Thiên sứ là thể linh có nhân vị có trí thông minh, tình cảm, và ý chí. Điều này đúng với cả thiên sứ thiện và thiên sứ ác (quỷ). Thiên sứ có sự khôn ngoan (Ma-thi-ơ 8:29; II Cô-rinh-tô 11:3; I Phi-e-rơ 1:12), thể hiện cảm xúc (Lu-ca 2:13; Gia cơ 2:19; Khải Huyền 12:17), và thể hiện ý muốn (Lu-ca 8:28-31; II Ti-mô-thê 2:26; Giu Đe 6). Thiên sứ là thể linh (Hê-bơ-rơ 1:14), không có thân thể vật lý thật. Mặc dù họ không có thân thể vật lý nhưng họ vẫn còn bản tính.
Bởi vì thiên sứ là vật được tạo ra, kiến thức của họ bị hạn chế. Điều này có nghĩa là họ không biết tất cả những điều như Đức Chúa Trời làm (Ma-thi-ơ 24:36). Tuy nhiên dường như có kiến thức lớn hơn con người, vì những lý do sau. Trước tiên, thiên sứ được tạo ra như một tạo vật cao hơn con người. Vì vậy, họ bẩm sinh có kiến thức nhiều hơn. Thứ hai, thiên sứ nghiên cứu Kinh Thánh và thế giới kỹ lưỡng hơn so với con người nên nhận được kiến thức từ nó (Gia-cơ 2:19; Khải Huyền 12:12). Thứ ba, các thiên sứ được những kiến thức thông qua việc quan sát lâu dài các hoạt động của con người. Không giống như con người, thiên sứ không cần phải học biết quá khứ, họ đã có trải nghiệm về nó. Vì vậy, họ biết con người đã hành động và phản ứng như thế nào trong những hoàn cảnh cụ thể và có thể dự đoán với một mức độ chính xác cao rằng chúng ta sẽ hành động như thế nào trong hoàn cảnh tương tự.
Mặc dù có ý chí Thiên sứ cũng giống như tất cả các tạo vật, là đối tượng của ý chỉ Đức Chúa Trời. Thiên sứ tốt được Đức Chúa Trời sai đến giúp đỡ cho các tín hữu (Hê-bơ-rơ 1:14). Sau đây là một số hoạt động Kinh Thánh nói đến của thiên sứ:
Ngợi khen Đức Chúa Trời (Thi Thiên 148:1-2; Ê-sai 6:3). Thờ phượng Đức Chúa Trời (Hê-bơ-rơ 1:6; Khải Huyền 5:8-13). Vui mừng trong những việc Đức Chúa Trời làm (Gióp 38:6-7). Phục vụ Đức Chúa Trời (Thi Thiên 103:20; Khải Huyền 22:9). Hiện diện trước Đức Chúa Trời (Gióp 1:6; 2:1). Là những nhạc khí phán xét của Đức Chúa Trời (Khải huyền 7:1; 8:2). Họ mang đến câu trả lời cho lời cầu nguyện (Công vụ 12:5-10). Họ dự phần trong việc chinh phục một người đến với Chúa (Công vụ 8:26; 10:3). Họ xem xét mạng lệnh, công việc và gian khổ của người tin Chúa (I Cô-rinh-tô 4:9; 11:10; Ê-phê-sô 3:10; I Phi-e-rơ 1:12). Họ khích lệ trong những lúc nguy hiểm (Công vụ 27:23-24). Họ chăm sóc cho người công bình lúc lâm chung (Lu ca 16:22).
Thiên sứ là một hữu thể hoàn toàn khác với con người. Con người không trở thành thiên sứ sau khi chết. Thiên sứ sẽ không bao giờ trở nên và không bao giờ được làm người. Đức Chúa Trời tạo ra những thiên sứ, cũng giống như Ngài tạo ra nhân loại. Không có chỗ nào trong Kinh Thánh đề cập đến thiên sứ được tạo ra giống hình ảnh và chân dung của Đức Chúa Trời như con người có được (Sáng thế ký 1:26). Thiên sứ là thể linh, ở một mức độ nào đó, được mặc lấy hình thể vật lý. Con người là sinh vật cấu tạo chủ yếu bằng vật chất, nhưng có khía cạnh thuộc linh. Điều lớn nhất chúng ta có thể học hỏi từ những thiên sứ thánh là sự vâng lời ngay lập tức, không thắc mắc của họ với những mạng lệnh của Đức Chúa Trời.
Angels are personal spiritual beings who have intelligence, emotions, and will. This is true of both the good and evil angels (demons). Angels possess intelligence (Matthew 8:29; 2 Corinthians 11:3; 1 Peter 1:12), show emotion (Luke 2:13; James 2:19; Revelation 12:17), and exercise will (Luke 8:28-31; 2 Timothy 2:26; Jude 6). Angels are spirit beings (Hebrews 1:14) without true physical bodies. Although they do not have physical bodies, they are still personalities and occasionally take on physical bodies.
Because they are created beings, their knowledge is limited. This means they do not know all things as God does (Matthew 24:36). They do seem to have greater knowledge than humans, however, which may be due to three things. First, angels were created as an order of creatures higher than humans. Therefore, they innately possess greater knowledge. Second, the angels know what God’s Word says (James 2:19; Revelation 12:12). Third, angels gain knowledge through long observation of human activities. Unlike humans, angels do not have to study the past; they have experienced it. Therefore, they know how others have acted and reacted in situations and can predict with a greater degree of accuracy how we may act in similar circumstances.
Though they have wills, angels, like all creatures, are subject to the will of God. Good angels are sent by God to help believers (Hebrews 1:14). Here are some activities the Bible ascribes to angels:
They praise God (Psalm 148:1-2; Isaiah 6:3). They worship God (Hebrews 1:6; Revelation 5:8-13). They rejoice in what God does (Job 38:6-7). They serve God (Psalm 103:20; Revelation 22:9). They appear before God (Job 1:6; 2:1). They are instruments of God’s judgments (Revelation 7:1; 8:2). They bring answers to prayer (Acts 12:5-10). They aid in winning people to Christ (Acts 8:26; 10:3). They observe Christian order, work, and suffering (1 Corinthians 4:9; 11:10; Ephesians 3:10; 1 Peter 1:12). They encourage in times of danger (Acts 27:23-24). They care for the righteous at the time of death (Luke 16:22).
Angels are an entirely different order of being than humans. Human beings do not become angels after they die. Angels will never become, and never were, human beings. God created the angels, just as He created humanity. The Bible nowhere states that angels are created in the image and likeness of God, as humans are (Genesis 1:26). Angels are spiritual beings that can, to a certain degree, take on physical form. Humans are primarily physical beings, but with a spiritual aspect. The greatest thing we can learn from the holy angels is their instant, unquestioning obedience to God’s commands.