Trang Chủ TRANG CHỦ Suy Ngẫm Kinh Thánh Với Randy (158-196)

Suy Ngẫm Kinh Thánh Với Randy (158-196)

621
0
SHARE

NGÀY 158

 

ÂN TỨ THUỘC LINH

Đức Chúa Trời đã sắp đặt thân người, để chi thể nào thiếu thốn thì được quí trọng hơn,  hầu cho trong thân không có sự phân rẽ, mà các chi thể phải đồng lo tưởng đến nhau.  Lại, trong các chi thể, khi có một cái nào chịu đau đớn, thì các cái khác đều cùng chịu; và khi một cái nào được tôn trọng, thì các cái khác đều cùng vui mừng.

1 Cô-rin-tô 12:24-26

 

Tôi đã bị thương dây chằng ở bàn chân một thời gian, và bây giờ đầu gối của tôi và các cơ ở ống chân và vùng bắp chân của tôi bị đau mỗi đêm khi tôi đi ngủ. Bác sĩ cho biết chấn thương ở bàn chân của tôi đang khiến các bộ phận khác của chân tôi phải bù đắp và sử dụng sức mạnh của chúng để hỗ trợ dây chằng bị tổn thương đó. Nếu chúng không làm như thế, chân của tôi sẽ không thể giữ cho tôi đứng lên được. Những bộ phận khác của cơ thể tôi phải chịu đau khổ để nâng đỡ bàn chân bị tổn thương của tôi.

 

Đức Chúa Trời đã thiết kế thân thể của chúng ta cách kỳ diệu, đó là khi một chi thể nào bị tổn thương thì những chi thể khác phải hợp lại để hỗ trợ nó.

 

Thân thể của Đấng Christ cũng được thiết kế theo cách tương tự. Khi một an hem/chị em nào bị tổn thương thì những thành viên còn lại trong thân thể Christ cùng chịu đau khổ và sử dụng các ân tứ mình có để hỗ trợ người an hem/chị em đó. Khi cùng bước vào trong sự đau đớn với một chi thể khác, chúng ta đang thực hiện nếp sống thân thể theo thiết kế của Đức Chúa Trời.

 

Nếu bạn đang ở trong cơn đau, bạn có thể giảm nhẹ gánh nặng và sau đó chia sẻ niềm vui hồi phục.

 

“TÔI BIẾT CÁC ÂN TỨ THUỘC LINH CỦA TÔI, VÀ SỬ DỤNG CHÚNG ĐỂ HOÀN THÀNH MỤC ĐÍCH CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI.”

 

NGÀY 159

DÂNG HIẾN THỜI GIAN CỦA TÔI.

Cầu xin Chúa dạy chúng tôi biết đếm các ngày chúng tôi,
hầu cho chúng tôi được lòng khôn ngoan.

Thi thiên 90:12

 

Đức Chúa Trời ban cho thời gian và Ngài muốn chúng ta sử dụng nó một cách khôn ngoan, nhưng chúng ta luôn vội vã. Nhiều người trong chúng ta lúc nào cũng khẩn trương, vội vàng sợ thời gian qua nhanh? Bây giờ thử trả lời câu hỏi này: Tại sao chúng ta lại vội vàng, ngay cả khi chúng ta đang dành thời gian để “làm điều tốt?” Chúng ta có đang làm những điều đó theo cách của Đức Chúa Trời không? Vấn đề là làm thế nào để làm đẹp lòng Chúa bằng cách sử dụng hiệu quả những ngày trên đất Ngài đã ban cho chúng ta.

 

Chúng ta cần chậm lại và dâng hiến thì giờ của mình trước tiên cho Đức Chúa Trời, trước khi sử dụng thì giờ để giúp đỡ người khác. Có rất ít cơ hội trở thành những gì Chúa muốn chúng ta trở thành, trừ khi chúng ta dành thời gian để nghe tiếng của Ngài, đọc lời Ngài và thực hiện mục đích chính của Ngài trong cuộc đời chúng ta: mối liên hệ giữa chúng ta với Ngài.

 

Thế gian nói, “Hãy nhanh lên. Nếu không bạn sẽ bỏ lỡ nhiều điều trong cuộc sống.” Sự khôn ngoan đáp lại, “Không, cảm ơn. Nếu tôi vội vã, tôi sẽ làm mất đi ý nghĩa của đời sống, và tất cả những gì Chúa muốn tôi nhìn thấy và nhận biết.”

 

Bạn có nhớ mình đã đọc về Chúa Giê-xu vội vàng ở chỗ nào trong Kinh Thánh? Nếu Con của Đức Chúa Trời, Đấng đến với chúng ta để cứu nhân loại khỏi tội lỗi và sự chết, không vội vã, thì tại sao bạn phải làm vậy? Sống cách vội vã, hối hả có thể là một sự lãng phí lớn về thời gian.

 

“TÔI DÂNG HIẾN THỜI GIAN CỦA TÔI ĐỂ HOÀN THÀNH MỤC ĐÍCH CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI.”

 

NGÀY 160

 

 

DÂNG HIẾN CÁC NGUỒN TÀI LỰC CỦA TÔI

Tôi đã tập hễ gặp cảnh ngộ nào cũng thỏa lòng ở vậy.

Phi-líp 4:11

Đắc Nhân Tâm – Bí quyết để thành công (nguyên tác: How to Win Friends and Influence People) của Dale Carnegie được xuất bản vào năm 1936, và không có gì ngạc nhiên cuốn sách đó đã bán được mười lăm triệu bản. Tác giả đã đưa ra một quan điểm khôn ngoan: “Không phải những gì bạn có hay bạn là ai, bạn đang ở đâu hoặc những gì bạn đang làm khiến bạn hạnh phúc hay không hạnh phúc, mà là những gì bạn đang suy nghĩ trong những hoàn cảnh đang đối mặt.”

Quan sát đó cung cấp một quan điểm thú vị về lời công bố của Phao-lô, “Không phải là tôi muốn nói đến sự cần dùng của tôi; vì tôi đã tập hễ gặp cảnh ngộ nào, cũng thỏa lòng ở vậy.  Tôi biết chịu nghèo hèn, cũng biết được dư dật. Trong mọi sự và mọi nơi, tôi đã tập cả, dầu no hay đói, dầu dư hay thiếu cũng được” (câu 11-12).

 

 

 

Cho dù đang ăn uống no đủ hay đói khát, giảng phúc âm hay bị cầm tù, ăn tối với các bạn hữu hay đang bị đánh bằng roi, chúng ta thử nghĩ xem – Phao-lô đang suy nghĩ về điều gì? Ông viết, “Vì Đấng Christ là sự sống của tôi, và sự chết là điều ích lợi cho tôi vậy” (Phi-líp 1:21). Phao-lô chắc chắn là đang suy nghĩ về Đấng Cứu Rỗi của ông và tin tưởng rằng những hoàn cảnh ông đang đối diện nằm trong sự kiểm soát của Chúa Giê-su.

 

Cầu xin Chúa dạy chúng ta thỏa lòng trong mọi tình huống, không phải bằng cách nhìn vào hoàn cảnh của mình mà bằng cách nhìn vào Đấng thành tín với lòng tin cậy chắc chắn.

 

“TÔI DÂNG HIẾN CÁC NGUỒN LỰC CỦA TÔI ĐỂ HOÀN THÀNH MỤC ĐÍCH CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI.”

 

 

NGÀY 161

CHIA SẺ ĐỨC TIN CỦA TÔI

Sự sáng các người hãy soi trước mặt người ta như vậy, đặng họ thấy những việc lành của các ngươi, và ngợi khen Cha các ngươi ở trên trời.

Ma-thi-ơ 5:16

 

Ánh sáng đã là một bí ẩn đối với các nhà khoa học. Nó chuyển động theo sóng hay chuyển động theo hạt?

Vào năm 1905, Albert Einstein đề xuất rằng ánh sáng – tại thời điểm đó được cho là sóng – cũng là một dòng hạt. Các thí nghiệm kể từ đó đã chứng minh rằng ánh sáng hoạt động giống như sóng và giống như các hạt. Vào tháng 3 năm 2015, một nhóm nghiên cứu của Switzeland EPFL(Ecole Polytechnique Federal de Lausanne)  đã chụp một bức ảnh về ánh sáng hoạt động như một sóng và một dòng hạt cùng một lúc.

 

Cũng như ánh sáng trong thế giới vật chất đã làm cho con người cảm thấy huyền nhiệm, thì ánh sáng siêu nhiên của Chúa chiếu rọi qua dân sự của Ngài cũng vậy. Tại sao có một loạt các bữa ăn được gởi liên tục đến cho những gia đình có baby mới sinh? Những người đến nhà các góa phụ để giúp đỡ là ai? Làm thế nào Renee, mẹ của Megan Napier, có thể tha thứ cho người lái xe say rượu đã giết chết đứa con gái yêu quý  của bà và cầu xin cho anh ta được ra tù sớm?

Giống như các nhà khoa học tại EPFL nhìn lâu và chăm chỉ vào ánh sáng để nghiên cứu,  mong những người khác nhìn thấy tình yêu trong bạn đang kích hoạt, họ tiếp tục nhìn cho đến khi họ tìm ra và nắm lấy Nguồn Sáng.

 

‘TÔI CHIA SẺ ĐỨC TIN CỦA TÔI VỚI NGƯỜI KHÁC ĐỂ HOÀN THÀNH MỤC ĐÍCH CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI.”

 

 

NGÀY 162

 

THỜ PHƯỢNG

 

Dân nầy lấy môi miếng tôn kính ta;
Nhưng lòng chúng nó cách xa ta lắm.

 Sự chúng nó thờ lạy ta là vô ích,
Vì chúng nó dạy theo những điều răn mà chỉ bởi người ta đặt ra.

Mác 7:6-7

 

Lời của Đức Chúa Giê-su trên đây nghe nhức nhối, phải không? Tại sao? Bởi vì những nhận xét của Ngài, vào lúc này hay lúc khác, luôn đúng với cuộc đời chúng ta. Sự thờ phượng của chúng ta vào Chủ nhật thường không phù hợp với cách chúng ta sống từ thứ hai đến thứ bảy. Đôi khi sự giả hình còn xảy ra ngay bên trong nhà thờ! Tại sao điều này là thông thường? Hãy suy nghĩ nghiêm túc đến hai lý do sau đây:

 

Thứ nhất, sự thờ phượng của chúng ta chỉ mang tính hình thức nghi lễ. Chúng ta thờ phượng và rồi chúng ta chuyển sang những gì tiếp theo sau đối nghịch với sự thờ phượng. Thứ hai, chúng ta nghĩ về sự thờ phượng vào mỗi sáng Chủ nhật trong nhà thờ là một hoạt động mà có rất ít liên quan đến thế giới thực chúng ta đang sống hàng ngày. Trong cả hai lý do trên đây, chúng ta chỉ thờ phượng Chúa bằng môi miếng chứ không phải bằng tấm lòng. Và rồi chúng ta tự hỏi tại sao đời sống của mình không thoát ra được cái vỏ bọc tôn giáo?

 

Chúa Giê-su  dạy rằng sự thờ phượng Đức Chúa Trời cách chân thật phải đến từ tấm lòng, “Đức Chúa Trời là thần, nên ai thờ lạy Ngài thì phải lấy tâm thần và lẽ thật mà thờ lạy” (Giăng 4:24). Khi thờ phượng Chúa trong tâm thần và lẽ thật với hết cả tấm lòng, chúng ta đang hiệp làm một với Christ – là Đấng đang ở bên trong chúng ta. Lúc đó đời sống chúng ta phản ánh tinh thần của sự thờ phượng ở bất cứ nơi nào chúng ta đến. Dù chúng ta đang làm gì hay tiếp xúc với ai, thì ảnh hưởng của sự thờ phượng Chúa trong chúng ta ít nhiều sẽ tác động trên người khác. Hãy nhớ rằng bạn không để Đức Chúa Trời ở lại trong nhà thờ. Ngài luôn luôn ở với bạn trong mọi tình huống.

 

“TÔI THỜ PHƯỢNG ĐỨC CHÚA TRỜI VÌ NGÀI LÀ AI, VÀ NHỮNG GÌ NGÀI ĐÃ LÀM CHO TÔI.”

