Trang Chủ KINH THÁNH Bài Học Từ Đa-vít

Bài Học Từ Đa-vít

799
0
SHARE

CÁC BÀI HỌC TỪ ĐA-VÍT
“Một người trong vòng tôi tớ cất tiếng nói rằng: Nầy tôi đã thấy một con trai của Y-sai, người Bết-lê-hem; nó gảy đàn hay, một người chiến sĩ mạnh bạo, ăn nói khôn ngoan, và mặt mày tốt đẹp; Đức Giê-hô-va ở cùng người.”
1 Sa-mu-ên 16:18

Khi Đa-vít chưa giết Gô-li-át, ông không phải là một người hùng trong mắt của dân chúng như sau này. Nhưng một tôi tớ vô danh của Sau-lơ đã quan sát Đa-vít và cảm phục chàng thiếu niên này. Ông ta đã tiến dẫn Đa-vít để giúp đỡ Sau-lơ trong suốt thời gian nhà vua bị tà linh khống chế. Có nhiều người trẻ khác giữa vòng dân Israel là chiến binh, biết âm nhạc, có tài ăn nói và đẹp trai, nhưng điều đã gây ấn tượng mạnh mẽ cho người tôi tớ của Sau-lơ đó chính là Đức Giê-hô-va ở cùng Đa-vít. Trước đó Chúa ở cùng Sau-lơ, nhưng Ngài đã rời bỏ nhà vua (1 Sam 10:7; 16:14). Chúa đã ở cùng Áp-ra-ham (Sáng 21:22), Y-sác (Sáng 6:28), Gia-cốp (Sáng 28:15), Giô-sép (Sáng 39:2-3, 21, 23), Giô-suê (Giô 1:5), và nhiều người khác. Nhưng Đa-vít khác biệt với tất cả. Không có lời khen nào tốt hơn là “Chúa ở cùng bạn”, điều này có nghĩa gì?
1. Có nghĩa là bạn có một nhân cách thuộc linh. Khi Sa-mu-ên đi đến nhà của Y-sai để xức dầu cho Đa-vít làm vua, ông bị thu hút với mỗi đứa con của Y-sai. Nhưng Chúa cảnh báo ông đừng chỉ nhìn bề ngoài, vì “Đức Giê-hô-va nhìn thấy trong lòng” (1 Sam 16:7). Nhiều năm sau, A-sáp viết về Đa-vít, “Ngài cũng chọn Đa-vít là tôi tớ Ngài,

Bắt người từ các chuồng chiên:

71 Ngài đem người khỏi bên các chiên cho bú,

Đặng người chăn giữ Gia-cốp, là dân sự Ngài,

Và Y-sơ-ra-ên, là cơ nghiệp Ngài.

72 Như vậy, người chăn giữ họ theo sự thanh liêm lòng người,

Và lấy sự khôn khéo tay mình mà dẫn dắt họ” (Thi 78:70-72). Sau-lơ là một người kiêu ngạo muốn được người khác tôn kính (1 Sam 15:30), nhưng Đa-vít khiêm nhường và muốn tìm kiếm vinh hiển của Đức Chúa Trời. Đa-vít là người đi theo lòng của Đức Chúa Trời (1 Sa-mu-ên13:14). Robert Murray M’Cheyne đã viết, “Đức Chúa Trời tìm kiếm và ban phước cho người có tấm lòng giống Chúa Jesus.”

Nhân cách thuộc linh: Đa-vít biết rằng ông là chiên, và cũng là người chăn. Một số nhân vật quan trọng nhất trong lịch sử Kinh Thánh đã từng là người chăn, trong đó có A-bên là người tử đạo đầu tiên, ngoài ra cũng có Áp-ra-ham, Y-sác, Gia-cốp, Môi-se và  Đa-vít. Trong thế giới cổ đại, những người cai trị được gọi là người chăn bởi vì người ta mong muốn người cai trị đó sẽ yêu thương, chăm sóc và lãnh đạo dân chúng một cách khôn ngoan.

