thiên 110:1; 1 Cô-rinh-tô 15:25-26.
42Giăng 3:8; Ê-phê-sô 1:8.
Công tác của Đấng trung bảo giữa Đức Chúa Trời và nhân loại chỉ dành cho Đấng Christ, là tiên tri, thầy tế lễ và vua của Hội Thánh. Chức vụ này không thể được chuyển giao từ Ngài cho ai, dù là toàn bộ hay chỉ một phần.43
431 Ti-mô-thê 2:5
Số lượng và phẩm chất của các công tác này là cần thiết. Bởi chúng ta không biết hết mọi điều nên chúng ta cần chức vụ tiên tri của Chúa Giê-su.44 Chúng ta xa lạ với Đức Chúa Trời và không hoàn hảo hầu việc Ngài, chúng ta cần mục vụ thầy tế lễ của Chúa Giê-su để được chấp nhận phục hoà và ra mắt Đức Chúa Trời.45 Vì chúng ta là những kẻ thù nghịch và hoàn toàn không thể quay trở lại với Đức Chúa Trời, nên để chúng ta được giải cứu và được bảo vệ khỏi những kẻ thù thuộc linh, chúng ta cần công tác của Vua Giê-su để đánh bại, giải cứu chúng ta khỏi kẻ thù và bảo toàn chúng ta cho vương quốc thiên đàng của Ngài.46
44Giăng 1:18.
45Cô-lô-se 1:21; Ga-la-ti 5:17.
46Giăng 16:8; Thi thiên 110:3; Lu-ca 1:74-75.
- Ý CHÍ TỰ DO
Đức Chúa Trời trao cho con người sự tự do tự nhiên và năng lực để lựa chọn mà không bởi bị ép buộc hay do bản chất thiện ác vốn có.1
1Ma-thi-ơ 17:12; Gia-cơ 1:14; Phục truyền luật lệ ký 30:19.
Nhân loại trong tình trạng vô tội có sự tự do và khả năng để muốn làm điều tốt và làm đẹp lòng Chúa.2 Nhưng tâm thái con người không ổn định, nên họ có thể đi sai lệch.3
2Truyền đạo 7:29. 3Sáng thế ký 3:6.
Nhân loại, bởi rơi vào tình trạng tội lỗi, đã hoàn toàn mất đi mọi khả năng chọn những điều tốt lành thuộc linh đi kèm với sự cứu rỗi.4 Do đó, con người với bản chất tự nhiên hoàn toàn chống lại sự tốt lành thuộc linh và chết trong tội lỗi,5 nên họ không thể biến đổi chính mình bằng sức riêng hay chuẩn bị mình cho sự biến đổi.6
4Rô-ma 5:6; Rô-ma 8:7. 5Ê-phê-sô 2:1, 5. 6Tít 3:3-5; Giăng 6:44.
Khi Chúa biến đổi tội nhân và chuyển họ về với ân điển, Ngài giải phóng họ khỏi sự ràng buộc tự nhiên với tội lỗi,7 và chỉ bởi ân điển, Ngài khiến họ muốn và tự nguyện làm những gì tốt lành thuộc linh.8 Nhưng bởi sự sa ngã còn đó, họ không có khả năng làm điều lành lại còn muốn làm điều xấu.9
7Cô-lô-se 1:13; Giăng 8:36. 8Phi-líp 2:13. 9Rô-ma 7:15, 18-19, 21, 23.
Chỉ khi ở trong vinh hiển của Đức Chúa Trời thì ý muốn con người mới trở nên hoàn hảo và tự nguyện hướng tới những điều tốt đẹp.10
10Ê-phê-sô 4:13.
(còn nữa)