 

NGÀY 163

 

CẦU NGUYỆN

Anh em cầu xin mà không nhận lãnh được, vì cầu xin trái lẽ, để dùng trong tư dục mình.

Gia-cơ 4:3

 

Tại sao Chúa Giê-su cầu nguyện? Ngài bình đẳng với Đức Chúa Trời thì cần gì phải cầu nguyện? Ngài đã từng phán dạy rằng Ngài với Cha là một?
Khi Chúa Giê-su chọn con đường thập tự, sinh ra để làm Người, Ngài tạm thời từ bỏ vinh quang, quyền năng, trở nên trống không để sống một đời sống giống như chúng ta.
Ngài cầu nguyện vì một lý do giống như chúng ta: nối kết với Cha thiên thượng và tìm kiếm sự hướng dẫn trong bước kế tiếp. Tuy nhiên nhiều lần trong lời cầu nguyện, chúng ta thường xin Đức Chúa Trời phê chuẩn cho ý muốn của chúng ta thay vì đi theo ý muốn của Ngài. Cầu nguyện như thế là sai trật. Chúa Giê-su luôn cầu nguyện theo ý muốn của Đức Chúa Trời, cho dù điều đó có nghĩa là Ngài phải chết.
Một nhà thần học viết, “Cầu nguyện là đầu hàng trước ý muốn của TRỜI và hợp tác với ý muốn ấy.” Nếu tôi quăng một chiếc neo từ thuyền cắm vào bờ và kéo, tôi sẽ kéo bờ biển đến chỗ tôi, hay tôi kéo chính mình xuống bờ? Cầu nguyện không phải là kéo TRỜI về phía mình, nhưng là kéo thẳng chính tôi về với ý muốn của Ngài.
Hãy ném ra chiếc neo của sự cầu nguyện, nhưng nhớ rằng hãy để chiếc neo đó kéo bạn đến với tấm lòng của Đức Chúa Trời.

 

“TÔI CẦU NGUYỆN ĐỂ NHẬN BIẾT ĐỨC CHÚA TRỜI, ĐỂ TÌM THẤY SỰ HƯỚNG DẪN CHO ĐỜI SỐNG TÔI, VÀ TÔI ĐẶT CÁC NHU CẦU CỦA TÔI TRƯỚC MẶT NGÀI.”

 

 

NGÀY 164

 

 

NGHIÊN CỨU KINH THÁNH

Đức Chúa Jêsus đáp: Có lời chép rằng: Người ta sống chẳng phải chỉ nhờ bánh mà thôi, song nhờ mọi lời nói ra từ miệng Đức Chúa Trời.

Ma-thi-ơ 4:4

 

Sau khi Chúa Giê-su cầu nguyện kiêng ăn trong đồng vắng bốn mươi ngày đêm, Ngài mệt và đói. Lúc này Satan đến cám dỗ Chúa.

Lần thứ nhất, “quỉ cám dỗ đến gần Ngài, mà nói rằng: Nếu ngươi phải là Con Đức Chúa Trời, thì hãy khiến đá nầy trở nên bánh đi.” (câu 3). Bánh chắc chắn  sẽ đáp ứng được nhu cầu của Chúa vào lúc này – vì đã bốn mươi ngày trôi qua Ngài kiêng ăn. Nhưng Chúa đáp rằng, “Người ta sống chẳng phải chỉ nhờ bánh mà thôi, nhưng nhờ mọi lời nói ra từ miệng Đức Chúa Trời.” Ngài đã trưng dẫn Phục truyền luật lệ ký 8:3.

 

Lần cám dỗ thứ hai, “ma quỉ bèn đem Ngài vào nơi thành thánh, đặt Ngài trên nóc đền thờ,  và nói rằng: Nếu ngươi phải là Con Đức Chúa Trời, thì hãy gieo mình xuống đi; vì có lời chép rằng: Chúa sẽ truyền các thiên sứ gìn giữ ngươi, Thì các Đấng ấy sẽ nâng ngươi trong tay, Kẻo chân ngươi vấp nhằm đá chăng. Đức Chúa Jêsus phán: Cũng có lời chép rằng: Ngươi đừng thử Chúa là Đức Chúa Trời ngươi.” (câu 5-7).

 

Lần tấn công thứ ba, “ma quỉ lại đem Ngài lên trên núi rất cao, chỉ cho Ngài các nước thế gian, cùng sự vinh hiển các nước ấy;  mà nói rằng: Ví bằng ngươi sấp mình trước mặt ta mà thờ lạy, thì ta sẽ cho ngươi hết thảy mọi sự nầy. Đức Chúa Jêsus bèn phán cùng nó rằng: Hỡi quỉ Sa-tan, ngươi hãy lui ra! Vì có lời chép rằng: Ngươi phải thờ phượng Chúa là Đức Chúa Trời ngươi, và chỉ hầu việc một mình Ngài mà thôi.” (câu 8-10). Trong cả ba lần Chúa Giê-su đều trưng dẫn Kinh Thánh, đẩy lùi sự cám dỗ của Satan. Chúa chúng ta không chỉ biết các lời dạy của Kinh Thánh, nhưng Ngài cũng dùng nó để đánh bại ma quỉ. Cuối cùng, “ma quỉ bèn bỏ đi.” (câu 11)

 

Bạn làm thế nào để vượt qua các cám dỗ và đưa ra quyết định đúng cho cuộc đời mình? Hãy học tập theo Chúa Giê-su, sử dụng các Lời của Đức Chúa Trời trong mỗi tình huống bị ma quỉ tấn công. Bạn không thể sống để bày tỏ ra những gì bạn không biết, vì vậy hãy trung thành học lời Chúa.

 

“TÔI NGHIÊN CỨU KINH THÁNH ĐỂ NHẬN BIẾT ĐỨC CHÚA TRỜI, NHẬN BIẾT LẼ THẬT CỦA NGÀI VÀ TÌM THẤY SỰ HƯỚNG DẪN CHO ĐỜI SỐNG HÀNG NGÀY CỦA TÔI.”

 

NGÀY 165

 

TẬP CHÚ VÀO ĐỨC CHÚA TRỜI

 

 Ta chỉ nói cho thế gian những điều ta đã nghe từ Đấng sai ta đến. .… Các ngươi sẽ biết rằng ta không làm điều gì tự quyền mình, nhưng chỉ nói điều gì Cha chỉ dạy.

 

Giăng 8:26, 28

 

Một buổi sáng kia , tôi thức dậy nhìn thấy cảnh sát đang ghi hình hiện trường vụ án xung quanh ngôi nhà bên kia đường. Sau đó, tôi được biết một người nào đó đã bị bắn vào đêm hôm trước ở sân sau của ngôi nhà đó, và con chó săn của chúng tôi là Lady đã ngủ không cần biết việc gì xảy ra.

 

Cuối ngày hôm đó, con chó của chúng tôi đột nhiên bật dậy sau giấc ngủ trưa. Nó sủa và chạy ra hướng cửa sổ. Đôi tai vểnh của nó cho chúng tôi thấy nó đang ở trong tình trạng cảnh giác cao độ. Tại sao? Một con sóc đang đi dọc trên đỉnh tường bao quanh sân sau của chúng tôi. Lady đã ngủ sau tiếng súng của đêm hôm trước, nhưng thức dậy khi một con sóc xâm nhập vào sân nhà của nó.

 

Bạn cũng giống như con thú cưng của mình có xu hướng chỉ nghe những điều mà bạn quan tâm? Một người mẹ nghe tiếng khóc của đứa con mình ở giữa phòng bên cạnh những tiếng ồn ào khác. Trẻ em không nghe theo hướng dẫn dọn dẹp phòng của cha mẹ, mà nghe những lời thì thầm của cha mẹ chúng về kế hoạch đi ăn kem sau bữa tối.

 

Bạn đang nghe điều gì? Hay cụ thể hơn: bạn đang tập trung lắng nghe điều gì? Hãy cầu xin Chúa dạy chúng ta làm thế nào để bắt được làn sóng mà giọng nói của Ngài đang truyền đi để chúng ta nghe thấy những điều quan trọng, và cho phép chúng ta nhận được sự chỉ dẫn để  có thể cất tiếng lên nói những điều quan trọng cho Đức Chúa Trời.

 

“TÔI TẬP CHÚ VÀO ĐỨC CHÚA TRỜI VÀ NHỮNG ƯU TIÊN CỦA NGÀI CHO ĐỜI SỐNG TÔI.”

 

NGÀY 166

ĐẦU PHỤC HOÀN TOÀN

Khi mọi việc kia đã xong, thì Đức Chúa Trời thử Áp-ra-ham; Ngài phán rằng: Hỡi Áp-ra-ham! Người thưa rằng: Có tôi đây. Đức Chúa Trời phán rằng: Hãy bắt đứa con một ngươi yêu dấu, là Y-sác, và đi đến xứ Mô-ri-a, nơi đó dâng đứa con làm của lễ thiêu ở trên một hòn núi kia mà ta sẽ chỉ cho.

Sáng thế ký 22:1-2

 

Bố của con rể chúng tôi cần ghép gan. Vợ của cháu trai ông cảm thấy được dẫn dắt để  hiến tặng một phần lá gan của cô ấy. Khi tôi viết sách này, cô ấy đang ở Bệnh viện Mayo ở Minnesota để xem lá gan của cô ấy có phù hợp hay không. Thái độ của cô ấy? “Tại sao Chúa lại dẫn dắt tôi làm điều này một cách rõ ràng nếu lá gan của tôi không phù hợp?” Cô ấy đang tiếp cận vấn đề với sự tin tưởng hoàn toàn rằng đây là lời kêu gọi của Chúa trên cuộc đời của mình. Thật là một cô gái vị tha và can đảm.

 

Áp-ra-ham cũng đã có cùng một trải nghiệm ấy. Đức Chúa Trời đã kêu gọi ông dâng hiến chính con trai của mình làm một của lễ thiêu. Áp-ra-ham đầu phục Chúa hoàn toàn trong câu chuyện này. Ông bắt Y-sác trói lại và đặt con trai mình lên bàn thờ, sẵn sàng hy sinh đứa con trai duy nhất mà ông yêu quí. Ngay lúc đó Đức Chúa Trời can thiệp, Kinh Thánh ký thuật, “Thiên sứ phán rằng: Đừng tra tay vào mình con trẻ và chớ làm chi hại đến nó; vì bây giờ ta biết rằng ngươi thật kính sợ Đức Chúa Trời, bởi cớ không tiếc với ta con ngươi, tức con một ngươi” (câu 12).

 

Đôi khi Đức Chúa Trời đòi hỏi chúng ta phải dâng lên cho Ngài điều chúng ta yêu quí nhất – để thử xem chúng ta có thực sự đầu phục Ngài hoàn toàn?

Cho dù cô gái can đảm trên đây có lá gan phù hợp với người bệnh  hay không, cô ấy đã thể hiện đức tin của mình giống như  tinh thần của Áp-ra-ham. Cô ấy đã vượt qua bài kiểm tra đầu phục hoàn toàn.

 

“TÔI DÂNG HIẾN ĐỜI SỐNG TÔI CHO MỤC ĐÍCH CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI.”

 

 

NGÀY 167

 

CỘNG ĐỒNG HỘI THÁNH

Ngày nào cũng vậy, cứ chăm chỉ đến đền thờ, còn ở nhà thì bẻ bánh và dùng bữa với nhau cách vui vẻ thật thà.

Công vụ 2:46-47

 

Đã có một thời gian, bức bình phong thường được hiểu là một loại cửa lưới nhẹ, được thiết kế để cho không khí trong lành vào nhà và giữ côn trùng ở bên ngoài. Khi một cánh cửa bên trong, vững chắc hơn được để mở, cửa lưới cũng là một tín hiệu cho những người hàng xóm rằng ai đó đang ở nhà và những người khác được mời dừng lại để ghé thăm.

