Sự kêu gọi trở thành môn đồ là một lời mời tham dự vào chuyến phiêu lưu kỳ thú. Nó không hề buồn chán, không ngột ngạt, không lặp đi lặp lại, và cũng không buồn tẻ. Đó là một nỗ lực đầy kích thích đến nín thở để có thể giữ chúng ta với Đấng Mê-si. Theo Chúa Giê-su nghĩa là ngoài việc đầu phục Ngài, bạn cũng phải phát triển bước đi với Ngài.
Khi các môn đồ theo Đức Chúa Giê-su nghĩa là họ đang đi theo một Đấng bước đi trên mặt nước, Đấng cung cấp thức ăn cho hàng ngàn người chỉ bằng một bữa trưa của một cậu bé, và cũng là Đấng khiến người chết sống lại. Họ đi theo một Đấng dám thách thức hệ thống tôn giáo vào thời đó và giải cứu những người bị ma quỷ trói buộc.
Đức Chúa Giê-su phán rằng: “Hãy theo Ta.” Đức Chúa Giê-su không nói rằng: “Hãy theo những quy tắc” hoặc “Hãy làm theo những nghi thức.” Nhưng Ngài phán rằng: “Hãy theo Ta.” Tiến trình phát triển của môn đồ là một sự theo đuổi cá nhân đầy mãnh liệt. Điều này không sai. Trở nên môn đồ của Đức Chúa Giê-su không chỉ có nghĩa là thêm một số hoạt động vào cuộc sống vốn đầy bận rộn của bạn. Nhưng trở nên môn đồ của Đức Chúa Giê-su trước tiên và trên hết đó là sự đáp lại đầy mạnh mẽ tiếng gọi theo Ngài.
Tiếng gọi “Hãy theo Ta” là điều cốt lõi, là động lực, là sự thách thức và cũng là cuộc hành trình mà môn đồ phải trải qua. Tiếng gọi đó là lời thách thức để sống, học tập và học hỏi từ Rabbi Giê-su. Đó là sự kêu gọi để ở gần Ngài, vâng theo lời dạy của Ngài, đi chung một hướng và bước chung một đường với Ngài. Điều đó đòi hỏi chúng ta mỗi ngày tăng trưởng và phát triển với cái giá phải trả đó là mất đi sự thoải mái của cá nhân. Lời kêu gọi đó đòi hỏi phải từ bỏ tất cả mọi điều khác để trọn vẹn đi theo Đức Chúa Giê-su. Chương sách này sẽ đào sâu hơn vào giai đoạn thứ hai trong tiến trình phát triển môn đồ (sự phát triển), giúp khám phá việc theo Chúa Giê-su có nghĩa là gì.
Từ bỏ mọi điều khác để theo Ta
Mệnh lệnh thông thường từ Chúa Giê-su trong lần đầu tiên Ngài gặp gỡ các môn đồ đó là: “Hãy theo Ta.” Trong chương 6 chúng ta đã bàn về việc Đức Chúa Giê-su mở ra mối quan hệ giữa Ngài với các môn đồ tương lai như thế nào khi thách thức họ “Hãy theo Ta” (Giăng 1:43). Trong chương 7, khi Đức Chúa Giê-su chính thức mời Si-môn, Anh-rê, Gia-cơ, và Giăng bước vào mối liên hệ giữa Rabbi và môn đồ, Chúa cũng phán những lời tương tự: “Hãy theo Ta,… và ta sẽ khiến các ngươi nên tay đánh lưới người!” (Ma-thi-ơ 4:19). Đức Chúa Giê-su lại đưa ra cùng một lời kêu gọi, kèm theo lời tuyên bố rằng Đức Chúa Cha sẽ dẫn Ngài đến thập giá. Ngài phán rằng: “Nếu ai muốn theo Ta, phải tự bỏ mình đi, mỗi ngày vác thập tự giá mình mà theo Ta.” (Lu-ca 9:23).
