Trang Chủ BIỆN GIÁO NOT ALL ROADS. 14-30

NOT ALL ROADS. 14-30

11
0
SHARE

NGÀY 14

Sự Thật của Chủ Nghĩa Độc Quyền

Hãy tin Chúa Jêsus, thì bạn sẽ được cứu.

-Công Vụ 16:31

Chủ nghĩa phổ quát, chủ nghĩa đa nguyên, và chủ nghĩa bao hàm là ba cách phổ biến để trả lời câu hỏi ai sẽ được lên thiên đàng. Nhưng tôi nghĩ quan điểm phổ biến thứ tư về việc ai sẽ được lên thiên đàng cũng là quan điểm duy nhất trong Kinh Thánh: chủ nghĩa độc quyền. Chủ nghĩa độc quyền là niềm tin rằng sự cứu rỗi chỉ dành cho những người thực hành đức tin cá nhân nơi Chúa Jêsus Christ. Những người theo chủ nghĩa độc quyền nói rằng có hai trường hợp ngoại lệ: trẻ em quá nhỏ để tiếp nhận Chúa, và những người khuyết tật trí tuệ không có khả năng tiếp nhận phúc âm. Chúng tôi tin rằng họ cũng sẽ được lên thiên đàng.

Nhiều đoạn trong Tân Ước liên kết sự cứu rỗi với đức tin cá nhân. Giăng 3:16 chép: “Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời.” Trong Giăng 11:25-26, Chúa Giê-su phán: “Ta là sự sống lại và sự sống; ai tin Ta thì sẽ sống, mặc dù đã chết. Và ai sống và tin Ta sẽ không bao giờ chết.” Trong Công Vụ 16:31, Phao-lô nói: “Hãy tin Chúa Jêsus, thì ngươi sẽ được cứu.” Không có sự cứu rỗi nào ngoài niềm tin cá nhân vào Chúa Giê-su Christ.

Điều này đặt ra những câu hỏi đáng lo ngại: Còn những người chưa từng nghe về Chúa Giê-su thì sao? Còn những người sống trước thời Chúa Giê-su thì sao? Tôi có đang nói với bạn rằng một người tốt, có đạo đức, chân thành tin vào một tôn giáo khác sẽ phải chịu kiếp sống vĩnh hằng trong địa ngục, trong khi một kẻ giết người hàng loạt tin cậy Chúa Giê-su là Cứu Chúa trên giường bệnh sẽ được lên thiên đàng không?

Lời Chúa có câu trả lời cho tất cả những phản đối đó. Kinh Thánh dạy rằng chỉ những ai thực hành đức tin nơi Chúa Giê-su mới được cứu.

Kinh Thánh dạy rằng chỉ những ai thực hành đức tin nơi Chúa Giê-su mới được cứu.

Bạn đã từng nghe (hoặc tự hỏi) những câu hỏi nào về tính độc nhất của Đấng Christ để được cứu rỗi?

Lời Chúa trả lời những phản đối đó như thế nào?

Lạy Cha Thiên Thượng, thế giới xung quanh con đầy rẫy những niềm tin sai lầm về con đường lên thiên đàng. Xin giúp con tìm đến Ngài và Lời Ngài để tìm câu trả lời về cõi vĩnh hằng.

NGÀY 15

Tại sao tính độc quyền lại quan trọng

Lời Chúa là chân lý.

-Giăng 17:17

Bạn có thể tự hỏi: Miễn là tôi tin Chúa Giê-su là Cứu Chúa của mình, thì việc có nhiều con đường khác nhau dẫn đến Đức Chúa Trời có thực sự quan trọng không? Sự thật là, nếu chúng ta từ bỏ giáo lý về tính độc quyền của Chúa Giê-su để được cứu rỗi, thì cũng có một số niềm tin then chốt khác mà chúng ta phải từ bỏ. Hãy xem xét một dãy domino dài. Khi domino đầu tiên bị đổ, nó sẽ kích hoạt một phản ứng dây chuyền. Hãy tưởng tượng domino đầu tiên là niềm tin rằng Chúa Giê-su là con đường duy nhất để được cứu rỗi. Nếu domino đầu tiên đó đổ, các niềm tin then chốt khác cũng bị đổ theo.