 

 

 

Tuy nhiên, trong cuộc sống nhộn nhịp của chúng ta ngày nay, các bức bình phong giờ đây có ý nghĩa hoàn toàn khác. Chúng ta thiết lập các tấm màn che xung quanh, không phải để báo hiệu tình trạng sẵn sàng đón khách mà là ngăn cản người khác không được vào nhà. Những cánh cửa bên trong, vững chắc của chúng ta được đóng và khóa chặt. Lỗ nhìn trộm, ID người gọi, bộ lọc e-mail và thư thoại cung cấp cho chúng ta tùy chọn để nói đồng ý với những người chúng ta muốn tiếp xúc hoặc không.

 

Một trong những vẻ đẹp của hội thánh đầu tiên là sự đơn giản của họ và sự sẵn sàng cho nhau để cùng nhau đi dạo, chia sẻ các bữa ăn, vui cười với nhau hay đơn giản là mỗi buổi tối ngồi lại vui hưởng mối liên hệ bạn hữu. Chúng ta không thể sống trong xã hội hiện đại mà không có những cánh cửa ngăn cách bên trong và bên ngoài, nhưng tôi mong ước rằng trên mỗi cánh cửa đó thể hiện một thông điệp: “xin mời vào bên trong, chúng tôi sẵn sàng tiếp đón các bạn.” Bạn nghĩ sao?

 

“TÔI THÔNG CÔNG VỚI CÁC CƠ ĐỐC NHÂN KHÁC ĐỂ HOÀN THÀNH MỤC ĐÍCH CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI CHO: ĐỜI SỐNG TÔI, ĐỜI SỐNG CỦA NHỮNG NGƯỜI KHÁC VÀ TRÊN TOÀN THẾ GIỚI.”

 

 

NGÀY 168

 

CÁC ÂN TỨ THUỘC LINH

Nhưng Đấng Yên ủi, tức là Đức Thánh Linh mà Cha sẽ nhân danh ta sai xuống, Đấng ấy sẽ dạy dỗ các ngươi mọi sự, nhắc lại cho các ngươi nhớ mọi điều ta đã phán cùng các ngươi.

 

Giăng 14:26

“Tôi luôn luôn gặp rắc rối để ghi nhớ ba điều này: những khuôn mặt, những cái tên và – tôi không thể nhớ điều thứ ba là gì.” – Fred Allen

 

“Ưu điểm của trí nhớ tồi là người ta có thể vui hưởng nhiều lần những điều tốt đẹp giống nhau trong lần đầu tiên.” – Friedrich Nietzsche

 

“Chúng ta sẽ là bạn cho đến khi chúng ta già và suy yếu vì tuổi già ….. Sau đó chúng ta sẽ là những người bạn mới.” –  Vô danh

 

Chàng trai, tôi có thể đồng nhất hóa những câu nói đó! Khi quên trở nên dễ dàng hơn là nhớ, bạn có thể cười hoặc khóc trước những bình luận như trên. Tuy nhiên, đôi khi chúng ta nhớ những gì chúng ta không muốn nhớ, và quên những gì chúng ta muốn nhớ (Tôi đã từng nhớ Thi thiên 139).

 

Chúa Giê-su không muốn chúng ta quên bất cứ thứ gì về Ngài và những lời Ngài dạy, và đó là lý do cho lời hứa của Ngài trong Giăng 14:26. Đức Thánh Linh là Đấng Yên ủi  đã ban quyền năng cho Phi-e-rơ (Công vụ. 2), Ê-tiên (Công vụ. 7), và Phao-lô (Công vụ. 13) để họ công bố sứ điệp phúc âm và  nhắc họ nhớ lại những gì Chúa Giê-su đã phán dạy.

Đức Thánh Linh có thể khiến bạn trở thành một chứng nhân quyền năng của Chúa Giê-su. Hãy sẵn sàng để được sử dụng cho công việc của Chúa, hãy vững bước và tin tưởng rằng Thánh Linh sẽ nhắc nhở bạn về tất cả lẽ thật của Đức Chúa Trời.

 

“TÔI BIẾT CÁC ÂN TỨ THUỘC LINH CỦA TÔI VÀ SỬ DỤNG CHÚNG ĐỂ HOÀN THÀNH MỤC ĐÍCH CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI.”

 

NGÀY 169

DÂNG HIẾN THÌ GIỜ CỦA TÔI

Nay có phải là thì giờ các ngươi ở trong nhà có trần ván, khi nhà nầy hoang vu sao?

A-ghê 1:4

 

“Bạn dành thời gian để làm những việc quan trọng nhất đối với bạn.” Tôi lúng túng khi nghe điều này bởi vì tôi biết có rất nhiều sự thật trong đó.

 

Vậy tại sao có sự khô hạn trong những đêm hẹn hò với người phối ngẫu của tôi? Tại sao việc học Kinh Thánh bị bỏ bê? Tại sao tôi không thể hoàn thành tất cả công việc của mình trước 6 giờ tối và về nhà  ăn bữa cơm tối với gia đình đúng giờ? Chúng ta thường bị gạt khỏi những việc tốt mà chúng ta biết mình cần phải làm và trở nên bận rộn với những việc nhỏ hơn. Đức Chúa Trời muốn chúng ta sử dụng thời gian Ngài ban cho chúng ta theo các ưu tiên của Ngài.

 

Lần thứ nhất trở về từ Ba-by-lôn, tuyển dân Israel ưu tiên cho việc xây dựng lại đền thờ.  Lúc đầu họ mạnh mẽ, nhưng rồi bị phân tâm. Dự án tái thiết đền thờ đã dừng lại hoàn toàn và nằm im trong mười năm.

 

Được Chúa thúc giục, tiên tri A-ghê thách thức tuyển dân  xem xét lại cách họ ưu tiên thời gian. Tại sao A-ghê đặt vấn đề: Nay có phải là thì giờ các ngươi ở trong nhà có trần ván, khi nhà nầy (nhà của Chúa) hoang vu sao?

 

Câu hỏi nào mà A-ghê sẽ hỏi bạn về việc sử dụng thời gian? Chúng ta ưu tiên thời gian cho những việc nào? Những hạng loại công việc nào đã giữ chân bạn trong đó, khiến bạn không thể làm công việc mà Đức Chúa Trời muốn bạn làm?

 

“TÔI DÂNG HIẾN THỜI GIAN CỦA TÔI ĐỂ HOÀN THÀNH MỤC ĐÍCH CỦA ĐỨC CHÚ TRỜI.”

 

NGÀY 170

 

DÂNG HIẾN CÁC NGUỒN LỰC CỦA TÔI

 

 

Song các ngươi hãy yêu kẻ thù mình; hãy làm ơn, hãy cho mượn, mà đừng ngã lòng. Vậy, phần thưởng của các ngươi sẽ lớn, và các ngươi sẽ làm con của Đấng Rất Cao, vì Ngài lấy nhân từ đối đãi kẻ bạc và kẻ dữ.

Lu-ca 6:35

Chúng ta được kêu gọi yêu thương kẻ thù, đưa má còn lại cho kẻ vả vào mặt mình, và sẵn sàng thỏa đáp lời yêu cầu của kẻ thù nghịch khi phải đi thêm một dặm nữa? Nhưng bạn có nhận ra Chúa Giê-su yêu cầu bạn cho kẻ thù mượn tiền mà không mong được trả lại không? Rốt cuộc, nếu bạn cho kẻ thù của mình vay tiền, bạn có nghĩ mình sẽ nhận lại được không?

 

Nếu ai đó đã làm bạn tổn thương sâu sắc và rồi người đó bị mất việc, bạn sẽ dễ dàng nói rằng, “tôi hy vọng bạn sẽ sớm tìm được một công việc mới”  hơn là đi đến cửa hàng tạp hóa, mua một phiếu quà tặng và bí mật gửi nó tại nhà của họ. Và thực ra Chúa Giê-su mong đợi chúng ta phản hồi theo cách đó. Và đây là lý do.

Vấn đề nằm ở tấm lòng của chúng ta. Thật dễ dàng để nói, “tôi yêu kẻ thù của mình” nhưng   Chúa Giê-su biết lời nói đó chỉ là hình thức bề ngoài. Ngài đang yêu cầu chúng ta đặt tiền của mình vào miệng và thể hiện rằng tấm lòng chúng ta yêu thương kẻ thù vô điều kiện.

 

“TÔI DÂNG HIẾN CÁC NGUỒN LỰC CỦA TÔI ĐỂ HOÀN THÀNH MỤC ĐÍCH CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI.”

 

NGÀY 171

CHIA SẺ ĐỨC TIN CỦA TÔI

Hãy lấy sự khôn ngoan ăn ở với những người ngoại, và lợi dụng thì giờ. Lời nói anh em phải có ân hậu theo luôn, và nêm thêm muối, hầu cho anh em biết nên đối đáp mỗi người là thể nào.

Cô-lô-se 4:5-6

 

Khi còn là một cậu bé, tôi thích những trò đùa gây cười. Vào một buổi tối nọ trước bữa cơm tối, tôi lẻn đến nhà bếp sớm và rắc thêm muối vào phần ăn tối của một thành viên trong gia đình, rồi chờ xem ai sẽ lấy nó trước. Bố tôi trở thành nạn nhân của trò tinh nghịch này! Không ai cười trừ tôi, nhưng tôi đã bỏ cuộc khi nhìn thấy khuôn mặt đau khổ của bố đi đến thùng rác đổ sạch đĩa thức ăn của mình. Rắc muối lên thực phẩm giúp thức ăn có hương vị mặn mà, nhưng với số lượng lớn nó sẽ làm hỏng bữa ăn.

 

Phao-lô cho chúng ta biết cuộc trò chuyện của chúng ta với người khác có thể theo cách này: một chút muối hoặc lẽ thật có thể khiến một người khao khát Đức Chúa Trời, nhưng cố gắng quá mức đổ thêm muối có thể khiến họ tắt ngấm.

 

Đôi khi bạn có cảm thấy cần phải lên tiếng về những quyết định mà con cái trưởng thành của bạn đang thực hiện mặc dù bạn không được mời chia sẻ ý kiến của mình không? Những điều này thường làm cho bạn căng thẳng. Có quá nhiều muối!

 

Thỉnh thoảng chúng ta rất mong muốn một ai đó gia nhập vào gia đình của Đức Chúa Trời, vì vậy chúng ta xác định sẽ chia sẻ lẽ thật với họ, mặc dù họ không sẵn sàng lắng nghe. Cuộc trò chuyện của chúng ta với họ đi tới chỗ kết thúc. Có quá nhiều muối!

Cầu xin Chúa Thánh Linh khiến bạn nhạy cảm với những khoảnh khắc đó và ban quyền năng cho bạn trong các cuộc trò chuyện để thêm đúng lượng muối vào lời nói của bạn.

“TÔI CHIA SẺ ĐỨC TIN CỦA TÔI VỚI NGƯỜI KHÁC ĐỂ HOÀN THÀNH MỤC ĐÍCH CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI.”

 

 

 

 

 

NGÀY 172

THỜ PHƯỢNG

Đức Giê-hô-va phán như vầy: Tổ phụ các ngươi có thấy điều không công bình gì trong ta, mà đã xa ta, bước theo các thần tượng hư không, và trở nên người vô ích?

Giê-rê-mi 2:5

 

Bạn có bao giờ tự hỏi vì sao Đức Chúa Trời muốn sự thờ phượng của tuyển dân dành cho Ngài? Có nhu cầu nào đó nơi Đức Chúa Trời phải được thỏa mãn bằng sự thờ phượng của chúng ta không? Đức Chúa Trời có dao động, bấp bênh, tự cao không? Và thờ phượng là gì? Những câu hỏi không thành lời này và những câu hỏi khác có thể ám ảnh tâm trí chúng ta. Chúng ta có quan niệm sai lầm về Đức Chúa Trời và sự thờ phượng?

 

Có lẽ sự thờ phượng Đức Chúa Trời của chúng ta không phải vì để tôn cao Ngài mà là vì lợi ích của chúng ta? Chúa biết chúng ta phấn đấu  để trở thành giống những đối tượng mà chúng ta thần tượng hoặc những thứ chúng ta muốn có được. Không tạo ra sai sót, tất cả chúng ta thờ phượng một điều gì đó hay một ai đó. Bất cứ đối tượng nào chúng ta tôn cao chúng hơn Đức Chúa Trời  thì đó là hình tượng. Tiền bạc, của cải, một người nổi tiếng hay quyền lực, sự đề cao danh tiếng cá nhân và thú vui chỉ là một vài mục trong danh sách những gì Kinh thánh gọi là thần tượng. Chúa biết rằng nếu chúng ta tập chú vào các hình tượng, chúng ta sẽ trở nên vô giá trị như những thần tượng đó mà chúng ta cho là xứng đáng để  tập chú vào.