Trong thời Tân Ước, hình ảnh người chăn không phải là một hình ảnh đẹp đẽ; trong thực tế, người chăn thuộc tầng lớp thấp trong xã hội, cùng với họ là quả phụ, kỵ nữ và những người mắc bệnh phong. Vì đêm ngày ở ngoài đồng mà không thể về nhà, nên những người chăn không thể tham gia vào các hoạt động tôn giáo của đền thờ và nhà hội, và bởi vì họ phải làm việc với thú vật cho nên họ thường không thanh sạch theo luật pháp. Mặc dù vậy, chính những người chăn ngoài đồng là những người đầu tiên được lắng nghe tin tức Đức Chúa Giê-su giáng sinh (Lu-ca 2), và Đức Chúa Giê-su gọi chính Ngài là “người chăn hiền lành” (Giăng 10:11).

Khi đất nước gánh chịu sự đoán phạt sau khi Đa-vít kiểm tra dân số, Đa-vít đã thưa với Chúa rằng: “Ấy chính tôi đã phạm tội, tôi là kẻ có tội; còn các con chiên kia có làm chi?” (2 Sa-mu-ên 24:17). Ngày nay, cả Cơ Đốc Nhân lẫn người Do Thái đều hát thờ phượng Đức Chúa Trời rằng: “Chúng tôi là dân sự Ngài, là bầy chiên của đồng cỏ Ngài. (Thi thiên 100:3).

Đức Chúa Giê-su nhìn thấy dân sự trong thời của Ngài giống như một bầy chiên tan lạc, như chiên không có người chăn (Ma-thi-ơ 9:36), một hình ảnh gợi nhớ đến thời Môi-se, chính Môi-se đã từng là một người chăn (Dân 27:17). Hội Thánh đã tiếp thu hình ảnh này và gọi lãnh đạo thuộc linh của họ là “mục sư,” nghĩa là “người chăn” (Ê-phê-sô 4:11), và hội chúng được hiểu là bầy chiên của Đức Chúa Trời (1 Phi-e-rơ 5:1-4). Phao-lô khuyên dạy các trưởng lão Ê-phê-sô rằng: Anh em hãy giữ lấy mình, và luôn cả bầy mà Đức Thánh Linh đã lập anh em làm kẻ coi sóc, để chăn Hội thánh của Đức Chúa Trời, mà Ngài đã mua bằng chính huyết mình. 29 Còn tôi biết rằng sau khi tôi đi, sẽ có muông sói dữ tợn xen vào trong vòng anh em, chẳng tiếc bầy đâu” (Công vụ 20:28-29).

Chúa đã xem xét tấm lòng của Đa-vít và đúc kết rằng: “Ta đã tìm thấy Đa-vít con của Gie-sê, là người vừa lòng ta” (Công 13:22; xem 1 Sa-mu-ên 13:13-14).

Một trong số những chương hay nhất trong cuộc đời Đa-vít xảy ra trong hang đá A-đu-lam (2 Sa-mu-ên 23:14-17). Bấy giờ Đa-vít ở trong đồn, và ở tại Bết-lê-hem có một đạo binh hờ của dân Phi-li-tin. 15 Đa-vít ao ước rằng: Chớ chi ta được uống nước bởi giếng ở bên cửa thành Bết-lê-hem! 16 Bấy giờ, có ba người quan tướng đầy lòng gan dạ, xông ngang qua trại quân Phi-li-tin, múc nước giếng ở bên cửa thành Bết-lê-hem,rồi đem về dâng cho Đa-vít; nhưng người từ chối không uống, bèn rảy nước đó ra làm lễ dâng cho Đức Giê-hô-va, 17 mà rằng: Đức Giê-hô-va ôi! Tôi hẳn không uống đâu. Nước nầy khác nào huyết của ba người nầy, liều mạng sống mình đặng đi đến nơi kia. Vậy người không chịu uống. Đó là sự của ba người tướng mạnh bạo ấy đã làm.”  Đa-vít lúc còn nhỏ ông đã từng uống nước tại đó. Ba trong số các quan tướng đã nghe được điều này nên liều mạng sống họ đi lấy nước mà dâng cho vua. Đa-vít từ chối không hạ thấp chiến công đầy hy sinh này nếu uống nước ấy, bởi vì ông nhìn thấy huyết của các binh sĩ; chính vì thế ông đã đổ nước ra để dâng lên cho Đức Chúa Trời. Điều này nhắc cho tôi nhớ đến Đại tướng Robert E. Lee ( thống lãnh quân đội liên minh miền nam trong cuộc nội chiến từ 1861-1865 đã nói khi ông từ chối viết một quyển sách về Cuộc Nội Chiến: “Điều đó đánh đổi huyết của các binh sĩ của tôi.” Đa-vít là bậc thầy tạo nên những trải nghiệm vĩ đại từ những việc dường như nhỏ nhặt, và đây là điều khiến ông được những người theo mình quý mến. George H. Morrison đã nói rằng: “Những việc lớn thể hiện khả năng, nhưng những việc nhỏ bày tỏ tính cách/nhân cách.”

