GỞI BẠN TÔI
Đọc thơ anh ngậm ngùi sao khó nói
Thương bạn bè còn bao đứa buồn hiu
Đang đơn côi lam lũ cảnh xóm vườn
Ngày họp lớp hôm nào xao xuyến quá
Tôi lỡ mất chuyến tàu về quê cũ
Xem truyền hình trực tiếp rất xôn xao
Bốn mươi năm ta không gặp ai ngờ
Những đổi thay vui buồn chưa hẹn ước
Tôi cũng có một niềm riêng sâu lắng
Gởi vào thơ ai đọc chút suy tư
Mỗi cuộc đời khác nhau theo số phận
Thì cần chi ta phải trách bạn bè
Có người về trên xế hộp cao sang
Còn bạn tôi chiếc xe máy cà tàng
Tất cả rồi cũng phù vân hư ảo
Khi nắng vàng phủ bóng nghĩa trang xa
Gởi bạn tôi dân cày nơi thôn dã
Buổi chiều về vài ly hát nghêu ngao
Tối thẳng giấc ngon lành chờ báo thức
Bình minh lên lại vác cuốc ra đồng
Nghe chim hót líu lo đời vui thế
Cũng bạn tôi người giàu sang quyền quí
Khi đêm về trằn trọc mấy canh thâu
Chuyện công ty và những chuyện bao đồng
Chiếc giường êm không làm nên giấc ngủ
Ai hơn ai thật khó biết tùy thôi
Tuổi sáu mươi mặc những chuyện thị phi
Còn sống khỏe thế là vui hạnh phúc
Gặp bạn bè cũng có nhiều cung bậc
Cảm xúc nào cho bạn cho tôi?
(Phạm Hơn. Lớp 9/10 niên khóa 74-75 Trung Học Trần Quốc Tuấn, Quảng Ngãi)