 

Tại sao lại thờ phượng một Đức Chúa Trời chân thật là Đấng mà bạn  được tạo dựng theo hình ảnh của Ngài? Bởi vì khi bạn tập chú thờ phượng Chúa, bạn sẽ được biến đổi trở thành giống như Ngài. Sự thờ phượng sẽ biến đổi bạn.

 

“TÔI THỜ PHƯỢNG ĐỨC CHÚA TRỜI VÌ NGÀI LÀ AI VÀ NHỮNG GÌ NGÀI ĐÃ LÀM CHO TÔI.”

 

 

NGÀY 173

 

CẦU NGUYỆN

Hỡi Đức Giê-hô-va, Đức Chúa Trời về sự cứu rỗi tôi,

Ngày và đêm tôi kêu cầu trước mặt Chúa.

Nguyện lời cầu nguyện tôi thấu đến trước mặt Chúa:

Xin hãy nghiêng tai qua nghe tiếng kêu cầu của tôi.

 

Thi thiên 88:1-2

 

“Ôi, lạy Chúa tôi!” Những từ này thường xuyên bay ra khỏi môi chúng ta khi ngạc nhiên hoặc bị sốc, cho dù là  chúng ta gặp điều gì đó tốt hay xấu? Một số người cảm thấy việc sử dụng danh Chúa theo cách này là thiếu tôn trọng, nhưng có lẽ nó thường là một lời cầu nguyện tự phát trên môi khi chúng ta không thể tự giúp mình. Đó có thể là khuynh hướng đầu tiên của chúng ta khi điều gì đó tốt đẹp xảy ra là cảm ơn Chúa, hay khi bi kịch ập đến là tự phát kêu cầu Chúa để được giúp đỡ?

 

Có lẽ chúng ta nên bắt chước C. S. Lewis, khi được những người bạn không tin kính của mình tán dương vì đã cầu nguyện, ông nói, “Tôi cầu nguyện vì tôi không thể tự giúp mình.Tôi cầu nguyện bởi vì không có ai giúp đỡ tôi trừ Chúa. Tôi cầu nguyện bởi vì nhu cầu của tôi luôn luôn có trong mọi lúc, khi thức dậy hay khi  ngủ. Tôi biết lời cầu nguyện của tôi không thay đổi Chúa, nó thay đổi chính tôi.”

 

Khi cụm từ, “ô, lạy Chúa tôi!” phát ra từ môi của bạn, hãy để nó nhắc bạn về lòng biết ơn đối với Chúa hoặc sự bất lực của bạn trước những hoàn cảnh và thừa nhận sự phụ thuộc của bạn vào Đấng tạo dựng nên bạn. Hãy nói ra lời cầu nguyện này từ tấm lòng chân thành của bạn, và để nó biến đổi bạn.

 

“TÔI CẦU NGUYỆN ĐỂ NHẬN BIẾT ĐỨC CHÚA TRỜI, ĐỂ TÌM THẤY SỰ HƯỚNG DẪN CHO ĐỜI SỐNG TÔI, VÀ TÔI ĐẶT CÁC NHU CẦU CỦA TÔI TRƯỚC MẶT NGÀI.”

 

 

NGÀY 174

 

NGHIÊN CỨU KINH THÁNH

6 Vì Đức Giê-hô-va ban cho sự khôn ngoan;

Từ miệng Ngài ra điều tri thức và thông sáng.

 

Châm ngôn 2:6

Người đàn ông trẻ lần đầu tiên bế đứa con đầu lòng của mình trong tay và thì thầm với nó: “Con gái à, con thậm chí không biết ta là ai, nhưng ta là cha của con và việc dạy con về cuộc sống là tùy thuộc vào ta. Và tùy thuộc vào cha để dạy cho con, tốt hơn là cha nên bắt đầu và tìm ra ý nghĩa cuộc sống là gì bởi vì nó không chỉ là về cha nữa.” Người cha mới tìm kiếm lời khuyên từ một ông già, “Tôi sẽ dạy cho con gái tôi về Đức Chúa Trời như thế nào?” Ông mlao4 trả lời, “Đơn giản thôi, anh sẽ dạy cho con gái anh  thành mẫu người giống như anh.” Vấn đề ở đây là, điều gì sẽ quyết định mẫu người bạn trở thành?”

Chúng ta tìm thấy các lẽ thật về Đức Chúa Trời và những nhu cầu cho cuộc sống của mình và những người chúng ta yêu quí ở đâu? Chính là Kinh Thánh – Lời của Đức Chúa Trời.

 

Tác giả của sự sống đã truyền cảm hứng cho Lời của Ngài. Lời Chúa ban cho chúng ta sự khôn ngoan, tri thức và thông sáng. Còn điều gì quan trọng hơn nữa cho đời sống của bạn? Bạn không thể truyền lại những gì bản thân bạn không có. Hãy đọc và suy ngẫm Kinh Thánh. Phản chiếu ra những gì bạn đã học được trong Lời Chúa bằng hành động để những người phụ thuộc vào bạn cũng nhận biết Chúa.

 

“TÔI NGHIÊN CỨU KINH THÁNH ĐỂ BIẾT ĐỨC CHÚA TRỜI, LẼ THẬT CỦA NGÀI VÀ TÌM THẤY SỰ HƯỚNG DẪN CHO ĐỜI SỐNG HÀNG NGÀY CỦA TÔI.”

 

NGÀY 175

TẬP CHÚ VÀO CHÚA

Hỡi Y-sơ-ra-ên! hãy nghe: Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta là Giê-hô-va có một không hai.

Ngươi phải hết lòng, hết ý, hết sức kính mến Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi.

 

Phục truyền. 6:4-5

 

Trong điều răn đầu tiên, Đức Chúa Trời truyền lệnh cho tuyển dân, “Trước mặt ta, ngươi chớ có các thần khác” (Xuất 20:3). Y-sơ-ra-ên phải tôn thờ một mình Ngài – không có ai khác. Là Đấng đã giải cứu họ khỏi ách nô lệ tại Ai-cập, Đức Chúa Trời đáng được họ tôn thờ. Sau đó, ngay trước khi Môi-se qua đời và dân Y-sơ-ra-ên bước vào miền đất hứa, Đức Chúa Trời truyền cho Môi-se nhắc cho tuyển dân biết về sự kêu gọi đặc biệt mà Chúa dành cho họ.

 

Khi được hỏi điều răn nào trong luật pháp lớn nhất, Chúa Giê-su trả lời, “Ngươi hãy hết lòng, hết linh hồn, hết ý mà yêu mến Chúa, là Đức Chúa Trời ngươi.” Những lời này trong Cựu ước được Chúa Giê-su nhắc lại, vẫn là lời kêu gọi rõ ràng cho tín nhân ngày nay.

 

Vậy làm thế nào để bạn yêu mến Chúa với tất cả tấm lòng  trong một thế giới  có nhiều  phiền nhiễu này? Chỉ bởi quyền năng Đức Thánh Linh vận hành bên trong bạn thì một tình yêu hết lòng như vậy mới có tính khả thi. Cầu xin Đức Thánh Linh giúp đỡ để sự tập chú của bạn vào Đức Chúa Trời hằng sống và chân thật không bị chi phối vì những trách nhiệm, bổn phận của bạn và những hoàn cảnh đầy biến động chung quanh. Cầu xin Đức Thánh Linh huấn luyện bạn để  người khác có thể  nhìn thấy những  bằng chứng sống động về tình yêu Chúa ở trong bạn mỗi ngày.

 

Khi Đức Thánh Linh giúp đỡ chúng ta nhận biết sự hiện diện của Đức Chúa Trời, chúng ta không thể làm gì khác hơn là bày tỏ lòng biết ơn và tình yêu đối với  Ngài.

 

“TÔI TẬP CHÚ VÀO ĐỨC CHÚA TRỜI VÀ NHỮNG ƯU TIÊN CỦA NGÀI CHO ĐỜI SỐNG TÔI.”

 

NGÀY 176

 

ĐẦU PHỤC HOÀN TOÀN

 

 

Anh em đã nhận Đức Chúa Jêsus Christ thể nào, thì hãy bước đi trong Ngài thể ấy

Cô-lô-se 2:6
Bạn đã bao giờ xem cảnh tượng hồi họp của một hành động bay trên xà treo cao chưa? Người bay từ bỏ sự an toàn của thanh xà đơn và bay lên trong không trung, tin tưởng rằng mình sẽ được một đồng đội khác đón bắt. Người bay sẽ nói với bạn rằng ngôi sao của hành động là người  đón bắt. Tất cả những gì người bay có thể làm là buông bỏ. Cô ấy từ bỏ sự an toàn của mình trên thanh xà ngang,  buông nó ra rồi bay lên, tin tưởng vào đồng đội đưa tay ra bắt lấy mình. Nếu người bay không buông ra khỏi thanh xà đơn, cô ấy sẽ ở lại một mình trên đó, và cả hai không bao giờ tham gia cùng nhau trong một trò chơi đầy kịch tính. Sẽ không có kỳ tích nào đáng chú ý khiến khán giả phải ồ lên.
Đức Chúa Trời, Người bắt linh hồn đáng tin cậy, mời chúng ta tham gia cùng Ngài  trên  thanh ngang  của Ngài  để chúng ta có thể sống chung như một với Ngài  trong  mục đích ý nghĩa của đời sống. Nhưng có một vài điều được yêu cầu từ phía chúng ta, và việc đó có thể làm chúng ta lo sợ. Đức Chúa Trời đòi hỏi chúng ta buông bỏ thanh ngang của đời sống cũ – đó là những ước muốn, kế hoạch, ý chí của chúng ta và đầu phục theo ý muốn của Ngài. Chúa muốn chúng ta buông tay ra và nhảy vào không không gian rộng lớn phía trước với lòng tin cậy rằng Ngài là người dang tay ra chờ đợi đón bắt chúng ta.

Chúa Giê-su đã đầu phục hoàn toàn ý muốn Ngài cho Cha thiên thượng. Còn chúng ta thì sao? Có điều nào Chúa đòi hỏi chúng ta đầu phục Ngài vào lúc này? Hãy nói “vâng” với Chúa. Bạn không thể té ngã. Cha thiên thượng sẽ nắm bắt bạn khi bạn buông bỏ ý chí của mình.

 

“TÔI DÂNG HIẾN ĐỜI SỐNG TÔI CHO MỤC ĐÍCH CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI.”

 

NGÀY 177

 

 

CỘNG ĐỒNG HỘI THÁNH

 

Chỉ có một thân thể, một Thánh Linh, như anh em bởi chức phận mình đã được gọi đến một sự trông cậy mà thôi; chỉ có một Chúa, một đức tin, một phép báp-têm; chỉ có một Đức Chúa Trời và một Cha của mọi người, Ngài là trên cả mọi người, giữa mọi người và ở trong mọi người

 

Ê-phê-sô 4:4-6

 

Hãy tưởng tượng là bạn đang lắng nghe vở thanh xướng kịch Messiah nổi tiếng của Handel. Bạn vui hưởng, thăng hoa, sảng khoái tâm hồn với những âm thanh du dương của nó. Có hai điều kiện làm cho trải nghiệm này có thể đến với chúng ta. Đầu tiên, nhạc cụ của mỗi nhạc công  phải đồng điệu với toàn ban nhạc. Thứ hai, mỗi nhạc công phải phối hợp nhịp nhàng chuẩn xác với những nhạc công khác, theo sự chỉ đạo của nhạc trưởng.