Nếu chúng ta tin rằng có nhiều con đường để được cứu rỗi, thì domino tiếp theo đổ chính là bản chất của chân lý. Một cuộc khảo sát của Tiến sĩ George Barna cho thấy phần lớn các Cơ Đốc nhân Tin Lành tin rằng không có chân lý đạo đức tuyệt đối.¹ Chân lý tuyệt đối đề cập đến những chân lý áp dụng cho tất cả mọi người bất kể văn hóa hay thời đại họ sống.

Nhưng nhiều Cơ Đốc nhân lại chấp nhận thuyết tương đối, niềm tin rằng mọi chân lý đều có điều kiện dựa trên thời gian và văn hóa. Việc chấp nhận thuyết tương đối này giải thích tại sao rất nhiều Cơ Đốc nhân ngày nay ủng hộ hôn nhân đồng giới, ngoại tình và có những hành vi phi đạo đức bất kể Kinh Thánh nói gì. Họ đã chấp nhận quan niệm rằng chúng ta không thể lúc nào cũng nói điều gì đó đúng với tất cả mọi người. Nhưng có một số chân lý áp dụng cho tất cả mọi người, bao gồm cả phúc âm của Chúa Giê-su Christ. Nếu chúng ta từ bỏ tính độc quyền của phúc âm, thì bản chất của chân lý cũng phải bị từ bỏ.

Nếu chúng ta từ bỏ tính độc quyền của phúc âm, thì bản chất của chân lý cũng phải bị từ bỏ.

Tại sao chúng ta phải từ bỏ chân lý tuyệt đối nếu chúng ta từ bỏ tính độc quyền của Chúa Giê-su Christ để được cứu rỗi?

Đức tin và cuộc sống của bạn sẽ khác biệt như thế nào nếu không có chân lý tuyệt đối?

Lạy Chúa, con cảm tạ Chúa đã mặc khải chân lý của Ngài cho con qua Lời Ngài. Xin bảo vệ con khỏi cám dỗ chấp nhận chủ nghĩa tương đối và giúp con giữ vững chân lý trong thái độ và hành động của mình.

NGÀY 16

Sự soi dẫn của Kinh Thánh

Thật vậy, Đức Chúa Trời đã phán…?

-Sáng Thế Ký 3:1

Nếu chúng ta từ bỏ giáo lý về tính độc nhất của Đấng Christ để được cứu rỗi, thì chúng ta phải từ bỏ những niềm tin quan trọng khác. Giáo lý thứ hai mà chúng ta từ bỏ là bản chất của chân lý – nếu

chúng ta bác bỏ những gì Kinh Thánh nói về tính độc nhất của Đấng Christ, thì chúng ta không thể lúc nào cũng nói rằng một số điều là đúng hay sai đối với tất cả mọi người.

Giáo lý tiếp theo mà chúng ta từ bỏ – quân domino tiếp theo sẽ đổ – là sự soi dẫn của Kinh Thánh. Từ thuở ban đầu, Sa-tan đã cố gắng khiến chúng ta đặt câu hỏi liệu Lời Chúa có thực sự đáng tin cậy hay không. Bạn còn nhớ điều con rắn đã nói với Ê-va không? “Thật vậy, Đức Chúa Trời há có phán: ‘Các ngươi không được ăn trái các cây trong vườn’ sao?” (Sáng Thế Ký 3:1). Trong những câu khác Những câu như: “Bạn có chắc đó là điều Chúa phán không? Bạn có chắc mình hiểu đúng không?”

Và đòn tấn công tương tự từ Satan vẫn tiếp diễn ngày nay. Hắn thì thầm vào tai chúng ta: “Bạn có thực sự tin vào những gì Lời Chúa phán không? Với vô số bằng chứng về thuyết tiến hóa, liệu Chúa có thực sự phán rằng Ngài tạo nên con người từ bụi đất không? Hay với những ham muốn tự nhiên của cơ thể con người, liệu Chúa có thực sự phán rằng tình dục chỉ là giữa vợ chồng? Với sự phổ biến của các tôn giáo khác nhau trên thế giới, liệu Chúa có thực sự phán rằng chỉ có một con đường đến với Ngài – qua đức tin nơi Chúa Giê-su Christ?” Nếu chúng ta do dự và lưỡng lự về vấn đề độc quyền, điều đó sẽ làm giảm độ tin cậy của Kinh Thánh.

Từ thuở sơ khai, Satan đã cố gắng khiến chúng ta đặt câu hỏi liệu Lời Chúa có thực sự đáng tin cậy hay không.

Satan cám dỗ bạn nghi ngờ độ tin cậy của Kinh Thánh như thế nào?