 Áp dụng: Nhân cách thuộc linh: ham thích học Kinh Thánh và cầu nguyện. Chúng ta là chiên, nhưng cũng là người chăn. 


2. Có nghĩa là bạn có quyền năng thần thượng. Đa-vít giết tên khổng lồ Gô-li-át bằng cái trành ném đá khi ông còn ở tuổi thiếu niên. Đức Chúa Trời sử dụng những công cụ kỳ lạ và thú vị để hoàn thành mục đích của Ngài – cái trành ném đá của Đa-vít; cây gậy của Môi-se; chiếc hàm lừa của Sam-sôn; cây kèn, đuốc và bình đất của Ghê-đê-ôn; búa và cọc đóng trại của Gia-ên; bình dầu của người quả phụ; và thức ăn trưa của một bé trai.

Rồi sau đó Đa-vít đã chỉ huy quân lính của mình đi từ chiến thắng này đến chiến thắng khác nên các người nữ Israel hát khen ngợi: “Sau-lơ giết hàng ngàn, còn Đa-vít giết hàng vạn” (18:7). Điều này làm cho lòng ganh ghét của Sau-lơ nổi lên và nhà vua tìm cách giết Đa-vít, nhưng Chúa đã bảo vệ người của Ngài. Người mà Chúa đã gọi, thì Ngài làm cho mạnh mẽ, và Đa-vít lệ thuộc vào quyền năng của Đức Chúa Trời trên mỗi bước đi. Đa-vít biết cách làm thế nào để xây dựng những người lãnh đạo khác. Chúa ở cùng và ông sẽ không thất bại. Đa-vít viết, “Vì Chúa đã thắt lưng tôi bằng sức lực để chiến đấu” (Thi 18:39).

Điều quan trọng cần phải nhớ đó là Đức Chúa Trời huấn luyện đôi tay của Đa-vít và ban cho ông sức mạnh để chiến đấu trận chiến của Chúa (Thi thiên 18:32-34). Đầu tiên là một con sư tử, sau đó là một con gấu, kế đến là một kẻ khổng lồ, rồi cuối cùng là các đội quân của kẻ thù. Đa-vít nói rằng: “Đáng ngợi khen Đức Giê-hô-va thay, là hòn đá tôi! Ngài dạy tay tôi đánh giặc, tập ngón tay tôi tranh đấu. (Thi thiên 144:1).

Áp dụng: chiến thắng trong chiến trận thuộc linh nhờ vào ân điển Chúa, kinh nghiệm các phép lạ, sự chữa lành, sự giải cứu đến từ Chúa. Minh họa: Phao-lô, Phi-e-rơ và nhiều người khác.


3. Có nghĩa là bạn chấp nhận sự đối nghịch/ chấp nhận sự cô đơn. Dân Israel yêu mến và tôn trọng Đa-vít, nhưng Sau-lơ và binh lính của ông tìm cách giết Đa-vít. Bất cứ tín đồ chân thật nào tôn cao Chúa và đi theo sự sáng sẽ bị tấn công từ những người ham thích sự tối tăm. “Sự sáng đã đến thế gian, mà người ta ưa sự tối tăm hơn sự sáng, vì việc làm của họ là xấu xa. 20 Bởi vì phàm ai làm ác thì ghét sự sáng và không đến cùng sự sáng, e rằng công việc của mình phải trách móc chăng. 21 Nhưng kẻ nào làm theo lẽ thật thì đến cùng sự sáng, hầu cho các việc của mình được bày tỏ ra, vì đã làm trong Đức Chúa Trời” (Giăng 3:19-21). Có lẽ trong khoảng bảy năm, Sau-lơ truy nã Đa-vít và đám tùy tùng. Họ phải trốn tránh từ nơi này đến nơi khác, và đôi khi ở trong hang động. Ngày hôm nay bạn và tôi có thể không bị đạo quân nào đuổi theo, nhưng đều phải trải qua bài học này: “Vả lại, hết thảy mọi người muốn sống cách nhân đức trong Đức Chúa Jêsus Christ thì sẽ bị bắt bớ” (2 Tim 3:12). Khi Đa-vít ra trận đối diện với Gô-li-át, thì có người nào đồng hành/ủng hộ với chàng trai này? Không có ai, ngoài Chúa! (Xem 1 Sa-mu-ên 17)