 

Chúng ta là thân thể của Christ. Tập thể chúng ta là một bản giao hưởng thần thượng, và mỗi người đang chơi một loại nhạc cụ được phối hợp cùng với các tín nhân khác để công bố  ân điển và phước hạnh  của Đức Chúa Trời cho toàn thế giới. Có hai câu hỏi cho tất cả chúng ta ở đây. Thứ nhất, cuộc sống của tôi có hòa hợp với Đấng tạo dựng nên tôi không? Thứ hai, cuộc sống của tôi có sống trong sự hòa hợp với các anh chị em khác của tôi trong Đấng Christ?

 

Nhà soạn nhạc vĩnh cửu đã gửi Con Một của Ngài vào trần gian để đem chúng ta trở về  hòa hợp với chính Ngài. Chúa Giê-su Christ đang chỉ huy dàn nhạc đại hợp xướng thiên thượng, Ngài dạy chúng ta cách sử dụng nhạc cụ phối hợp với những tín nhân khác. Chúng ta hãy chấp nhận lời kêu gọi của Ngài để làm tốt nhiệm vụ của mình trong dàn nhạc  đại hợp xướng này. Chúng ta phải bấm phím đàn của mình hòa hợp với Đức Chúa Trời và các chi thể khác trong thân thể Đấng Christ. Hãy nhớ rằng chúng ta có một Khán giả vĩ đại đang lắng nghe, và Ngài biết rõ nếu có một tiếng đàn lỗi nhịp.

 

“TÔI THÔNG CÔNG VỚI CÁC CƠ ĐỐC NHÂN KHÁC ĐỂ HOÀN THÀNH MỤC ĐÍCH CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI CHO ĐỜI SỐNG TÔI CŨNG NHƯ CHO NGƯỜI KHÁC, VÀ MỤC ĐÍCH CỦA NGÀI TRÊN TOÀN THẾ GIỚI.”

 

NGÀY 178

 

CÁC ÂN TỨ THUỘC LINH

Nhưng bây giờ, Đức Chúa Trời đã sắp đặt các chi thể của thân chúng ta, ban cho mỗi một chi thể cái địa vị theo ý Ngài lấy làm tốt mà chỉ định.  Nếu chỉ có một chi thể mà thôi, thì cái thân ở đâu?

1 Cô-rin-tô 12:18-19

 

Tại Thế vận hội mùa đông năm 1980, đội khúc côn cầu của Hoa Kỳ, bao gồm những sinh viên đại học, đã giành chiến thắng kịch tính trước đội Liên Xô khi đó là những chuyên gia giàu kinh nghiệm. Chiến thắng tuyệt vời đến nỗi tờ báo Sports Illustrated gọi nó là khoảnh khắc thể thao số một của thế kỷ hai mươi.

 

Tinh thần đồng đội rất quan trọng để tạo nên điều kỳ diệu trên băng. Tất cả các cầu thủ trong danh sách không thể là thủ môn; tất cả họ không thể là tiền đạo; tất cả họ không thể là người bảo vệ. Cả ba vai trò đều cần thiết. Mỗi người có một khả năng riêng, và họ đã làm việc cùng nhau để hoàn thành một kỳ tích đáng kinh ngạc.

 

Hội thánh là thân thể Chúa cũng không có sự khác biệt. Nó không thể chỉ được tạo thành từ những người có ân tứ chữa bệnh hoặc ân tứ giảng dạy, đưa ra các hướng dẫn. Đức Chúa Trời sử dụng mỗi cá nhân với những ân tứ đó và nhiều ân tứ khác nữa để làm công việc Ngài đã giao cho Hội thánh.

 

Bạn đang sử dụng ân tứ nào trong thân thể Đấng Christ? Khi các chi thể trong thân làm việc cùng nhau, Chúa sẽ thực hiện các phép lạ. Không có chiến thắng nào ngọt ngào hơn.

 

“TÔI BIẾT CÁC ÂN TỨ THUỘC LINH CỦA TÔI, VÀ SỬ DỤNG CHÚNG ĐỂ HOÀN THÀNH MỤC ĐÍCH CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI.”

 

NGÀY 179

 

DÂNG HIẾN THỜI GIAN CỦA TÔI

 

“Cha mẹ kiếm tôi làm chi? Há chẳng biết tôi phải lo việc Cha tôi sao?”

Lu-ca 2:49

Thì giờ chạy đi đâu? Các nghiên cứu cho thấy một số việc sau đây đã xảy ra. Dựa trên tuổi thọ trung bình là 75 năm, chúng ta sẽ dành tổng cộng 3 ngày 8 giờ để sử  dụng các chất khử mùi; 10 tháng  17 ngày mua sắm tạp hóa, 8 tháng mở thư rác,  64 giờ chờ đợi để gặp bác sĩ, và những việc khác.

 

Nhưng thời gian dành cho những vấn đề có ý nghĩa vĩnh cửu thì sao – thờ phượng, cầu nguyện, học Kinh Thánh, đi nhà thờ? Sẽ thật thú vị, nếu không tỉnh táo, nếu một ngày nào đó chúng ta có thể thấy chúng ta đã đầu tư bao nhiêu thời gian trong cuộc đời mình cho mối liên hệ với Đức Chúa Trời.

 

Hãy thiết lập thời gian biểu của bạn trong tuần này cách hợp lý, và hãy dành thời gian mỗi ngày với Chúa Giê-su, học lời Ngài và lắng nghe tiếng Ngài. Nếu không sắp xếp được một thời gian như vậy, vì công việc mưu sinh của bạn quá bận rộn, hãy có kế hoạch cho các cuộc hẹn với Đấng chăn chiên, và đứng quên tắt điện thoại của bạn. Các email và tin nhắn cần trả lời, hãy để chúng trong trạng thái chờ đợi.

 

Hãy nhớ rằng khi chỉ mới mười hai tuổi Chúa Giê-su đã biết cách sử dụng thời gian của Ngài. Chúng ta phải đi theo gương mẫu này và dành nhiều thời gian hơn để ở với Cha thiên thượng.

 

“TÔI DÂNG HIẾN THỜI GIAN CỦA TÔI ĐỂ HOÀN THÀNH MỤC ĐÍCH CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI.”

 

NGÀY 180

 

DÂNG HIẾN CÁC NGUỒN LỰC CỦA TÔI

Có người rải của mình ra, lại càng thêm nhiều lên;

Cũng có người chắt lót quá bực, nhưng chỉ được sự thiếu thốn.

 

Châm ngôn 11:24

 

Dâng hiến một đô la khi có thu nhập  mười đô. Okay, tôi có thể làm điều đó

Mười đô la trên mỗi một trăm đô. Umm. Okay

Một trăm đô la cho thu nhập một ngàn đô.  Điều này hơi khó đấy!

Một ngàn đô la khi bạn thu nhập được mười ngàn đô. Wow, đây là một số tiền lớn.

 

Xuyên suốt Cựu ước, tuyển dân Israel giữ sự dâng hiến một phần mười trên thu hoạch mùa vụ, lợi tức từ các bầy gia súc cho mục đích của Đức Chúa Trời. Nguyên tắc này được gọi là một phần mười. Việc dâng nộp một phần mười đã bắt đầu như một truyền thống chính trị, phi tôn giáo trong thế giới cổ đại. Vào thời đó người ta cống nộp hay đóng thuế một phần mười cho vua cai trị để thể hiện lòng trung thành. Cũng vậy khi dâng hiến một phần mười lợi tức cho mục đích của Đức Chúa Trời, Cơ đốc nhân đang bày tỏ lòng trung thành với Đấng ban mọi điều tốt lành cho chúng ta.

 

Dĩ nhiên, ban cho có nghĩa là buông bỏ, và buông bỏ tiền bạc có thể khá khó khăn. Hầu hết mọi người phạm sai lầm khi nghĩ  rằng sẽ dễ dàng hơn khi họ có nhiều của cải, họ dễ dàng để cho đi. Nhưng thực tế càng có nhiều của cải bạn càng khó buông bỏ chúng. Ban cho đem đến cho chúng ta sự tự do trong việc kiểm soát tiền bạc hơn là để nó kiểm soát chúng ta. Ban cho cũng mang đến niềm vui lớn. Hãy thử làm đi rồi bạn sẽ thấy. Khi dâng một phần mười chúng ta đang công bố lòng trung thành của mình với Vua muôn vua, Ngài xứng đáng cho sự dâng hiến của chúng ta hơn bất kỳ vị vua trần gian nào. Khi ấy chúng ta sẽ kinh nghiệm sự ban phước kỳ diệu của Ngài.

 

“TÔI DÂNG HIẾN CÁC NGUỒN LỰC CỦA TÔI ĐỂ HOÀN THÀNH MỤC ĐÍCH CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI.”

 

 

NGÀY 181

 

CHIA SẺ ĐỨC TIN CỦA TÔI

Nhưng khi Đức Thánh Linh giáng trên các ngươi, thì các ngươi sẽ nhận lấy quyền phép, và làm chứng về ta tại thành Giê-ru-sa-lem, cả xứ Giu-đê, xứ Sa-ma-ri, cho đến cùng trái đất.

Công vụ 1:8

 

Trong thời gian chúng tôi đính hôn, Randy đã thuyết phục tôi mua một chiếc xe thể thao dễ thương với hộp số tay. Tôi băn khoăn vì chưa bao giờ lái loại xe này trước đây. Randy nói, “Đừng lo lắng. Anh sẽ dạy em.”  Và anh ấy đã nhiệt tình để dạy tôi!

 

Hôm sau đến lượt chúng  tôi lái xe chung để đi làm. Tôi viện ra đủ thứ cớ: “Nếu em lái xe và làm cho chúng ta đến chỗ làm muộn thì sao?” “Nếu xe chết máy giữa ngã tư thì sao?” “Điều gì sẽ xảy ra nếu em phải dừng xe trên đường cao tốc?” Lẽ ra, tôi có thể thoát ra khỏi sự lo lắng đó, vì có sự trợ giúp của Randy. Nhưng tôi luôn sợ hãi không biết mình có vượt qua được thử thách này không. Thật may mắn. cuối cùng tôi cũng đã lái xe đến nơi làm việc đúng giờ.

 

Chúng ta cũng tìm ra nhiều lý do để không chia sẻ đức tin, hoặc là từ chối trách nhiệm phải rao giảng phúc âm cho người khác. “Tôi là người mới tin Chúa, chưa có kinh nghiệm.” “Tôi không thể trả lời các câu hỏi của người chưa tin.” “Chứng đạo cá nhân không phải là ân tứ của tôi.”

 

Chúa Giê-su không nói, “Hãy làm chứng về đức tin của bạn, nếu nó nằm trong vùng an toàn của bạn, hay nếu đây là ân tứ của bạn, hay chỉ khi không có rủi ro nào thì mới rao giảng phúc âm.” Ngược lại, chúng ta phải chia sẻ lẽ thật về Đức Chúa Trời sau khi đã có trải ngiệm với Đức Thánh Linh. Ngài ban quyền năng cho chúng ta để thực hiện mục vụ này.

 

Hãy nắm lấy mọi cơ hội cho công tác chia sẻ phúc âm. Hãy chia sẻ về những gì Đức Chúa Trời đã làm trong đời sống bạn và để Đức Thánh Linh làm điều còn lại trong lòng người nghe.

 

“TÔI CHIA SẺ ĐỨC TIN CỦA TÔI CHO NGƯỜI KHÁC ĐỂ HOÀN THÀNH MỤC ĐÍCH CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI.”

 

 

NGÀY 182

THỜ PHƯỢNG

Hãy đến gần Đức Chúa Trời, thì Ngài sẽ đến gần anh em

Gia-cơ 4:8

 

Chúng tôi được mời đến ngôi nhà xinh đẹp bên bờ hồ của một người bạn vào cuối tuần. Lời mời này cũng bao hàm luôn con trai của chúng tôi đang học đại học ở gần đó. Tôi gọi điện thoại cho con trai thông báo cho nó biết việc này. Chúng tôi không được vui khi nghe nó nói, “Mẹ ơi, con không đến được. Con phải làm nhiều việc chuẩn  bị cho kỳ thi giữa học kỳ.” Tôi trả lời, “Không có áp lực cho con trong việc này, nhưng con được hoan nghênh khi đến đây và dành hầu hết thời gian của con cho việc học.”

