TÙY BÚT MÙA ĐÔNG
4.00 pm ngày 6 tháng 12 tôi đến sân bay Đà Nẵng. Ngoài trời mưa phùn, âm u. Đúng là mùa Đông của Miền Trung.
“Đã bao lâu rồi không về lại quê thăm người thương” Đùa thôi, hôm nay về quê là để hỏi vợ cho cậu con trai út.
Duyên phận thế nào mà nó chấm được một cô gái sống trên thượng nguồn dòng sông Thu Bồn, một nơi tận cùng của huyện Duy Xuyên.
“Nhà em bên cạnh con sông
Mùa mưa nước lũ tràn dâng vô nhà”…. Vậy đó…
Nhớ lại 30 năm trước tôi từ Quảng Ngãi vào Qui Nhơn tìm gặp Eva của mình, còn bây giờ nó từ Đồng Nai bay ra mãi tới Quảng Nam. Việc này đúng bởi ơn thần hựu sắp đặt, nên làm bố phải chìu theo con trai – không còn lựa chọn nào khác.
Ai đi với mình bây giờ? Lấy phone ra gọi cho Ánh Nguyệt và Minh Hoàng. Ánh Nguyệt mới gặp ở Sài Gòn vào tháng trước, còn Minh Hoàng lần gặp nhau gần nhất là vào năm 1999. Vậy là ta cùng đi.
Cho nên mới có mấy tấm hình này.
Biết nhau
từ thuở học trò
Bây giờ
tóc bạc vẫn còn quen thân
Mai sau
dù có thế nào
Sẽ nhớ nhau mãi
mặc màu thời gian
🙂
Nếu không có chiếc váy đen
Làm sao môi nở nụ cười tươi xinh
Vườn sau nhà vắng trống trơn
Bỗng dưng tỏa sáng ÁNH về thăm quê
Một chuyến dã ngoại đường xa
Nhà VUA thông thái làm người lái xe (VUA thông thái = Minh Hoàng)
Các bạn tôi rất diệu kỳ
Nét tinh khôi cũ còn nguyên đến giờ
Lý lịch trích ngang của cậu con trai út ở đây:
http://tuongvi.xyz/chuc-mung-tan-ky-su/