
Akiane Kramarik – Cô bé được gặp Chúa và trở thành thần đồng hội họa khi mới 4 tuổi
Akiane Kramarik sinh ngày 9 tháng 7 năm 1994 tại bang Illinois nước Mỹ, nhưng đã từng theo gia đình di chuyển qua Missouri, Colorado, Idaho. Ba của bé là người gốc Nga, vốn là người Công giáo nhưng không bao giờ giữ đạo. Mẹ gốc người Lithuania, là một người vô thần đặc sệt, không tin có Thiên Chúa. Chính cô bé cho biết: “Gia đình con không có gì liên quan tới Thiên Chúa cả, không ai biết cầu nguyện hay đi nhà thờ bao giờ.”
Cái khác thường của gia đình này là không cho con cái đi đến trường, mà chỉ dạy tại gia, và cũng không chơi với ai. Trong nhà thì không có Tivi. Vì thế bé Akiane làm gì có cơ hội học vẽ.
Cha mẹ của cô không cho con cái đi học trường công hay các trường tư vì không muốn con mình bị tiêm nhiễm các tư tưởng về tôn giáo. Foreli đã dạy con ở nhà theo chương trình ‘dạy con tại nhà’ của chính phủ.
Theo lời kể của Foreli, năm 1994, sau khi có hai trai Delfini và Jeanlu, trong căn nhà tồi tàn ven một ruộng ngô của thị trấn nhỏ Mount Morris, Illinois, Foreli sinh con gái đặt tên là Akiane, theo tiếng Nga có nghĩa là đại dương. Lúc Akiane được 3 tuần tuổi Foreli bị ngã và làm rớt Akiane xuống sân tráng nhựa. Mặt nó bị chảy máu và sưng lên. Đêm ấy bỗng có một nữ Kitô hữu xa lạ gọi điện thoại đến cho Foreli từ vùng núi non Armenia, phía nam nước Nga, bảo rằng tương lai của một bé gái có tên là Akiane sẽ rất thần kỳ. Foreli hơi lạ nhưng không thèm để ý. Trước tình hình tài chính khó khăn của gia đình, Foreli thử kinh doanh tại nhà và không ngờ đã rất thành công. Năm Akiane được 2 tuổi, với lợi tức kinh doanh của Foreli, gia đình Kramarik dời từ Illinois về mua một căn nhà rất lớn tại Missouri.
Một ngày vào năm 1998, lúc Akiane được 4 tuổi, Foreli bàng hoàng sững sờ khi Akiane thủ thỉ với mẹ là: “Mẹ ơi, con đã gặp Thiên Chúa!” Mẹ hỏi Chúa là ai thì Akiane trả lời rằng “Con có nói ra mẹ cũng không hiểu. Chúa đem con đến một chỗ đẹp lắm và dạy con vẽ.” Ngay sau đó dù chưa học hành gì hết Akiane đã cầm bút chì vẽ các chân dung với đường nét cứng cát sắc sảo. Em vẽ khắp nơi trong nhà, vớ được thứ gì là vẽ. Bị la mắng vì vẽ trên tường, Akiane chui dưới gầm bàn vẽ vào mặt dưới của cái bàn. Em tưởng rằng mọi bé 4 tuổi cũng có khả năng vẽ giống như mình; vì tài vẽ đến với em cách tự nhiên sau lần đầu tiên gặp Thiên Chúa.
Lập trường vô thần của Foreli bắt đầu bị lung lay vì không giải thích được tài năng vẽ của con và những lời ngây thơ của bé kể lại những lần gặp gỡ Thiên Chúa và ‘du hành’ chốn thiên đàng. Bị mẹ cật vấn, Akiane chỉ chịu mô tả về Thiên Chúa sau khi mẹ hứa sẽ giữ kín bí mật. Em kể rằng Thiên Chúa là một Đấng hiền từ, nồng ấm và sáng rực rỡ. Akiane được Chúa cho xem vũ trụ thời quá khứ mới được tạo dựng, thời hiện tại và cả vũ trụ vào thời tương lai; được đưa đi thăm các thiên hà, những ngôi sao sáng rực và vô số điều kỳ lạ trên thiên cung. Em mô tả cây cối biết đi và biết nói có trái ngon lành, kỳ hoa dị thảo có màu sắc cực kỳ đẹp trên thế gian không có và các bông hoa ấy tuôn ra những giọt lưu ly; cũng có những dòng sông và thác chảy không thể mô tả được. Em cũng tả những loài thú và các loại thiên thần em gặp ở đấy. Akiane bắt đầu vẽ những gì em thấy. Một buổi sáng sớm, Akiane phe phẩy vào mặt mẹ tờ giấy vẽ bằng bút chì bức chân dung có đôi mắt sáng mà Akiane khoe rằng đó là vị thiên thần của em. Lòng tin vào thuyết vô thần của gia đình Kramarik còn rụng rời hơn nữa khi Thiên Chúa cho Akiane thấy trước những việc sẽ diễn ra trong đời Akiane cũng như của cả nhà, thì đều diễn ra đúng phong phóc đến từng chi tiết như lời Akiane đã báo trước.




























