Trang Chủ KINH THÁNH Sự chết của các người thánh

Sự chết của các người thánh

8
0
SHARE

Sự chết của những người thánh là quý báu dưới mắt Đức Giê-hô-va.” (Thi Thiên 116:15)

Một thực tế là người công chính vẫn có thể chết trẻ trước mắt Chúa ở đời này, từ A-bên trong Sáng Thế Ký 4:8-10, đến chấp sự Ê-tiên trong Công Vụ 7:60, và sứ đồ Gia-cơ trong Công Vụ 12:1-2. Gần đây có chuyện Charlie Kirk bị ám sát, một em sinh viên yêu mến Chúa bị mất vì tai nạn giao thông, và hơn 30 Cơ Đốc nhân bị giết mỗi ngày ở Nigeria [1]. Suốt lịch sử hội thánh có vô số người tin kính lại chết trẻ vì tai nạn, bệnh tật, hay bắt bớ. Tại sao Chúa lại để những chuyện này xảy ra? Sao Ngài không gìn giữ hay chữa trị để họ có thể sống một đời trọn vẹn và làm nhiều điều lớn lao cho Ngài? Ngài thấy gì, nghĩ gì khi họ chết? Sau đây là 7 điều ta cần nhớ về cái chết của những người thánh dưới mắt Đức Chúa Trời.

1. Chúa thấy và Ngài ghi nhận nỗi đau đớn của ta

Thi Thiên 116:15 nói: “Sự chết của những người thánh là quý báu dưới mắt Đức Giê-hô-va.” Chúa là toàn tri, Ngài biết tất cả mọi điều, hiển nhiên là Ngài thấy và Ngài ghi nhận từng giọt nước mắt của chúng ta trong sự đau lòng này như Thi Thiên 56:8 nói “Xin Chúa đựng nước mắt con trong ve của Chúa. Nước mắt con không được ghi vào sổ Chúa sao?”

2. Chúa cũng đau lòng trước cái chết

Và nó cũng đau lòng với Chúa nữa. Họ là con ngươi trong mắt Ngài (theo Thi Thiên 17:8), thân thể họ là đền thờ Ngài (theo 1 Cô-rinh-tô 6:19-20). Khi họ chết, Chúa đau như bị chọc vào con ngươi, bị phá nát đền thờ. Chúa không phải là người ở tầng trời thứ ba xa cách nỗi đau của con người. Ngài có khóc trước cái chết như Giăng 11:35 chép: “Đức Chúa Jêsus khóc.”

3. Chúa để chuyện xảy ra theo ý định thiên thượng của Ngài

Chúa là toàn năng, Ngài hoàn toàn có thể cản chuyện xảy ra, như Chúa đã có thể ngăn La-xa-rơ khỏi chết theo Giăng 11:4“Bệnh nầy không đến nỗi chết đâu, nhưng ấy là vì vinh quang của Đức Chúa Trời, để Con Đức Chúa Trời nhờ đó được tôn vinh.” Nhưng Chúa để điều đó xảy Nra theo ý định thiên thượng của Ngài. như với La-xa-rơ, “vì các con, Ta mừng bởi không có Ta tại đó để các con tin”(Giăng 11:15), Ngài để La-xa-rơ chết để các môn đồ có thể tin.

4. Cái chết của người thánh nhắc nhở ta về phước hạnh lớn nhất mình có trong Chúa, giúp đức tin thêm vững mạnh

Có lẽ Chúa chấp nhận để người thánh Ngài chết vì với Ngài, họ chẳng hề chết theo Giăng 11:25-26 “Ta là sự sống lại và sự sống. Người nào tin Ta thì sẽ sống, mặc dù đã chết rồi. Còn ai sống mà tin Ta thì sẽ không bao giờ chết.” Đây chính là niềm hy vọng phước hạnh của Cơ Đốc nhân, vì theo I Cô-rinh-tô 15:19 “nếu chúng ta chỉ có sự trông cậy trong Đấng Christ về đời nầy mà thôi, thì trong cả mọi người, chúng ta là kẻ khốn nạn hơn hết.” Cái chết của người thánh nhắc nhở ta về sự phù vân của đời này mà tập trung vào điều đáng giá nhất mình có trong Đấng Christ: sự phục sinh và sự sống đời đời về sau. Nó làm đức tin ta thêm vững mạnh.

5. Cái chết của người thánh phơi bày và cáo buộc tội lỗi của thế gian

Chúa biết Ca-in đang có ý định giết A-bên khi Ngài hỏi trong Sáng Thế Ký 4:6-7 “Tại sao con giận? Sao con sa sầm nét mặt? Nếu con làm điều tốt thì lẽ nào con không được chấp nhận? Còn nếu con không làm điều tốt thì tội lỗi rình rập trước cửa, nó thèm con lắm; nhưng con phải quản trị nó.” Nhưng Chúa chọn không ngăn cản Ca-in vì Ngài cho loài người ý chí tự do, khả năng chọn làm lành hay làm ác. Và Ca-in đã chọn làm ác. Vậy nên cái chết của người thánh phơi bày và cáo buộc tội lỗi của thế gian như Sáng Thế Ký 4:10 chép: “Con đã làm điều gì vậy? Tiếng của máu em con từ dưới đất đã kêu thấu đến Ta.” Khi chết họ vẫn nói, cả khi kẻ ác muốn họ câm lặng, theo như Hê-bơ-rơ 11:“… Cũng nhờ đó, mặc dù chết rồi, ông vẫn còn nói.”