Bạn có thể làm gì để được trấn an về sự cảm hứng của Lời Chúa?

Lạy Chúa, II Ti-mô-thê 3:16 chép rằng cả Kinh Thánh đều được Ngài soi dẫn. Khi con nghi ngờ về lẽ thật của Kinh Thánh, xin củng cố lòng tin của con vào Lời Ngài.

NGÀY 17

Thần Tính của Đấng Christ

Tất cả những ai nhìn thấy Con và tin Ngài sẽ được sự sống đời đời.

-Giăng 6:40

Nếu chúng ta từ bỏ giáo lý về tính độc nhất của Chúa Giê-su Christ, thì Chúa Giê-su không thể là Con Đức Chúa Trời.

Tại sao thần tính của Chúa Giê-su lại đứng vững hay sụp đổ trên tính độc nhất của Phúc Âm? Có một số đoạn Kinh Thánh Chúa Giê-su phán rằng Ngài là con đường duy nhất dẫn đến thiên đàng. Ví dụ, trong Ma-thi-ơ 7:14, Chúa Giê-su bác bỏ thuyết phổ quát, quan niệm cho rằng ai cũng sẽ lên thiên đàng. Ngài phán: “Cổng hẹp và đường chật dẫn đến sự sống, kẻ tìm được thì ít.”

Chúa Giê-su đã đóng sầm cánh cửa của thuyết đa nguyên, quan niệm cho rằng tất cả các hệ thống niềm tin đều có giá trị như nhau. Trong Giăng 14:6, Ngài phán: “Ta là đường đi, lẽ thật, và sự sống; chẳng bởi Ta thì không ai đến được cùng Cha.”

Chúa Giê-su cũng bác bỏ chủ nghĩa bao hàm, quan niệm cho rằng đức tin cá nhân không cần thiết để được cứu rỗi. Trong Giăng 6:40, Ngài phán: “Ai nhìn xem Con và tin Ngài thì sẽ được sự sống đời đời.” Chúa Giê-su phán rằng Ngài là con đường duy nhất lên thiên đàng, và sự cứu rỗi chỉ có thể đạt được thông qua đức tin cá nhân nơi Ngài.

Nếu Chúa Giê-su thực sự nhầm lẫn, thì Ngài không phải là Đức Chúa Trời toàn tri.

Nếu Chúa Giê-su sai về điều này, chỉ có hai lời giải thích. Thứ nhất, Ngài thực sự nhầm lẫn. Nếu Chúa Giê-su thực sự nhầm lẫn, thì Ngài không phải là Đức Chúa Trời toàn tri. Lý do duy nhất khác khiến Chúa Giê-su có thể sai là Ngài cố tình đánh lừa chúng ta – nghĩa là, Chúa Giê-su biết rằng có nhiều hơn một con đường lên thiên đàng, nhưng Ngài đã đánh lừa chúng ta bằng cách nói rằng Ngài là con đường duy nhất. Nếu Ngài nói dối chúng ta, thì Ngài không thể là Con Đức Chúa Trời hoàn hảo, phải không? Thần tính của Đấng Christ dựa trên vấn đề này.

Nếu Chúa Giê-su sai khi tuyên bố Ngài là con đường duy nhất dẫn đến thiên đàng, liệu bạn có còn muốn noi gương Ngài không?

Tại sao việc Chúa Giê-su là Đấng Ngài đã phán lại quan trọng?

Lạy Chúa, con tin vào thần tính của Con Ngài, Đấng đã đến thế gian và sống một cuộc đời hoàn hảo. Xin giúp con noi gương Ngài trong việc mạnh dạn công bố chân lý về sự cứu rỗi.

NGÀY 18

Sự Cần Thiết của Thập Tự Giá

Chúng ta có Đấng Cầu Thay ở nơi Đức Chúa Cha, là Đức Chúa Jêsus Christ, Đấng công chính; và chính Ngài là của lễ chuộc tội cho chúng ta.

-1 Giăng 2:1-2

Giáo lý thứ tư sẽ sụp đổ nếu chúng ta từ bỏ giáo lý về sự độc quyền là sự cần thiết của sự chuộc tội – tức là sự chết hy sinh của Đấng Christ vì tội lỗi chúng ta. Thập tự giá của Chúa Jêsus Christ, kinh nghiệm kinh hoàng khi bị phân cách khỏi Đức Chúa Trời, trải qua địa ngục thay cho chúng ta để chúng ta có thể lên thiên đàng, không chỉ là một con đường đến với Đức Chúa Trời; đó là con đường duy nhất đến với Đức Chúa Trời.