Minh họa: Vào ngày 20 tháng 7 năm 1969, Neil Armstrong và Buzz Aldrin bước ra khỏi tàu vũ trụ và trở thành những người đầu tiên bước đi trên mặt trăng. Nhưng chúng ta thường không nghĩ về người thứ ba trong nhóm của họ, Michael Collins, người đang lái tàu chỉ huy Apollo 11.

Sau khi các đồng đội trèo xuống thang để kiểm tra bề mặt hành tinh, Collins một mình chờ đợi từ xa phía bên kia mặt trăng. Anh ấy không còn sự liên lạc nào với Neil, Buzz và tất cả mọi người trên trái đất. Trung tâm kiểm soát nhiệm vụ tại NASA nhận xét: “Kể từ thời A-đam, chưa từng có ai cô đơn như Mike Collins.”

Có những lúc chúng ta cảm thấy hoàn toàn đơn độc. Như Giô-sép, con trai của Gia-cốp chẳng hạn, hãy tưởng tượng ông cảm thấy thế nào khi bị bắt từ Y-sơ-ra-ên đến Ê-díp-tô sau khi bị các anh mình bán đi (Sáng. 37:23–28). Sau đó, ông rơi tình trạng bị cô lập hơn nữa khi bị tống vào tù vì bị vu cáo (39:19–20).

Áp dụng: Bạn có cảm thấy cô đơn hay bị cô lập với người khác không? Hãy nắm lấy lẽ thật về sự hiện diện của Đức Chúa Trời, mà chính Chúa Jêsus đã phán hứa: “Ta luôn ở với các con” (Mat. 28:20). Khi có Chúa Jêsus là Cứu Chúa, chúng ta không bao giờ cô đơn.

 
4. Có nghĩa là bạn chuyển giao và nhận được những phước hạnh bền vững. Sách 1 Các Vua 2 nói về sự chết của Đa-vít, nhưng sau khi qua đời tên của ông được tìm thấy nhiều lần trong Kinh Thánh. Trong một phương diện, Đa-vít vẫn còn chuyển tải phước hạnh đến cho tuyển dân Israel và vẫn đang chúc phước cho dân sự Đức Chúa Trời ngày nay. Ông để lại bản thiết kế đền thờ và các vật liệu để xây dựng đền thờ (1 Sử 28:11-20). Ông cũng để lại vũ khí cho quân đội (2 Các vua 11:10; 2 Sử. 29:26-27; Nê-hê-mi 12:36), và các bài Thi Thiên. Nhiều bài hát chúng ta sử dụng ngày nay xuất phát từ trong các Thi Thiên của Đa-vít. Và Chúa Cứu Thế Jesus sinh ra từ dòng dõi của vua Đa-vít.
Những ân tứ mà Đa-vít có được từ Chúa vẫn là bài học lớn cho chúng ta hôm nay. 1 Giăng 2:17 bảo đảm rằng “song ai làm theo ý muốn của Đức Chúa Trời thì còn lại đời đời.” Nguyện Chúa ở cùng chúng ta!
“Đa-vít lại nói với Sa-lô-môn, con trai mình rằng: Hãy vững lòng bền chí mà làm; chớ sợ sệt, chớ kinh hãi chi, vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời, tức là Đức Chúa Trời của cha, vẫn ở cùng con; Ngài chẳng hề từ bỏ con, cũng chẳng hề lìa khỏi con.”
1 Sử ký 28:20.

Đa-vít ước ao xây dựng một đền thờ cho Đức Chúa Trời hơn bất kỳ điều nào khác, song Chúa không cho phép. Chính vì thế Đa-vít đã làm điều tiếp theo: ông cầu xin đặc ân được tiếp nhận kế hoạch xây dựng đền thờ, và rồi ông chuyển giao cho con trai mình là Sa-lô-môn.

