Trang Chủ LỜI CHỨNG CÁ NHÂN Chăn Trâu Và Đi Cày

Chăn Trâu Và Đi Cày

982
0
SHARE

CHĂN TRÂU VÀ ĐI CÀY

Trong quyển tự điển của tôi, chăn trâu có nghĩa là chăn dắt lứa tuổi trẻ trâu – nói nôm na là đi dạy học ở Việt Nam. Còn đi cày là làm công nhân tại Mỹ.

Ai bảo chăn trâu là khổ

Chăn trâu sướng lắm chứ…

Sướng hay khổ là tùy thuộc vào tâm trạng và quan điểm của mỗi người mà thôi. Chăn trâu và đi cày là những công việc bình thường. Dù chăn trâu hay đi cày vẫn luôn TẠ ƠN CHÚA

LỜI TẠ ƠN TRONG LỄ THANKSGIVING

Oregon, tháng 9/2022

Khi chiếc boeing hạ cánh xuống Seattle Airport vào khoảng 2 giờ chiều, chúng tôi đã không đủ thời gian để làm thủ tục trung chuyển về Portland, OR. Vậy là bị trễ chuyến bay! “Lạy Chúa, đã trễ chuyến bay và chúng con chưa biết phải làm gì ngay lúc này. Xin Ngài hướng dẫn.” Sau khi cầu nguyện chúng tôi tìm đến quày Passenger Assist để trình bày tình huống của mình. Các nhân viên tại đây xem passport và vé của chúng tôi. Họ nhanh chóng làm thủ tục để chúng tôi bay chuyến kế tiếp vào sáng ngày hôm sau. Không chỉ vậy họ còn thu xếp cho chúng tôi về một hotel theo tiêu chuẩn Mỹ cách phi trường 3 mile để qua đêm – và dĩ nhiên họ thanh toán chi phí lưu trú đó. Hàng không Mỹ là vậy! Thay vì về Portland ngay trong buổi chiều, chúng tôi phải ở lại Seattle thêm 12 tiếng nữa trước khi bay về Portland. No problem! Vì tại đây chúng tôi được nghỉ ngơi trong môt khách sạn theo tiêu chuẩn Mỹ, để sáng hôm sau tỉnh táo bay về nhà gặp mặt mọi người thân yêu trong gia đình. Khi về đến Portland Airport, chúng tôi tìm đến quày baggage claim để lấy lại hành lý vốn đã chuyển về đây từ chiều hôm trước. Một chuyến bay dài và bình an. Tạ ơn Chúa.

Tôi được người anh em brother in law đưa đến Living God Church khi Oregon vẫn còn là mùa thu.Ngồi trên xe đảo mắt nhìn chung quanh các xa lộ, các đồi thông, nhà cửa … dấy lên trong tôi nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau! Vậy là tôi đã đến Beaverton – thành phố thứ năm trong tiểu bang Oregon và là một quận của Washington. Nó nằm trong Thung lũng Tualatin bên phía tây Vùng đô thị Portland. Sau 16 năm chờ đợi trong diện F4 để được Lãnh sự quán Mỹ cấp visa, cuối cùng tôi đã đến đây.

I GET LOST

Sau khi đến Oregon được 5 tuần, lần đầu tiên tôi lái chiếc Toyota Camry second hand (xe mới nhận từ người bán), chạy trên Free Way. Loay hoay với Google map, tôi dò đường từ DMV của Portland về Beaverton. Sau 30 phút lái xe tôi vượt qua sông Columbia rồi vào Vancouver thay vì về Beaverton.I get lost!Lúc này Cellphone lại hết pin, trên ô tô anh chàng người Mỹ bán xe cho tôi đã lấy đi bô xạc mobil phone trên xe. Sau khi suy nghĩ và cầu nguyện, tôi tấp xe vào một siêu thị, nhờ người bán hàng xạc pin cho điện thoại, tôi phone cho Quyền Lê và Timothy Le Vo. Rất bận rộn với business, MS Quyền nhờ Xuân Nhã ở gần đó lái xe đến nơi tôi đang đỗ xe. Nhã hướng dẫn tôi bám đuổi theo sau xe của cô ấy và đến nhà Minh Bùi. Thấy bộ dạng phờ phạc của tôi, Minh Bùi hâm một tô cháo nóng mời tôi ăn và uống trà.Vậy là tỉnh táo trở lại, và một lần nữa Minh Bùi lại làm hoa tiêu cho tôi, anh chạy trước, tôi lái xe nối theo.Về đến nhà bình an ngay lúc đèn đường vừa bật sáng.Không có các anh chị em trong hội thánh Living God, chắc tôi phải một phen khốn khổ.Mục sư Lê Tự Hiển bình luận trên messenger: beautiful church. TẠ ƠN CHÚA MỘT LẦN NỮA

Tháng 10-11/2022Sau một tuần đến Mỹ, tôi được Mục sư Quyền Lê đưa đến DMV để thi luật giao thông của Oregon. Lấy được bằng viết lý thuyết về luật giao thông, và đến tuần thứ 5 tôi thi lấy Drive License. Hai ngày sau tôi mua chiếc Toyota Camry 2015 và bắt đầu lái xe đi cày tại Beaverton Foods. Tôi được hãng nhận vào làm ca đêm, từ 2.00 pm đến nửa đêm, vợ tôi làm ca ngày trong cùng một hãng từ 6.00 am đến 2.00 pm. Vậy là chúng tôi khá giống Ngưu Lang – Chức Nữ. Cuối tuần mới được gặp nhau vì khác ca làm việc. Ở Việt Nam là chăn trâu, ở Mỹ là đi cày. Công việc có khác nhau – nhưng đằng nào cũng là công việc. Rất may tôi chịu được với thời tiết, khí hậu ở đây. Nửa đêm từ hãng lái xe về nhà, có ngày nhiệt độ xuống chỉ còn 1 độ C, các công nhân phải cạo nước đá đóng trên kính chắn gió rồi mới lái xe đi. Có đêm sương mù xuống dày đặc làm tôi nhớ lại mùa đông năm nào lái xe trên đèo Bảo Lộc.

TẠ ƠN CHÚA VÌ SAU 5 TUẦN ĐẾN MỸ ĐÃ CÓ THỂ LÁI XE ĐI CÀY VÀ LÃNH KỲ LƯƠNG ĐẦU TIÊN

ĐỂ LẠI BÌNH LUẬN

Nhập bình luận!
Vui lòng nhập tên