6. Cái chết của người thánh nhắc nhở ta về phán xét công chính đời đời của Chúa

Không chỉ phơi bày và cáo buộc tội lỗi của thế gian, cái chết của người thánh cho thấy sự thiếu công bình của đời này, và nhắc nhở về sự phán xét công chính đời đời của Chúa. Trong chuyện của A-bên, của Ê-tiên, của Gia-cơ, và của vô số người khác, chẳng kẻ làm ác nào bị trừng phạt xứng với tội họ đã làm, và có báo ứng gì cũng lâu sau đó. Nhưng dẫu luật người không trừng phạt, tự trong lòng mỗi người chúng ta cảm thấy rằng có gì rất sai đã xảy ra. Đó là vì những gì luật Trời đòi hỏi đều được khắc ghi trong lòng con người, và lương tâm chính là lời cáo buộc vang lên trong lòng khi ta làm sai với luật Trời, cả khi luật người không phạt. Và lời cáo trách của lương tâm không phải chỉ là cảm xúc khó chịu cắn rứt. Nó là lời cảnh báo cho sự phán xét theo luật Trời sẽ đến khi ta chết.

“Họ cho thấy rằng những gì luật pháp đòi hỏi đã được khắc ghi trong lòng họ; chính lương tâm họ cũng chứng thực điều đó, còn tư tưởng họ khi thì cáo buộc, khi thì biện hộ cho họ. Vào Ngày ấy, Đức Chúa Trời sẽ phán xét những việc thầm kín của loài người qua Đấng Christ Giê-xu, theo như Tin Lành của tôi.” (Rô-ma 2:14-5)

“Theo như đã định cho loài người phải chết một lần, rồi chịu phán xét.” (Hê-bơ-rơ 9:27)

7. Cái chết của người thánh chỉ đến Chúa Giê-xu

“Vì tiền công của tội lỗi là sự chết, nhưng sự ban cho của Đức Chúa Trời là sự sống đời đời trong Đấng Christ Giê-xu, Chúa chúng ta.” (Rô-ma 6:23)

Không chỉ phơi bày cáo buộc tội lỗi của thế gian và nhắc nhở về sự phán xét công chính của Đức Chúa Trời, cái chết của người thánh còn chỉ đến Chúa Giê-xu. Nó cho loài người biết mình tội lỗi và cần sự cứu chuộc của Chúa. Đức Chúa Trời không muốn phải trừng phạt người có tội. Ngài muốn họ ăn năn tin nhận sự cứu chuộc của Chúa Giê-xu, để họ không phải chịu sự phán xét và cơn thịnh nộ của Ngài. Có lẽ đây là lý do vì sao Chúa không trừng phạt Ca-in hay những người phạm tội ngay, mà cho họ tiếp tục sống để có cơ hội ăn năn quay lại với Chúa, tin nhận sự cứu chuộc của Ngài trong Chúa Giê-xu.

“Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian đến nỗi đã ban Con Một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời” (Giăng 3:16)

Vậy nên khi thấy một người công chính chết trẻ ở đời này, dù là bởi tai nạn, bởi bệnh tật, bởi gian ác, hay bởi bắt bớ, ta hãy tự nhắc nhở mình rằng Chúa thấy. Ngài ghi nhận nỗi đau đớn của ta, Ngài đựng nước mắt của ta trong Ngài. Chúa cũng rất đau lòng, và Ngài cũng khóc, nhưng Chúa để chuyện xảy ra theo ý định thiên thượng của Ngài. Cái chết của người thánh giúp đức tin người ở lại thêm vững mạnh vì nó nhắc nhở ta về sự phù du của đời này, và phước hạnh lớn nhất mình có trong Chúa: sự sống lại và sự sống đời đời trong Ngài. Cái chết của người thánh phơi bày và cáo buộc tội lỗi của thế gian, cảnh báo về sự phán xét công chính của Chúa sau khi chết cho dù luật người không phạt. Quan trọng nhất, cái chết của người thánh cho loài người biết mình tội lỗi và cần sự cứu chuộc của Chúa Giê-xu.

Ai tin Con thì được sự sống đời đời, ai không chịu tin Con thì chẳng kinh nghiệm được sự sống đâu, nhưng cơn thịnh nộ của Đức Chúa Trời vẫn ở trên người ấy.” (Giăng 3:36)

Richard Huynh (bachkhoa.name.vn)

ĐỂ LẠI BÌNH LUẬN

Nhập bình luận!
Vui lòng nhập tên