 

Vào ngày hẹn, tôi và Randy lái xe đến nhà của người bạn chúng tôi. Khi chúng tôi đang trên đường, thì điện thoại reo. Bên kia là giọng nói của con trai chúng tôi, “Mẹ ơi, con cũng đang trên đường đến để gặp mọi người.” Thật là một tin vui.

Con trai chúng tôi phải học trong những ngày cuối tuần. Nhưng chúng tôi không quan tâm điều này. Chúng tôi dành thời gian ở bên nhau. Và đó là tất cả những gì quan trọng. Con trai chúng tôi đã đến ở với chúng tôi!

 

Tôi tự hỏi, có phải Đức Chúa Trời cũng có niềm vui khi chúng ta chọn đi đến gần Ngài, sống trong hiện diện với Ngài và thờ phượng Ngài. Hoặc tốt hơn, khi chúng ta chọn thờ phượng ngài liên tục, ý thức sự hiện diện của ngài trong bất cứ việc gì chúng ta cần làm. Bài tập về nhà cũng bao gồm luôn trong đó.

 

“TÔI THỜ PHƯỢNG ĐỨC CHÚA TRỜI VÌ NGÀI LÀ AI, VÀ NHỮNG GÌ NGÀI ĐÃ LÀM CHO TÔI.”

 

NGÀY 183

 

CẦU NGUYỆN

hãy trao mọi điều lo lắng mình cho Ngài, vì Ngài hay săn sóc anh em.

 

1 Phi-e-rơ 5:7

 

 

Vào một mùa hè kia, khi còn tuổi thiếu nhi, tôi đã cá cược với hai cậu bé tôi gặp ở chợ nông sản địa phương. Đối với mỗi quả bóng chúng đánh qua hàng rào, tôi sẽ trả chúng 50 cent. Còn nếu tôi đánh được bóng qua hàng rào, chúng nó sẽ trả cho tôi 5 đô la mỗi quả bóng tôi đánh thành công. Trong vòng vài phút, tôi đã mất hết năm đô la. Tôi nói tôi phải đi lấy tiền ở nhà và mang đến  trả cho bọn chúng. Nhưng tôi không có đồng xu nào ở nhà, và tôi không có ý định quay lại. Tôi bỏ chạy và trốn trong phòng ngủ với sự lo lắng tột độ, mong đợi sẽ sống hết những ngày còn lại trong đó.

Hai giờ sau đó, bố tôi hỏi tôi có nợ mấy cậu bé năm đô la không. Bọn chúng đã tìm ra nơi tôi sống. Vì vậy, tôi đã thú nhận sự thực. Bố tôi thông báo rằng ông sẽ trả năm đô-la ấy cho các cậu bé.  Tôi nhẹ nhõm bước ra khỏi phòng. Tôi chỉ ước mình đến với bố sớm hơn 2 giờ và tự cứu mình khỏi sự lo lắng và hồi hộp dữ dội như vậy.

 

Đức Chúa Trời muốn chúng ta làm  điều tương tự. Bất cứ khi nào bạn cảm thấy sợ hãi và lo lắng, hãy chạy đến với Cha thiên thượng. Đừng trì hoãn. Bạn sẽ tìm thấy sự bình an vượt quá mọi sự hiểu biết của chúng ta.

 

“TÔI CẦU NGUYỆN VỚI ĐỨC CHÚA TRỜI ĐỂ NHẬN BIẾT NGÀI, ĐỂ TÌM THẤY SỰ HƯỚNG DẪN CHO ĐỜI SỐNG, VÀ TÔI ĐẶT CÁC NHU CẦU CỦA TÔI TRƯỚC NGÔI THI ÂN CỦA NGÀI.”

 

NGÀY 184

 

NGHIÊN CỨU KINH THÁNH

Xin hãy khiến tôi đi trong đường điều răn Chúa,

Vì tôi lấy làm vui vẻ tại đó,

 

Thi thiên 119:35

 

Kinh Thánh gồm có 66 sách. Cựu ước 39 sách, còn Tân ước là 27. Kinh Thánh có 1 189 chương, 31 173 câu và 773 692 từ. Thi thiên 117 là chương sách ngắn nhất. Và Thi thiên 119 là chương sách dài nhất.   Câu ngắn nhất là Giăng 11:35, và câu dài nhất là Ê-xơ-tê 8:9. Những thông tin này có vẻ rất thú vị nhưng chúng hầu như không làm cho đời sống chúng ta thay đổi.

 

Điều làm thay đổi đời sống là các trang của Kinh thánh chứa đầy những từ ngữ sinh động do Đức Chúa Trời, Đấng Tạo hóa ban cho chúng ta, vì những mục đích lớn hơn nhiều so với công việc phân tích thống kê, nghiên cứu văn hóa hoặc ngôn ngữ. Các câu chuyện trong Cựu ước và những thông điệp trong từng trang Kinh Thánh bày tỏ một tình yêu vĩ đại của Đức Chúa Trời dành cho con người. Ngài mong muốn thiết lập một mối quan hệ cá nhân với từng người. Ngài ban cho chúng ta sự khôn ngoan khi chúng ta bước theo Ngài. Khi chúng ta trở về với Lời Chúa, Đức Thánh Linh sẽ sử dụng những Lời này để dạy dỗ, biến đổi và làm cho chúng ta trở nên giống như hình ảnh của Con Đức Chúa Trời. Khi đó những bông trái Thánh Linh sẽ phát triển trong đời sống. Chúng ta được thuyết phục để tận hiến và sẵn sàng hầu việc Chúa.

 

Khi suy ngẫm và áp dụng Lời Chúa vào đời sống, quyền năng biến đổi của Kinh Thánh sẽ làm bạn càng ngày càng trở nên giống Chúa Giê-su hơn.

 

“TÔI NGHIÊN CỨU KINH THÁNH ĐỂ HỌC BIẾT VỀ ĐỨC CHÚA TRỜI, LẼ THẬT CỦA NGÀI VÀ TÌM THẤY SỰ HƯỚNG DẪN CHO ĐỜI SỐNG TÔI.”

 

NGÀY 185

 

TẬP CHÚ VÀO ĐỨC CHÚA TRỜI

Tôi cũng coi hết thảy mọi sự như là sự lỗ, vì sự nhận biết Đức Chúa Giê-su Christ là quí hơn hết, Ngài là Chúa tôi, và tôi vì Ngài mà liều bỏ mọi điều lợi đó. Thật, tôi xem những điều đó như rơm rác, hầu cho được Đấng Christ.

Phi-líp 3:8

 

Phao-lô xứng đáng với mọi ngôi sao trong cộng đồng Do Thái giáo – ông đã dành cả cuộc đời để đạt được vị trí cao của mình. Sẽ là một tin gây sốc nếu ông nói sẽ coi tất cả những gì ông đã gây dựng là một “sự lỗ”. Chỉ bởi nhờ ân điển của Đức Chúa Trời, người Do Thái nhiệt thành này đã trở thành một nhà truyền giáo đầy cảm hứng cho phúc âm của Chúa Giê-su Christ. Ông đã coi trọng Chúa Giê-su nhất, và vì vậy ông xác định loại bỏ bất cứ điều gì cản trở bản thân sống từng giây phút cho Chủ của mình. Nếu không làm vậy thì giống như ông tham gia chạy marathon với một cục đá cột vào mắt cá chân.

 

Khi Phao-lô đi từ thành này đến thành khác dạy cho mọi người về món quà cứu rỗi của Chúa Giê-su Christ, ông đã kêu gọi các tín hữu hãy bắt chước ông, tập chú vào một mình Đức Chúa Trời. Ông viết, “Hỡi anh em, về phần tôi, tôi không tưởng rằng đã đạt đến mục đích, nhưng tôi cứ làm một điều: quên lửng sự ở đằng sau, mà bươn theo sự ở đằng trước, tôi nhắm mục đích mà chạy, để giựt giải về sự kêu gọi trên trời của Đức Chúa Trời trong Đức Chúa Giê-su Christ.” (câu 13-14)

 

Tất cả các hoàn cảnh dù tốt hay xấu có thể nắm giữ bạn, khiến bạn không thể tham gia cuộc đua thuộc linh cho Chúa Giê-su? Hay là có hòn đá nào cột vào mắt cá chân khiến bạn bị bỏ lại phía sau?

 

 

“TÔI TẬP CHÚ VÀO ĐỨC CHÚA TRỜI VÀ NHỮNG ƯU TIÊN CỦA NGÀI CHO ĐỜI SỐNG TÔI.”

 

NGÀY 186

ĐẦU PHỤC HOÀN TOÀN

Nê-bu-cát-nết-sa lại cất tiếng nói rằng: Đáng ngợi khen Đức Chúa Trời của Sa-đơ-rắc, Mê-sác và A-bết-Nê-gô! Ngài đã sai thiên sứ Ngài và giải cứu các tôi tớ Ngài nhờ cậy Ngài, họ đã trái mạng vua, và liều bỏ thân thể mình, hầu để không hầu việc và không thờ phượng thần nào khác ngoài Đức Chúa Trời mình.

Đa-ni-ên 3:28

Diane đã có kinh nghiệm làm kế toán cho gia đình trong tám năm, cô hỏi một người bạn: “Tôi muốn hỏi bạn điều này. Bạn đang sống bằng lương khiêm tốn của một giáo viên. Bạn có ba đứa con. Tại sao bạn có thể dâng nhiều tiền như thế cho hội thánh?  Có vẻ như cuộc sống sẽ dễ dàng hơn nếu bạn không làm vậy.”

 

 

James mỉm cười, “Chúng tôi được Chúa ban phước. Chúa rất thành tín và hào phóng trong suốt những năm qua với chúng tôi. Dâng hiến cho hội thánh là một cách để bày tỏ lòng biết ơn và thờ phượng Ngài. Đây  cũng là cách chúng ta tuyên bố rằng chúng ta đang tin cậy Ngài là Đấng cung ứng mọi điều tốt đẹp cho con dân Ngài.

 

James và gia đình anh ấy đã chọn cái lò thử luyện của sự dâng hiến tài chính cũng giống như Sa-đơ-rắc, Mê-sác và A-bết-nê-gô  đã chọn  lò lửa hực thay vì cúi đầu trước bức tượng của vua Nê-bu-cát-nết-sa.  Họ đã chọn lòng trung thành với Đức Chúa Trời hơn cả mạng sống của họ. Khi họ được Đức Chúa Trời che chở bình an vô sự, vị vua ngoại đạo đáp lại bằng lời khen ngợi dành cho Chúa của các chàng trai trẻ.

 

Mặc dù mức độ hy sinh khác nhau, nhưng cách bạn phản ứng có thể khiến cho người đứng đầu chính quyền bối rối. Khi người xem không hiểu về lý do tại sao bạn làm những gì bạn làm, họ có thể chú ý đến Đức Chúa Trời, Đấng thúc đẩy lòng trung thành của bạn. Kết quả là một số linh hồn sẽ được thu hút đến với Chúa.

 

“TÔI DÂNG HIẾN ĐỜI SỐNG TÔI ĐỂ HOÀN THÀNH MỤC ĐÍCH CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI.”

 

NGÀY 187

 

CỘNG ĐỒNG HỘI THÁNH

Phải khiêm nhường đến điều, mềm mại đến điều, phải nhịn nhục, lấy lòng thương yêu mà chiều nhau.

Ê-phê-sô 4:2

Với quốc tịch Hoa Kỳ, chúng ta được hưởng các quyền công dân nhiều hơn các quốc gia khác.

Từ điển Merriam Webster định nghĩa các quyền được hưởng là “cảm giác hoặc niềm tin rằng bạn xứng đáng được nhận một thứ gì đó (chẳng hạn như các đặc quyền). Nghe có vẻ quen thuộc? Quan điểm đó tràn lan trong xã hội của chúng ta. Nó dường như thúc đẩy lòng tự tôn, bao hàm tình yêu bản thân và tự cho mình là trung tâm. Điều này hầu như không phải là ý tưởng căn bản đối với cộng đồng Cơ đốc giáo.

