Giấc ngủ của người làm việc là ngon, mặc dầu người ăn ít hay nhiều…
Truyền đạo 5:12a
Tối qua ngủ ngon, mỗi lần thức dậy nhìn đồng hồ trên cell phone, nhìn, và đếm, và mừng, vì ngủ được một giấc những… 4 tiếng (rất ít khi được vậy nhé), rồi lại ngủ, rồi mở mắt, nhìn đồng hồ, và đếm, và lại mừng, vì thêm được 2 tiếng ruỡi nữa. Thật là một sự hư không, theo luồng gió thổi J
Có một buổi hội thảo, người ta đặt câu hỏi: bạn sợ gì nhất. Mỗi người nói ra cái làm mình sợ nhất. Các bà các cô thi nhau nói về những… con làm họ sợ: con chuột, con gián, con rắn… Một anh đùa… dai: có sợ con… trai không? Có người dí dỏm nói: sợ vợ. Mục sư… tôi thì nói: sợ mất ngủ. Có ai giống tôi không.
Tôi có môt quy luật cho riêng mình: đến khoảng 4 giờ chiều thì không uống cà phê nữa, đặc biệt là trà, mà là một loại trà Thái rất nguy hiểm J, trà lipton thì được. Vì tôi sợ mất ngủ. Tôi sợ thức giấc vào lúc đêm hãy còn dài, mà không thể dỗ giấc ngủ lại được, có đếm mấy tỉ ngôi sao cũng không ngủ được, hay đếm cả một bầy cừu trên núi Wyoming ngày xưa thì hai mắt vẫn cứ mở tỉnh ráo. Thức khuya mới biết đêm dài người ta nói vậy, còn cái này gọi là mất ngủ mới biết đêm dài. Tôi không muốn biết đêm dài, tôi muốn ngủ suốt đêm dài, nằm xuống là ngủ (cái này thì có), và thức dậy khi nhìn thấy ánh sáng lờ mờ bên ngoài cửa sổ. Tôi muốn sau giấc ngủ ngon sẽ là một tinh thần minh mẫn (dĩ nhiên là phải kèm theo thân thể tráng kiên nữa mới đủ điều kiện J để bắt đầu ngày mới.
Tôi thường bắt đầu làm việc vào sáng sớm, sau khi đã làm xong các thủ tục buổi sáng, tính luôn việc đi gặp… người yêu dấu J, người rất muốn gặp mình vào buổi sáng tinh sương. Chắc không ai hiểu lầm đoạn này J Tôi thật cần một giấc ngủ ngon. Những buổi tối ngủ… không ngon, tôi thức dậy với một tinh thần uể oải, kéo thêm thân thể mệt mỏi (vì lăn qua trở lại nhiều J) Mỗi lần ngủ ngon tôi mừng lắm, thường tạ ơn Chúa vì Ngài ban cho giấc ngủ ngon, nhiều khi quen thuộc với Chúa quá chúng ta có khi quên mất rằng cũng phải tạ ơn Chúa vì giấc ngủ, cũng là do Ngài ban chứ không phải tự nhiên mà có đâu. Kinh Thánh có nói đấy: Hỡi Đức Giê-hô-va, tôi sẽ nằm và ngủ bình an; Vì chỉ một mình Ngài làm cho tôi được ở yên ổn. Tôi biết rằng một người bình an không lo lắng gì cả thì sẽ ngủ ngon. Một người hay lo lắng thì sẽ ngủ… không ngon. Một câu khác trong sách Châm-ngôn: Khi con nằm, chẳng có điều sợ hãi; Phải, con sẽ nằm được ngủ ngon giấc.
Nhưng qua câu Kinh Thánh trong sách Truyền-đạo 5:12: giấc ngủ của người làm việc là ngon, tôi thấy thêm một lý do nữa làm cho người ta… dễ ngủ, đó là làm việc. Tôi nhớ lại sau 1975, phải rời khỏi thành phố đi khai khẩn đất hoang để tránh làm cho chính quyền mới… ngứa mắt, ban ngày cuốc đất, phá rừng… thưa, gieo trồng, gặt hái, gánh gồng…, mệt nhoài cái thân xác của một thầy giáo trói gà không chặt bị bắt buộc rời trường lớp phấn bảng khi tuổi còn rất trẻ, chỉ lớn hơn đứa trẻ một chút, đêm phủi bụi dưới chân leo lên chõng tre gập ghềnh ọp ẹp là trong phút chốc… hồn lìa khỏi xác J Nếu không ngủ được chắc không còn sống sót tới giờ này. Bây giờ thì không làm việc lao động chân tay nữa, nhưng lao động trí óc và trách nhiệm làm cho người ta khó ngủ, vì cứ phải suy nghĩ. Vào giường cứ… lải nhải với Chúa xin cho con ngủ bình an, nhưng sự bình an chẳng thấy đâu. Nặng nề nhất là bài giảng, không hiểu tại sao J Bài giảng cứ nhảy múa trong đầu, đến thứ sáu mà bài giảng chưa xong, thì lại càng mất ngủ. Bài giảng trở nên một gánh nặng, mỗi lần giảng một bài giảng mà thấy tín hữu có vẻ nhận được và đáp ứng tích cực thì gánh nặng rớt xuống, thấy tín hữu có vẻ không nhận được và không đáp ứng gì, thì chất thêm một gánh nữa. Đó có lẽ cũng là kinh nghiệm chung của những người chăn bầy chăng?