Trong suốt sự nghiệp quân sự thành công của mình, Đa-vít đã lấy được nhiều chiến lợi phẩm và đưa vào nhà Chúa để được sử dụng xây dựng đền thờ (2 Sử ký 29:1-9). Sa-lô-môn không cần phải thuê người gây quỹ, ông cũng không cần phải tăng thuế khi xây dựng đền thờ.

Đa-vít là một sự kết hợp đặc biệt của một người lính, một nhạc sĩ, một nhà thơ, một nhà quản trị, và một người thờ phượng Đức Chúa Trời.



Phước hạnh mà Đức Chúa Trời dành cho tuyển dân Israel trong Cựu Ước chép trong Phục truyền 28.
Nếu ngươi nghe theo tiếng phán của Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi cách trung thành, cẩn thận làm theo mọi điều răn của Ngài, mà ta truyền cho ngươi ngày nay, thì Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi sẽ ban cho ngươi sự trổi hơn mọi dân trên đất.(a) 2 Nếu ngươi nghe theo tiếng phán của Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi, nầy là mọi phước lành sẽ giáng xuống trên mình ngươi:

Còn phước hạnh mà Chúa dành cho hội thánh hôm nay được chép trong Ê-phê-sô 1: 3-13,       Ngợi khen Đức Chúa Trời, Cha Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta, Ngài đã xuống phước cho chúng ta trong Đấng Christ đủ mọi thứ phước thiêng liêng ở các nơi trên trời, 4 trước khi sáng thế, Ngài đã chọn chúng ta trong Đấng Christ, đặng làm nên thánh không chỗ trách được trước mặt Đức Chúa Trời, 5 bởi sự thương yêu của Ngài đã định trước cho chúng ta được trở nên con nuôi của Ngài bởi Đức Chúa Jêsus Christ, theo ý tốt của Ngài, 6 để khen ngợi sự vinh hiển của ân điển Ngài đã ban cho chúng ta cách nhưng không trong Con yêu dấu của Ngài!

7 Ấy là trong Đấng Christ, chúng ta được cứu chuộc bởi huyết Ngài, được tha tội, theo sự dư dật của ân điển Ngài, 8 mà Ngài đã rải ra đầy dẫy trên chúng ta cùng với mọi thứ khôn ngoan thông sáng, 9 khiến chúng ta biết sự mầu nhiệm của ý muốn Ngài, theo ý định mà Ngài đã tự lập thành trước trong lòng nhân từ Ngài 10 để làm sự định trước đó trong khi kỳ mãn – hội hiệp muôn vật lại trong Đấng Christ, cả vật ở trên trời và vật ở dưới đất.

11 Ấy cũng là trong Ngài mà chúng ta đã nên kẻ dự phần kế nghiệp, như đã định trước cho chúng ta được điều đó, theo mạng của Đấng làm mọi sự hiệp với ý quyết đoán, 12 hầu cho sự vinh hiển của Ngài nhờ chúng ta là kẻ đã trông cậy trong Đấng Christ trước nhứt mà được ngợi khen.

13 Ấy lại cũng trong Ngài mà anh em sau khi đã nghe đạo chân thật, là đạo Tin lành về sự cứu rỗi anh em, ấy là trong Ngài mà anh em đã tin và được ấn chứng bằng Đức Thánh Linh là Đấng Chúa đã hứa, 14 Đấng ấy làm của cầm về cơ nghiệp chúng ta, cho đến kỳ chuộc lấy những kẻ mà Ngài đã được để khen ngợi sự vinh hiển Ngài.

KẾT LUẬN

Đức Chúa Trời hỏi mỗi một con cái của Ngài rằng: “Trong tay ngươi cầm vật chi?” (Xuất 4:2). Hãy dâng cho Ngài những gì bạn có và nhìn xem Ngài làm những điều kỳ diệu. Bất kỳ điều gì Chúa ban cho bạn, hãy học cách sử dụng chúng một cách thành thạo như Đa-vít đã làm, và hãy dâng cho Chúa đôi bàn tay, tấm lòng, công cụ và kỹ năng của bạn.

admin

ĐỂ LẠI BÌNH LUẬN

Nhập bình luận!
Vui lòng nhập tên