 

Hãy suy nghĩ thấu đáo những lời Phao-lô viết trên đây. Khiêm nhường, mềm mại, nhịn nhục, lấy lòng thương yêu để đối xử với những người khác, và “lấy lòng thương yêu mà chiều nhau.” Những điều này là một thách thức cho tín nhân trong sinh hoạt thường ngày, đặc biệt là khi chúng ta thường gặp những anh chị em trong nhà thờ hay chống đối chúng ta.

 

Tuy nhiên điểm khác biệt trong nếp sống hội thánh và bên ngoài xã hội là Chúa Giê-su kêu gọi chúng ta sống vì người khác. Xuyên suốt Tân ước, những người theo Chúa Giê-su được thúc giục lấy lòng thương yêu mà chiều nhau. Khi các Cơ đốc nhân vào đầu thế kỷ thứ nhất làm điều này, nó đã tạo nên sức hút khó cưỡng đối với những người bên ngoài hội thánh để họ có thể đến với thân thể Đấng Christ. Chúng ta cũng phải sống như vậy để tạo nên những ảnh hưởng tích cực trong thế giới hôm nay.

 

Vì vậy, hãy bắt đầu mỗi ngày cầu hỏi Chúa để Ngài hướng dẫn chúng ta ai là người cần được chúng ta yêu thương, giúp đỡ và phục vụ.

 

“TÔI THÔNG CÔNG VỚI CÁC CƠ ĐỐC NHÂN KHÁC ĐỂ HOÀN THÀNH MỤC ĐÍCH CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI TRÊN: ĐỜI SỐNG TÔI, ĐỜI SỐNG CỦA NHỮNG NGƯỜI KHÁC VÀ TOÀN THẾ GIỚI.”

 

 

NGÀY 188

CÁC ÂN TỨ THUỘC LINH

 

Chủ đó cho người nầy năm ta-lâng, người kia hai, người khác một, tùy theo tài mỗi người; đoạn, chủ lên đường.

Ma-thi-ơ 25:15

Khi tôi còn là một thiếu niên, mục sư của hội thánh địa phương đến bên tôi và nói, “Người chơi đàn Piano của nhà thờ chúng ta có vấn đề về sức khỏe và xin nghỉ. Rozanne, em suy nghĩ xem có thể thế vào vị trí đó hay không?” Điều này không có gì lạ,  nhưng tôi chỉ mới mười ba  tuổi, rất nhút nhát và không mấy thành đạt trong chuyện đánh đàn. Tôi đưa ra mọi phản đối mà tôi có thể; rồi cuối cùng cũng miễn cưỡng nhận vị trí này. Và trong ba năm sau đó tôi đảm nhận đánh đàn Piano trong các giờ thờ phượng cho hội thánh.

 

Cho đến lúc đó tôi chỉ tập luyện một cách nửa vời, nhưng bây giờ tôi thấy mình có động lực để tập luyện siêng năng bởi vì tôi thực sự đang sử dụng món quà mà Chúa đã ban cho tôi. Ai có thể ngờ được cô thiếu nữ mười ba tuổi e thẹn năm xưa, đã kết hôn với một mục sư quản nhiệm một nhà thờ lớn? Và cô ấy đang phát huy ân tứ mà Chúa đã trao ban!

 

Đức Chúa Trời tạo dựng nên mỗi chúng ta, và Ngài biết các ân tứ, kỹ năng mà Ngài đặt để bên trong chúng ta. Ngài ban cho mỗi chúng ta các cơ hội để sử dụng ân tứ đó trong thân thể Christ và công việc Ngài trên toàn thế giới. Bạn có đang chia sẻ các ân tứ của bạn cách nhiệt thành hay là bạn miễn cưỡng giống như tôi đã từng? Bạn sẽ ngạc nhiên khám phá ra kế hoạch tốt đẹp mà Chúa đã dành cho bạn.

 

“TÔI BIẾT CÁC ÂN TỨ THUỘC LINH CỦA TÔI, VÀ SỬ DỤNG CHÚNG ĐỂ HOÀN THÀNH MỤC ĐÍCH CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI.”

 

NGÀY 189

DÂNG HIẾN THÌ GIỜ CỦA TÔI

 

Hỡi anh em rất yêu dấu, hãy nghe nầy: Đức Chúa Trời há chẳng lựa kẻ nghèo theo đời nầy đặng làm cho trở nên giàu trong đức tin, và kế tự nước Ngài đã hứa cho kẻ kính mến Ngài hay sao?

Gia-cơ 2:5

 

Vài năm trước đây, tôi cùng với những người láng giềng đến một trung tâm dành cho người vô gia cư để phục vụ các bữa ăn. Tôi ngồi xuống phân phối thức ăn cho người vô gia cư thì một thành viên trong hội thánh đến ngồi bên cạnh. Tôi nói, “chào anh, rất vui được gặp anh ở đây để tham gia cùng phục vụ với chúng tôi.” Anh ấy trả lời, “Ồ, tôi không ở đây để phục vụ, đây là nơi tôi sống.”

Mọi người trong trung tâm này đều biết điều đó. Ngay lập tức, tôi thấy anh ấy khác hẳn. Thay vì một thành viên có thể tự nuôi sống bản thân của nhà thờ khá giàu có của chúng tôi, anh ấy là một người nghèo vô gia cư, cần sự trợ giúp từ cộng đồng. Trong giây phút đó, tôi đã không đánh giá đúng về người anh em của mình. Giọng nói của tôi trong suốt phần còn lại của cuộc trò chuyện không còn được tự nhiên nữa.

 

Tôi đã rất xấu hổ về bản thân. Tôi biết đây không phải là cách Chúa nhìn thấy anh ấy. Trong cơn tuyệt vọng của tôi, Chúa thì thầm, “Ta muốn con đến với trung tâm của người vô gia cư này hằng tháng, không chỉ để chia sẻ thức ăn với họ, mà hãy ngồi xuống nói chuyện cùng họ, và nhìn họ bằng đôi mắt của Ta.”

Tôi đã phải mất hai năm để học và áp dụng bài học này. Khi chúng ta dâng thì giờ để phục vụ người khác, Đức Chúa Trời sẽ dùng những trải nghiệm đó để biến đổi chúng ta càng ngày càng trở nên giống Chúa Giê-su hơn.

 

“TÔI DÂNG HIẾN THÌ GIỜ CỦA TÔI ĐỂ HOÀN THÀNH MỤC ĐÍCH CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI.”

 

NGÀY 190

 

DÂNG HIẾN CÁC NGUỒN LỰC CỦA TÔI

Theo lịnh truyền của Môi-se, họ bèn đi rao từ trại quân rằng: Bất kỳ người nam hay nữ, chớ làm công việc về lễ vật của nơi thánh nữa! Vậy họ cấm dân sự không cho đem đến chi thêm nữa hết. 7 Vì đã đủ các vật liệu đặng làm hết thảy công việc, cho đến đỗi còn dư lại nữa.

Xuất Ê-díp-tô ký 36:6-7

 

 

Jack là một mục sư trẻ, mới kết hôn,và rất nghèo. Trong khi chờ đợi một vị trí cho mục vụ được mở ra, anh ấy đang bán – hoặc cố gắng bán – các bể bơi ở San Diego. Trong khi đó công việc của vợ anh cũng không khấm khá gì.

Chán nản, mệt mỏi vì cái nghèo, và tự hỏi Chúa đang làm gì và tại sao lại mất nhiều thời gian như vậy, Jack đã thưa với Chúa, “Ngài muốn con làm gì? Chúng con cần trả tiền thuê nhà. Chúng con cần ăn. Chúng con đang sống thoi thóp! Chúng con có thể làm điều gì khác vào lúc này?”

 

“Dâng phần mười” là câu trả lời từ Chúa và “Cái gì?” là phản ứng của Jack. Nhưng tuần đó Jack và vợ bắt đầu thực hành xây dựng đức tin suốt đời là đóng góp phần mười vào nhà kho của Đức Chúa Trời. Mười phần trăm của bất kỳ số tiền nào nhận được, dù kiếm được hay quà tặng, đều được chuyển đến nhà Chúa.

 

Những năm sau đó, Jack tiếp tục làm mục sư, là cha của bốn đứa trẻ và vẫn trung tín dâng phần mười. Jack và vợ của mình có thể làm chứng những câu chuyện đáng chú ý về sự cung ứng tài chính của Đức Chúa Trời, và Jack đã nói trên bục giảng từ kinh nghiệm của mình, “10 phần trăm là điểm khởi đầu. Cho đi là một bước đi của đức tin và tin tưởng rằng Đức Chúa Trời sẽ cung cấp cho bạn.  Hãy ban cho, lúc đầu có thể đó là một quyết định khó khăn, nhưng sau đó bạn sẽ trải nghiệm sự hào phóng của Đức Chúa Trời.”

 

“TÔI DÂNG HIẾN CÁC NGUỒN LỰC CỦA TÔI ĐỂ HOÀN THÀNH MỤC ĐÍCH CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI.”

 

NGÀY 191

 

CHIA SẺ ĐỨC TIN CỦA TÔI

Vậy, những kẻ đã bị tan lạc đi từ nơi nầy đến nơi khác, truyền giảng đạo Tin lành.

 

Công vụ 8:4

Có một khuôn mẫu đáng chú ý rõ ràng trong lịch sử cũng như trên toàn thế giới ngày nay: sự bắt bớ có thể củng cố đức tin của một cá nhân vào Chúa Giê-xu và làm gia tăng số người theo Chúa. Hội thánh ở tại Trung Quốc là một ví dụ, nó đã được đánh dấu là một biểu tượng của sức mạnh bất chấp cuộc đàn áp ngày càng tàn bạo; nó tiếp tục phát triển  ngay cả trong những hoàn cảnh nghiệt ngã nhất.

Đôi khi những điều kiện như vậy (sự bách hại hội thánh) thúc giục các tín hữu phải rời bỏ quê hương và tất cả những gì quen thuộc. Đó chắc chắn là trường hợp của hội thánh  vào thế kỷ thứ nhất. Không có một tín hữu nào của hội thánh đầu tiên phải rời bỏ Giê-ru-sa-lem để chia sẻ tin mừng, tình yêu của Chúa Giê-su cho đến khi cơn bách hại gây sức ép lên họ phải rời bỏ thành phố. Thay vì là bước lùi đối với sự phát triển của vương quốc Đức Chúa Trời, nó thực sự là sự ứng nghiệm của lời tiên tri mà Chúa Giê-su đã đưa ra trong Công vụ 1: 8. “Nhưng khi Đức Thánh Linh giáng trên các ngươi, thì các ngươi sẽ nhận lấy quyền phép, và làm chứng về ta tại thành Giê-ru-sa-lem, cả xứ Giu-đê, xứ Sa-ma-ri, cho đến cùng trái đất.” Đây là kế hoạch của Đức Chúa Trời.

Bạn có thấy điều gì dường như là trở ngại cho sự phát triển của vương quốc Đức Chúa Trời không? Vì lịch sử có xu hướng tái diễn, đó có thể là điều mà Đức Chúa Trời sử dụng để lan rộng vương quốc của Ngài. Hãy phấn khởi với điều này!

 

“TÔI CHIA SẺ ĐỨC TIN CỦA TÔI VỚI NGƯỜI KHÁC ĐỂ HOÀN THÀNH MỤC ĐÍCH CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI.”

 

NGÀY 192

THỜ PHƯỢNG

Vậy nếu anh em được sống lại với Đấng Christ, hãy tìm các sự ở trên trời, là nơi Đấng Christ ngồi bên hữu Đức Chúa Trời.  Hãy ham mến các sự ở trên trời, đừng ham mến các sự ở dưới đất.

Cô-lô-se 3:1-2

 

Tôi tưởng tượng, chúng ta làm tất cả các nhiệm vụ của mình với trái tim và khối óc “để tâm trí theo đuổi những điều ở trên trời.” Hãy tưởng tượng bạn tiếp cận mọi việc bạn làm như một hành động thờ phượng, như một hành động phục vụ vừa đẹp lòng vừa tôn vinh Chúa. Thật là một viễn cảnh tốt đẹp khi chúng ta làm vậy trong tất cả mọi khía cạnh của đời sống!