Tôi để ý rằng mỗi Chúa Nhật, giảng xong một bài giảng mà mình thấy rằng… không đến nỗi nào, thì tối ấy ngủ ngon, thấy mình đã hoàn thành trách nhiệm của mình, không bị Chúa cáo trách và lương tâm cắn rứt. Như đêm qua sau khi giảng cho Hội Thánh Truyền Giáo Trên Đường Dây, vào mỗi đoạn dồn hết sức lực, nhắm mắt (có một cái tật là khi tập trung phải nhắm mắt lại J), đấm vào mục tiêu, nghe những tiếng A-men vang lên… lẻ tẻ đâu đó, thì cái gánh không còn trên vai nữa. Vào giường, quên… lải nhải với Chúa câu… thần chú mỗi đêm, mà vừa nằm xuống thì đi ngay vào giấc mộng J, một giấc ngủ 4 tiếng mê mệt với một con người hay suy nghĩ linh tinh vớ vẩn, tuổi đã như hoàng hôn bên kia đồi, quả là một điều tuyệt vời. Sáng ra, uống ly cà phê cũng ngon không kém, và những cái bánh Ritz, chén oatmeal quen thuộc mỗi sáng, trở nên… lạ lùng hơn.
Tôi có khi nghĩ rằng mình cố gắng làm cái gì cho mệt nhọc thân xác một chút thì ban đêm có lẽ dễ ngủ, và ngủ ngon hơn chăng. Tôi cố gắng kéo dài các buổi đi gym, chạy bộ trên treadmill lâu hơn, thêm mười phút, thêm muời lăm phút, có khi nửa tiếng, mệt thì có mệt, mà ngủ thì không có ngủ J Tôi phải sửa đổi suy nghĩ của mình. Tôi thấy rằng khi mình hoàn thành xong một công việc gì, bất cứ việc gì, nhất là việc Chúa, thì dễ ngủ, và ngủ ngon. Hoàn thành một trách nhiệm, là điều có lẽ làm cho người ta nhẹ nhàng, bình an, mà nhẹ nhàng bình an thì… ngủ ngon J
Tôi lại cố gắng đọc lại Truyền-đạo 5:12 lần nữa, đọc thêm phần kế tiếp, thì thấy Chúa nói rằng ngủ ngon không do bởi ăn nhiều hay ít, thật vô cùng chí lý J Tôi chắc rằng tôi, và những anh chị em… cỡ tôi, từ 60 trở lên, thì ăn chẳng những không giúp cho mình ngủ ngon, mà lại càng làm cho mình thêm ngủ… dở J Đây là kinh nghiệm cá nhân, một hai tuần, cứ ăn mãi những món… nhà làm, hết bí lại bầu, có khi thay khoai mỡ, mướp, có khi đổi rau, đủ loại rau bán trong chợ, tần ô, rau dền, rau mồng tơi, cải xanh. không có rau muống, rau muống mắc lắm J something like that… thỉnh thoảng đi tập gym về buổi chiều bỗng bị những món ăn trong quán buffet bên đường… cám dỗ, tưng bừng chạy vào, con mắt thì to hơn cái bụng, khi chạy ra thì cái bụng… to hơn con mắt, thì đêm ấy sẽ… thao thức canh trường mà chẳng hiểu vì sao L
Nhưng thôi, tán rộng quá, Mục sư gom bài lại. Như đã nói ở trên, chỉ có Chúa mới làm cho mình được ngủ bình an, mà lời Chúa như mật ngọt như đường phèn không sợ… bụng to, không sợ diabetes, ăn bao nhiêu cũng chẳng làm cho mình khó ngủ, lại càng làm cho mình dễ ngủ. Vậy thì ăn nuốt lời Chúa cũng làm cho mình ngủ ngon chứ, sao lại không. Mở Kinh Thánh ra, và nghe sứ đồ Giăng nói: Tôi lấy quyển sách nhỏ khỏi tay vị thiên sứ và nuốt đi; trong miệng tôi nó ngọt như mật.. Hơn mười thang thuốc bổ.
Tôi chắc chắn rằng sau khi viết bài ngắn này xong, gởi cho Sống Đạo, là nơi đăng bài của mình mà chẳng bao giờ thắc mắc kêu than gì, xong nợ văn chương, thì đêm nay sleep very well again J Nhưng lại rắc rối nữa, đêm nay là đêm thứ bảy, chắc là sẽ ngủ… dở một chút, chờ cho xong ngày Chúa Nhật, rồi tuần tới sẽ bình an.
Ngủ đi em, mộng bình thường J
Mục sư Lữ Thành Kiến