Như phụng hoàng phấp phới giỡn ổ mình,
Bay chung quanh con nhỏ mình,
Sè cánh ra xớt nó,
Và cõng nó trên chéo cánh mình thể nào,
Thì một mình Đức Giê-hô-va đã dẫn dắt người thể ấy.
(Phục truyền 32:11-12)
Vì Chúa có nâng tôi lên cao, rồi quăng tôi xuống thấp.
(Thi thiên 102:10)
Giô-sép được Chúa đem lên cao trong một khải tượng kỳ diệu: ông sẽ trở thành người lãnh đạo trong tương lai (Sáng 37). Và điều gì xảy ra? Sau giấc chiêm bao đó ông bị chính các anh em mình quăng xuống hố.
Giô-sép đã lên cao và xuống thấp.
Đa-vít được Sa-mu-ên xức dầu để làm vua (1 Sa-mu-ên 16). Nhưng sau khi được xức dầu ông bị Sau-lơ truy sát, phải chạy trốn.
Đa-vít đã lên cao và xuống thấp.
Chim phụng hoàng huấn luyện con của nó bay bằng cách: đem chim phụng hoàng con lên bầu trời cao rồi thả xuống để tập cho chim con bay. Khi chú chim con rơi xuống tưởng chừng như sẽ rớt xuống triền núi tan xương nát thịt, thì chim phụng hoàng mẹ từ trên cao bổ nhào xuống cõng con mình trên chéo cánh của nó và lại bay lên cao. Rồi bài tập thứ hai được lập lại. Sau nhiều lần như thế chim phụng hoàng con có thể bay được.
Muốn trở thành người của Đức Chúa Trời để có thể “cất cánh bay cao như chim ưng; chạy mà không mệt nhọc, đi mà không mòn mỏi” (Ê-sai 40:31), chúng ta phải được huấn luyện trong trường của Ngài. Bài học ở đây là: lên và xuống.
Bạn có khải tượng lên cao, nhưng bạn có thể bị quăng xuống hố! Bạn được xức dầu để lãnh đạo, nhưng bạn có thể bị truy nã!
Nếu bạn chỉ biết lên cao mà không biết xuống thấp, bạn vẫn còn con trẻ – chưa trưởng thành.
“Xin Chúa huấn luyện chúng con để biết lên và xuống”. Amen.
ĐỈNH CAO VÀ VỰC THẲM
Ngài từ nơi cao ngự xuống
Con từ vực thẳm đi lên
Ngài giàu cao sang vinh hiển
Con vũng bùn lấm nghèo hèn
Ngài Cha nhân lành chờ đợi
Con về năm tháng đi hoang
Ôi tình phụ tử thiêng liêng
Vạn lần con không hiểu hết
Ngài ôm con ghì thật chặt
Con nghe hơi ấm yêu thương
Từ nay trong vòng tay Chúa
Mùa Xuân đã mất lại về
Chúa đến chuồng chiên máng cỏ
Con về nhà cửa tiện nghi
Chúa giàu bỏ đi tất cả
Cho con mọi thứ con cần
Ôi tình Chúa cao sâu quá
Dù con dệt cả đất trời
Thành những bài thơ diễm tuyệt
Cũng không nói hết yêu thương
của Ngài dành cho con đó
Tường Vi
Những Mùa Thăng Trầm
🙂
Có kỳ khóc lóc, có kỳ vui cười; có kỳ tang chế, có kỳ nhảy múa. – Truyền Đạo 3:4
Đa số chúng ta đều đồng ý cuộc sống có những bước thăng trầm. Vua Sa-lô-môn khôn ngoan cũng tin như vậy và suy nghĩ về cách đáp ứng của chúng ta trước những hoàn cảnh dao động. Trong Truyền Đạo, ông viết: “Mọi việc đều có thời điểm, mọi sự dưới bầu trời đều có định kỳ của nó: … có kỳ khóc lóc, có kỳ vui cười; có kỳ tang chế, có kỳ nhảy múa” (3:1-4).
Đa-vít, cha của Sa-lô-môn, được gọi là “Người đẹp lòng [Đức Chúa Trời]” (1 Sa-mu-ên 13:14; Công Vụ Các Sứ Đồ 13:22). Thế nhưng cuộc đời Đa-vít minh họa cho thấy cuộc sống dẫy đầy những mùa thăng trầm. Đa-vít khóc cho đứa con đầu của mình với Bát-sê-ba bị đau chí tử (2 Sa-mu-ên 12:22). Nhưng rồi ông cũng viết những bài hát ngợi khen và cười đùa vui vẻ (Thi Thiên 126:1-3). Khi Áp-sa-lôm, đứa con trai phản nghịch bị chết, Đa-vít trải nghiệm một kỳ tang chế sâu sắc (2 Sa-mu-ên 18:33). Và khi rương giao ước được đem về Giê-ru-sa-lem, Đa-vít trong niềm khoái lạc thuộc linh, đã nhảy múa trước mặt Đức Giê-hô-va (2 Sa-mu-ên 6:12-15).
Chúng ta tự làm hại mình và người khác, khi mô tả nếp sống Cơ Đốc lúc nào cũng êm đềm hạnh phúc. Ngược lại, Kinh Thánh mô tả cuộc sống của tín nhân gồm có nhiều bước thăng trầm. Bạn đang ở trong mùa nào? Dù trong cảnh vui hay buồn, mỗi mùa đều phải thúc giục chúng ta tìm kiếm Chúa và tin cậy Ngài.
Dennis Fisher.
Mỗi mùa đều cần đức tin để giúp chúng ta vượt qua.
CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa yêu thương! Xin giúp con quay trở về cùng Ngài trong lúc vui cũng như lúc buồn. Chúng con biết rằng Ngài ban cho chúng con những giai đoạn thăng trầm của đời sống để kéo chúng con lại gần Ngài và khiến chúng con trưởng thành hơn. Xin cho chúng con cứ đặt niềm tin cậy nơi Ngài bất luận những khoảnh khắc vui buồn trong đời. Amen.