Rửa bát đĩa, ngồi trong phòng nhóm,  lau chùi nhà vệ sinh, lái xe đi làm,  chạy việc vặt, thanh toán các hóa đơn, giặt ủi….Chúng ta có thể làm tất cả những điều này như một hành động thờ phượng trong tư cách là con cái của Chúa.

 

Tất cả những gì chúng ta làm tại nhà, hay nơi làm việc, trong nhà thờ hay ngoài cộng đồng phải làm với tinh thần biết ơn đối với nhiệm vụ mà  Chúa đã giao, về những của cải vật chất mà Ngài đã ban cho, và với những người mà Ngài đã đặt để chung quanh đời sống chúng ta. Và khi  tiếp tục bước đi trong sinh hoạt thường ngày của mình, chúng ta có thể cầu xin sự hướng dẫn, sức mạnh và niềm vui của Đức Chúa Trời để hoàn thành những gì Ngài đặt vào đôi tay của chúng ta. Bất cứ làm việc gì, hãy kết nối thâm giao với  Cha thiên thượng và để tình yêu Ngài tuôn chảy từ trong chúng ta. Và đó là sự thờ phượng thật.

 

“TÔI THỜ PHƯỢNG ĐỨC CHÚA TRỜI VÌ NGÀI LÀ AI VÀ NHỮNG GÌ NGÀI ĐÃ LÀM CHO TÔI.”

 

NGÀY 193

CẦU NGUYỆN

Sáng hôm sau, trời còn mờ mờ, Ngài chờ dậy, bước ra, đi vào nơi vắng vẻ, và cầu nguyện tại đó.

Khi bạn suy nghĩ về những người cần cầu nguyện, điều gì đến trong tâm trí bạn? Một ai đó mà bạn biết cách cá nhân? Một nhà văn nổi tiếng bạn đã từng đọc? Hay những con người trong Kinh Thánh. Chúng ta thường nghĩ  đến những người mà  nguyện hùng hồn, có thể  thị oai. Nhưng Đức Chúa Trời yêu thích những người cầu nguyện tự nhiên, đơn giản như trong một cuộc đàm thoại.

 

Không có ai cầu nguyện gương mẫu hơn Chúa Giê-su. Cha thiên thương ban cho Ngài sức mạnh và sự hướng dẫn khi Ngài ở trong mối tương giao với Cha để Ngài có thể hoàn thành mục đích của Cha trên đất. Chúa Giê-su liên tục tìm kiếm sự hướng dẫn và sức mạnh từ Cha thiên thượng trong thời gian thi hành chức vụ trên đất. Cứu Chúa cần ở trong mối tương giao với Đức Chúa Trời nhiều như thế, thì chúng ta càng phải gia tăng cầu nguyện cá nhân biết chừng nào!

“Trời còn mờ mờ, Ngài chờ dậy, bước ra, đi vào nơi vắng vẻ, và cầu nguyện tại đó.” Chúng ta áp dụng điều này như thế nào? Hãy thức dậy cầu nguyện trước hoặc trong khi uống  cà-phê tại nơi bạn làm việc. Trước khi đọc các tin nhắn, kiểm tra email, lướt web xem tin tức… hãy cầu nguyện.  Hãy sắp xếp một thời gian thuận tiện nhất cho mối tâm giao của bạn với Cha thiên thượng.  Có thể đó là mười phút trong một ngày mới. Ngài chờ đợi ban cho bạn sức mạnh và sự hướng dẫn mới mỗi ngày khi bạn cầu hỏi Ngài. Có lẽ bạn sẽ tìm thấy mười phút phù hợp với bạn nhất cho mối tương giao – và đó sẽ là thời gian ý nghĩa của bạn đối với Đấng yêu thương chúng ta.

 

TÔI CẦU NGUYỆN ĐỂ NHẬN BIẾT ĐỨC CHÚA TRỜI, ĐỂ TÌM THẤY SỰ HƯỚNG DẪN  CHO ĐỜI SỐNG TÔI, VÀ TÔI ĐẶT CÁC NHU CẦU CỦA TÔI TRƯỚC MẶT NGÀI.

 

NGÀY 194

NGHIÊN CỨU KINH THÁNH

Các ngươi dò xem Kinh thánh, vì tưởng bởi đó được sự sống đời đời: Ấy là Kinh thánh làm chứng về ta vậy.  Các ngươi không muốn đến cùng ta để được sự sống!

Giăng 5:39-40

Cóp bao giờ bạn đọc một quyển sách hay xem một bộ phim, và rồi bạn cảm thấy bạn đã bỏ lỡ một điều gì đó?  Chúa Giê-su dạy trong Giăng chương 5 rằng những người lắng nghe Ngài đang làm điều tương tự với Lời của Đức Chúa Trời. Họ đọc Lời Chúa. Họ tìm kiếm Lời Chúa một cách siêng năng vì họ muốn có một mối liên hệ với Ngài, nhưng họ đã bỏ qua điểm quan trọng này. Những câu chuyện và  các lời tiên tri trong Cựu ước đều chỉ về Đấng Mê-si. Họ biết Kinh văn nhưng từ chối công nhận Chúa Giê-su là Đấng đã đến trần gian để hoàn thành mọi lời hứa của Đức Chúa Trời.

 

Nhiều người trong chúng ta đến nhà thờ nghe giảng về Kinh Thánh. Chúng ta tham gia các khóa học Kinh Thánh và đọc Kinh Thánh tại nhà. Chúng ta làm tất cả những điều này, và thậm chí áp dụng các nguyên tắc Kinh Thánh vào đời sống, nhưng đôi khi chúng ta bỏ lỡ điểm quan trọng của Đức Chúa Trời: Chúa Giê-su. Nếu chúng ta chưa bao giờ công bố Chúa Giê-su là con đường duy nhất để liên hệ với Đức Chúa Trời thánh khiết, chúng ta đã bỏ qua toàn bộ ơn cứu chuộc vĩ đại của Ngài trong sự chết và sự phục sinh.
Khi bạn siêng năng đọc Lời Chúa, hãy luôn ghi nhớ nhìn xem Chúa Giê-su. Ngài là tiêu điểm mà chúng ta không được phép đánh mất Ngài.

“TÔI NGHIÊN CỨU KINH THÁNH ĐỂ HỌC BIẾT VỀ ĐỨC CHÚA TRỜI, LẼ THẬT CỦA NGÀI, VÀ TÌM THẤY SỰ HƯỚNG DẪN CHO ĐỜI SỐNG TÔI.”

NGÀY 195

TẬP CHÚ VÀO ĐỨC CHÚA TRỜI

 

Anh em hãy cầu nguyện không thôi, phàm việc gì cũng phải tạ ơn Chúa; vì ý muốn của Đức Chúa Trời trong Đức Chúa Jêsus Christ đối với anh em là như vậy.

1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:17-18

“Cầu nguyện không thôi!” một bản dịch khác là: “cầu nguyện không ngừng nghỉ.”  Câu Kinh Thánh này sẽ làm nản chí hầu hết mọi người?  Không chỉ cầu nguyện một hay hai lần trong một ngày mà là cầu nguyện liên tục, không ngừng  nghỉ. Làm sao có thể áp dụng điều này?

Đây là giải pháp của mục sư Ân Điển, ông làm chứng: “Tôi nhận ra rằng tôi có thể độc thoại suốt ngày về tất cả mọi tình huống đang đối diện: trong cuộc họp, khi chạy bộ, lên kế hoạch cho ngày mới,  xác định bước đi tiếp theo, quyết định mua một món hàng….Thay vì độc thoại, tôi quyết định nói chuyện với Chúa về tất cả những điều này. “Lạy Chúa, bây giờ con sẽ đi đến cuộc họp, Ngài muốn gì trong những dự án của con? Làm thế nào con có thể thuyết phục và khích lệ những người khác trong cuộc họp? Công việc của con ngập tràn hôm nay, con phải bắt đầu từ đâu? Xin ban cho con sự khôn ngoan và hướng dẫn thiên thượng. Xin Ngài ở bên con khi con tập trung giải quyết các vấn đề…..”
Tôi cho rằng đây là cách Phao-lô áp dụng trong chức vụ cực kỳ bận rộn của ông. Chúng ta phải tuân theo mạng lệnh trên đây. Cầu nguyện liên tục. Đàm thoại với Chúa thay vì độc thoại. Và trong lúc tập trung lái xe, giải quyết công việc …. Chúng ta cũng cần Chúa hướng dẫn – cần sự cầu nguyện liên tục. Về căn bản, sẽ không có khoảng lặng ngừng nghỉ cho cuộc đàm thoại với Cha thiên thượng (ngoại trừ những lúc chúng ta phải đi ngủ hay cần tập trung tư tưởng). Bởi vì đàm thoại với Chúa không bao giờ chấm dứt.

Bạn có một cuộc đàm thoại ngay giờ này với Chúa. Hãy cầu hỏi Ngài, “Chúa ôi, con muốn áp dụng bài học này.”

 

“TÔI TẬP CHÚ VÀO ĐỨC CHÚA TRỜI VÀ NHỮNG ƯU TIÊN CỦA NGÀI CHO ĐỜI SỐNG TÔI.”

NGÀY 196

 

ĐẦU PHỤC HOÀN TOÀN

Trong lòng loài người có nhiều mưu kế;

Song ý chỉ của Đức Giê-hô-va sẽ thành được.

 

Châm ngôn 19:21

Danh sách những việc cần làm mang lại cho bạn cảm giác an toàn để dẫn đến thành công. Nhưng thông thường bạn lại thở một hơi dài nặng nhọc khi leo lên giường ngủ, nhớ lại tất cả những gián đoạn đã cản trở việc hoàn thành danh sách các việc cần làm của bạn?

 

Đức Chúa Trời muốn chúng ta giao phó mọi việc trong tay Ngài. Điều này bao gồm cả hành động lập danh sách những việc cần làm. Châm ngôn 19:21 nhắc chúng ta rằng, những người không giao nộp danh sách những việc cần làm cho Chúa xem việc bị gián đoạn trong tiến trình các công việc là một nỗi thất vọng. Tuy nhiên những ai giao phó danh sách những việc cần làm cho Chúa, họ sẽ xem những ngăn trở như là mục đích của Chúa xuất hiện và dẫn họ đi một lối khác. Lúc này sự gián  đoạn trở nên cơ hội thay vì nỗi thất vọng. Một người bạn rối trí gọi điện thoại đến bạn? Đây là cơ hội để bạn nói lời tư vấn, dùng Lời Chúa an ủi người đó.  Một đứa con của bạn thức dậy với tình trạng đau yếu? Trong trường hợp này Chúa dùng bạn để chăm sóc nó trong tình yêu thương. Người phối ngẫu cần bạn trợ giúp trong một hoàn cảnh đặc biệt, hoặc muốn một  buổi ăn trưa chung với bạn? Đây là cơ hội Chúa làm sâu sắc thêm mối quan hệ của bạn với người mình yêu.

Hãy thử thêm vào các phần bị gián đoạn có thể xuất hiện  vào danh sách việc cần làm của bạn bằng một màu khác và gạch bỏ chúng. Và vào cuối ngày hãy nhìn lại, bất cứ điều gì bạn đã gạch bỏ chỉ ra danh mục việc cần làm mà Đức Chúa Trời đã thiết kế cho bạn. Hãy yên nghỉ, biết rằng bạn đã đầu phục kế hoạch của Đức Chúa Trời.

 

“TÔI DÂNG HIẾN ĐỜI SỐNG TÔI CHO MỤC ĐÍCH CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI.”

 

NGÀY 197

CỘNG ĐỒNG HỘI THÁNH

15 là sự thù nghịch đã phân rẽ ra, bởi vì Ngài đã đem thân mình mà trừ bỏ luật pháp của các điều răn chép thành điều lệ. Như vậy, khi làm cho hòa nhau, Ngài muốn lấy cả hai lập nên một người mới trong Ngài, và vì bởi thập tự giá Ngài đã làm cho sự thù nghịch tiêu diệt, nên nhờ thập tự giá đó Ngài khiến cả hai hiệp thành một thể, mà làm hòa thuận với Đức Chúa Trời

Ê-phê-sô 2:15-16

 

 

 

ĐỂ LẠI BÌNH LUẬN

Nhập bình luận!
Vui lòng nhập tên