“Đức Chúa Trời chống cự kẻ kiêu ngạo nhưng ban ơn cho người khiêm nhường” (Gia-cơ 4:6; Châm. 3:34)
Nhiều mục sư khoe khoang về những thành quả của mình trong công tác truyền giáo và xây dựng hội thánh. Sự khoe khoang nhằm tôn vinh cá nhân và xem thường công tác của người khác trong những mục vụ nhỏ bé hơn là một điều không nên có.
Phao-lô, “tôi đã làm nhiều việc hơn các người khác, nhưng nào phải tôi, bèn là ơn Đức Chúa Trời đã ở cùng tôi.” (1 Cor. 15:10)
Mục sư Billy Graham trên đường đến London bằng tàu lửa để chuẩn bị cho một chiến dịch truyền giảng lớn. Lúc bấy giờ ông đã nổi tiếng khắp các châu lục về ân tứ truyền giảng Phúc Âm. Trên chuyến tàu ấy ông gặp một nhà truyền giáo khác ở nước ngoài trở về. Nhà truyền giáo này không nổi tiếng và ít được người khác biết đến. Hai người trò chuyện với nhau, và Billy Graham chân thành hỏi thăm về các chi tiết liên quan đến công tác của nhà truyền giáo kia. Nhà truyền giáo này lấy làm lạ vì Billy Graham không tỏ ra khoe khoang về bản thân. Lúc kết thúc cuộc nói chuyện, nhà truyền giáo hỏi Billy Graham:
– Ông muốn tôi cầu nguyện cho ông điều gì?
Billy Graham trả lời:
– Anh hãy cầu nguyện cho tôi luôn là một người khiêm nhường.
– Ồ, có hơi vất vả một chút nhưng khi bò qua được con đường hầm bé nhỏ này, tôi thấy mình thực sự là một con người vĩ đại.
MỘT TÔI TỚ VĨ ĐẠI CỦA CHÚA
– Hôm nay hội thánh chúng ta sẽ được nghe sứ điệp Thánh Kinh từ một tôi tớ vĩ đại của Chúa.
Vị mục sư đính chính ngay sau khi đứng trên tòa giảng:
– Tôi chỉ là một tôi tớ hèn mọn của một Đức Chúa Trời vĩ đại.