Trang Chủ TRANG CHỦ NGHỆ THUẬT THƠ

NGHỆ THUẬT THƠ

1001
0
SHARE

Màu Tím Hoa Sim


Nàng có ba người anh
Đi bộ đội
Những em nàng còn chưa biết nói
Khi tóc nàng xanh xanh.

Tôi là người chiến binh
Xa gia đình
Yêu nàng như tình yêu em gái
Ngày hợp hôn nàng không đòi may áo cưới,
Tôi mặc đồ quân nhân
Đôi giày đinh bết bùn đất hành quân,
Nàng cười xinh xinh
Bên anh chồng độc đáo.
Tôi ở đơn vị về
Cưới nhau xong là đi!
…….   🙂
Tác giả: Hữu Loan
Bài thơ Màu Tím Hoa Sim, viết để khóc người vợ đầu tiên của ông là Lê Ðỗ Thị Ninh, được nhà thơ Nguyễn Bính công khai cho đăng trên “Trăm Hoa” ở Hà Nội vào năm 1956, sau nhiều năm được truyền miệng.

🙂

Thơ tự do với: ý tưởng, câu chữ, tính nhạc (có thể phổ nhạc), luật bằng trắc, âm hưởng…. trong bài thơ đã làm nên những vần thơ diễm tuyệt.

Thỉnh thoảng trong làng thơ Cơ đốc chúng ta bắt gặp bài thơ sau đây:


Người Sa-ma-ri nhân lành.

Trên con đường mòn của thành phố quê hương.
Có một người trong cơn đại nạn.

Thầy tế lễ đi qua, kẻ xấu số rơi vào dĩ vãng.
Trên bục giáo đường, ông giải nghĩa tình thương.
Thầy thông giáo đi qua, chân vội bước lên đường.
Để kịp ngày mai, ông giảng bài đạo đức.

Người Sa-ma-ri, một đời cơ cực
Trở về quê, dừng lại ở bên đường.
Cúi xuống ôm người, truyền hơi ấm yêu thương
Vét sạch hầu bao, đắp lên trái tim già cạn máu.

Giữa ngã ba đường:
– Không bục giảng – không đền thờ – không ngôi báu
Tôi thấy người, hình ảnh Chúa Yêu Thương.

(Nguyễn Luận)

“Vét sạch hầu bao, trái tim già cạn máu, bục giảng, đền thờ, ngôi báu, truyền hơi ấm yêu thương
….” là những cụm từ đầy sức sống và thuyết phục người đọc.

“Văn hay không nệ câu dài
Mới mở đầu bài đã biết văn hay.” là những câu tôi thường nghe khi còn học Văn lớp 12. Rồi khi lên Đại học tôi thường chép những bài thơ mình ưa thích vào sổ tay. Từ đó đến nay tôi vẫn thích đọc thơ, và thỉnh thoảng làm vài ba câu góp mặt với bạn bè đồng đội.

Thơ là cả một nghệ thuật dùng chữ và ý tưởng. Ước mong trong làng thơ Cơ đốc có nhiều bài thơ tự do hay.


Còn đây là bài thơ theo niêm luật của tác giả Linh Ân

Qua trang Sống đạo, tôi đọc được bài thơ “HỒN THƠ” của tác giả Linh Ân Nguyễn Thiện Nhân. Với tôi, đó là một bài thơ cảm cảnh rất hay. Bởi đó, tôi dù không có tài như tác giả nhưng vì thích bài thơ nên mạo muội trong cái gọi là họa lại bài thơ của tác giả. Rất mong trong tình anh em trong Chúa, tác giả cảm thông cho.

HỒN THƠ
Vận, vần, niêm, ý quyện Hồn Thơ,
Nắng sớm, sương khuya dạ hững hờ,
Lấp lánh ngàn sao gây cảm hứng,
Vi vu cành liễu ngỡ trong mơ.
Hồn quê lai láng, tinh thương nhớ…
Non nước lâng lâng, nghĩa đợi chờ.
Xế bóng hoàng hôn màu rực rỡ…
Vận, vần, niêm, luật quyện Hồn Thơ.

Linh Ân Nguyễn Thiện Nhân

🙂

Bài họa:

Lật trang Sống Đạo đọc “Hồn Thơ”
Cảm kích tài ai khó thể hờ…
Non nước thiên thai lồng cảm xúc
Đất trời cảnh vật gởi niềm mơ
Quê nhà, xứ bạn đồng tâm nguyện
Kẻ ngược, người xuôi hiệp ý chờ
Chiều xuống khẩn trương tròn trách nhiệm
Cứu người lạc mất đẹp tình thơ.

(Hoàn Viên, Quảng Nam)

🙂

NGẪU HỨNG CỦA TÔI

Vì đâu nên nỗi dạ hững hờ
Ca từ con chữ quyện vần thơ
Đêm vắng trăng soi in bóng nguyệt
Thẫn thờ cảnh vật nỗi niềm riêng
Một thoáng bâng khuâng gởi bạn mình
Hồn thơ lai láng giữa trời xanh
Không gian huyền ảo vô cùng quá
Cảm tạ ơn Trời thưởng lãm ngay
(Tường Vi, Đồng Nai)   

ĐỂ LẠI BÌNH LUẬN

Nhập bình luận!
Vui lòng nhập tên