Gần đến thời gian Đức Chúa Giê-su chịu đóng đinh, một lần nữa Ngài đưa ra lời kêu gọi bước đi theo Ngài và kết nối lời kêu gọi này với sự chết mà Ngài sắp phải chịu. Lần này, Chúa ban cho họ thêm một lời hứa đó là nếu sự chết của Ngài đem lại một mùa gặt vĩ đại và làm vinh hiển Đức Chúa Trời như thế nào thì sự chết của họ cũng sẽ đem lại kết quả tương tự:
Đức Chúa Jêsus bèn đáp rằng: “Giờ đã đến, khi Con Người sẽ được vinh hiển. Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, nếu hột giống lúa mì kia, chẳng chết sau khi gieo xuống đất, thì cứ ở một mình; nhưng nếu chết đi, thì kết quả được nhiều. Ai yêu sự sống mình thì sẽ mất đi, ai ghét sự sống mình trong đời nầy thì sẽ giữ lại đến sự sống đời đời. Nếu ai hầu việc Ta, thì phải theo Ta, và Ta ở đâu, thì kẻ hầu việc Ta cũng sẽ ở đó; nếu ai hầu việc Ta, thì Cha Ta ắt tôn quí người.” (Giăng 12:23-26)
Sau khi phục sinh, Đức Chúa Giê-su đã hiện ra cho một số môn đồ của Ngài trên bờ biển Ga-li-lê. Mục đích chính của Ngài trong lần gặp này đó là một lần nữa trao nhiệm vụ cho Phi-e-rơ phải sống một đời sống thực hiện công tác môn đồ hóa. Sau khi từ chối Đức Chúa Giê-su ba lần, Phi-e-rơ cảm thấy ông không xứng đáng. Song Đức Chúa Giê-su cho Phi-e-rơ một cơ hội thứ hai và lặp lại sự kêu gọi (Giăng 21:15-17). Lần này, Đức Chúa Giê-su đặc biệt phán cùng Phi-e-rơ rằng theo Ngài sẽ dẫn đến thập giá:
Ngài phán cùng người đến lần thứ ba rằng: “Hỡi Si-môn, con Giô-na, ngươi yêu Ta chăng?” Phi-e-rơ buồn rầu vì Ngài phán cùng mình đến ba lần: “Ngươi yêu Ta chăng?” Người bèn thưa rằng: “Lạy Chúa,Chúa biết hết mọi việc; Chúa biết rằng tôi yêu Chúa!” Đức Chúa Jêsus phán rằng: “Hãy chăn chiên Ta. Quả thật, quả thật, Ta nói cùng ngươi, khi ngươi còn trẻ, ngươi tự mình thắt lưng lấy, muốn đi đâu thì đi; nhưng khi ngươi già, sẽ giơ bàn tay ra, người khác thắt lưng cho và dẫn ngươi đi đến nơi mình không muốn.” Ngài nói điều đó để chỉ về Phi-e-rơ sẽ chết cách nào đặng sáng danh Đức Chúa Trời. Và sau khi đã phán như vậy, Ngài lại rằng: “Hãy theo Ta!” (Giăng 21:17-19)
Lời phán của Đức Chúa Giê-su: “Ngươi… sẽ giơ bàn tay ra, người khác thắt lưng cho và dẫn ngươi đi đến nơi mình không muốn,” được hiểu là diễn tả về cái chết trên cây thập tự. Ta không quá ngạc nhiên với lời đáp của Phi-e-rơ:
Phi-e-rơ xây lại, thấy môn đồ mà Đức Chúa Jêsus yêu đến sau mình, tức là người đương bữa ăn tối, nghiêng mình trên ngực Đức Chúa Jêsus mà hỏi rằng: “Lạy Chúa, ai là kẻ phản Chúa?” Khi thấy người đó, Phi-e-rơ hỏi Đức Chúa Jêsus rằng: “Lạy Chúa, còn người nầy, về sau sẽ ra thế nào?” Đức Chúa Jêsus đáp rằng: “Nếu Ta muốn người cứ ở cho tới khi Ta đến, thì can hệ gì với ngươi? Còn ngươi, hãy theo Ta.” (Giăng 21:20-22)
Đức Chúa Giê-su phán cùng Phi-e-rơ rằng mỗi môn đồ có một con đường riêng mà người đó phải bước đi. Mỗi môn đồ đều trả cái giá khác nhau. Vấn đề là không được so sánh cái giá của bạn với cái giá của người khác. Điều quan trọng đó là bạn phải chắc chắn mình theo Đức Chúa Giê-su dù cái giá phải trả là thế nào. Tôi đồng ý với Oswald Chambers khi ông nói: “Đừng lo lắng cho Đức Chúa Giê-su!”1
Cái giá để đi theo Chúa
Quyết định theo Đức Chúa Giê-su gắn liền với lựa chọn từ bỏ tất cả mọi điều khác để có thể thực hiện quyết định ấy. Theo Đức Chúa Giê-su có một cái giá phải trả. Bất kỳ chiến lược môn đồ hóa nào chỉ đơn thuần thêm Đức Chúa Giê-su vào cuộc sống vốn đã quá bận rộn thì tất phải thất bại. Các môn đồ tiềm năng phải được kêu gọi để từ bỏ tất cả mà đi theo Đức Chúa Giê-su. Oswald Chambers đã viết rằng: “Từ ngữ vĩ đại nhất để nói về các môn đồ của Đức Chúa Giê-su đó là Sự từ bỏ.”2
Khi theo Đức Chúa Giê-su, chúng ta phải nhận biết rằng chúng ta phó tất cả mọi điều cho Chúa và tăng trưởng vì Ngài. Không phải ai cũng muốn trả giá để theo Chúa Giê-su. Chẳng hạn như Lu-ca đã ghi lại ba trường hợp những người được Đức Chúa Giê-su kêu gọi đã từ chối không theo Ngài:
Đang khi đi đường, có kẻ thưa Ngài rằng: “Chúa đi đâu tôi sẽ theo đó.” Đức Chúa Jêsus đáp rằng: “Con cáo có hang, chim trời có ổ; song Con người không có chỗ mà gối đầu. Ngài phán cùng kẻ khác rằng: “Ngươi hãy theo Ta.” Kẻ ấy thưa rằng: “Xin cho phép tôi đi chôn cha tôi trước đã.” Nhưng Đức Chúa Jêsus phán rằng: “Hãy để kẻ chết chôn kẻ chết; còn ngươi, hãy đi rao giảng nước Đức Chúa Trời.” Có kẻ khác nữa thưa rằng: “Lạy Chúa, tôi sẽ theo Chúa, song xin cho phép tôi trước về từ giã người trong nhà tôi.” Đức Chúa Jêsus phán rằng: “Ai đã tra tay cầm cày, còn ngó lại đằng sau, thì không xứng đáng với nước Đức Chúa Trời.” (Lu-ca 9:57-62)
Dave Earley
Translated by Vinh Hien