Nếu những người theo thuyết phổ quát đúng và mọi người đều được lên thiên đàng, thì cái chết của Chúa Jêsus là không cần thiết. Nếu những người theo thuyết đa nguyên đúng và những người theo đạo được lên thiên đàng, thì cái chết của Chúa Jêsus không quan trọng. Giáo lý về sự chuộc tội sẽ sụp đổ nếu chúng ta tin rằng có nhiều hơn một con đường đến với Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời đã phạm một sai lầm to lớn khi sai Con Ngài đến chịu chết nếu có một con đường khác đến với Ngài.

CHÚA ĐÃ MẮC MỘT SAI LẦM TO LỚN KHI ĐỂ CON NGÀI CHẾT NẾU CÓ CON ĐƯỜNG KHÁC ĐẾN VỚI NGÀI.

Hầu hết các tôn giáo đều cho rằng có một sự rạn nứt giữa Chúa và chúng ta cần được hòa giải. Sự khác biệt nằm ở cách chúng ta hòa giải với Chúa. Các tôn giáo ngoại giáo nói rằng chúng ta phải hy sinh để xoa dịu các vị thần đang giận dữ. Các tôn giáo phương Đông nói rằng chúng ta hòa giải với Chúa thông qua việc tự hoàn thiện bản thân. Các tôn giáo như Do Thái giáo và Hồi giáo lại cho rằng điều đó là bằng cách tuân thủ một danh sách dài các yêu cầu.

Chỉ có Cơ Đốc giáo mới nói rằng chúng ta không có khả năng đáp ứng các yêu cầu của Chúa, và chỉ có chính Chúa mới có thể dâng một của lễ được chấp nhận. Đó là lý do tại sao 1 Giăng 2:2 chép: “Chính Ngài là của lễ chuộc tội cho chúng ta.” Khi chúng ta tin cậy nơi Đấng Christ để được cứu rỗi, chúng ta để cho huyết của Chúa Giê-su Christ, theo một cách khó hiểu nào đó, bao phủ chúng ta và tha thứ mọi tội lỗi của chúng ta. Nếu tính độc nhất của Chúa Giê-su để được cứu rỗi là không đúng, thì toàn bộ ý tưởng về việc Chúa Giê-su chết vì tội lỗi của chúng ta sẽ sụp đổ.

Bạn cảm thấy thế nào khi biết rằng Chúa Giê-su đã chịu chết trên thập tự giá để bạn có thể lên thiên đàng?

Liệu câu trả lời của bạn có thay đổi nếu sự chết của Ngài không phải là cách duy nhất để được cứu rỗi?

Lạy Chúa, cảm tạ Chúa vì Chúa Giê-su đã yêu thương con đến nỗi Ngài sẵn sàng chết vì con trên thập tự giá. Xin cho con đừng bao giờ hạ thấp giá trị sự hy sinh của Ngài bằng cách nghĩ rằng nó không cần thiết hay không quan trọng.

NGÀY 19

Thực Tại Của Địa Ngục

Đấng từ trời xuống thì ở trên hết mọi người. Ngài làm chứng về những điều Ngài đã thấy và đã nghe.

-Giăng 3:31-32

Nếu chúng ta không tin rằng chỉ có một con đường duy nhất dẫn đến thiên đàng, thì chúng ta phải từ bỏ thực tại của địa ngục. Nếu những người theo thuyết phổ quát đúng và mọi người đều được lên thiên đàng, thì sẽ không có ai phải xuống địa ngục. Nếu những người theo thuyết đa nguyên đúng và tất cả những người theo tôn giáo đều được lên thiên đàng, thì rất ít người sẽ xuống địa ngục: những người như kẻ hiếp dâm, kẻ giết người và kẻ buôn bán ma túy. Nếu những người theo thuyết bao hàm đúng và thiên đàng bao gồm hàng tỷ người trên khắp thế giới chưa bao giờ nghe đến phúc âm, thì dân số địa ngục là rất nhỏ, phải không?

Điều đó mâu thuẫn với những gì Chúa Giê-su đã nói. Nếu dân số trên thiên đàng lớn hơn dân số địa ngục, thì địa ngục không có thật bởi vì Chúa Giê-su là kẻ nói dối và không biết Ngài đang nói gì.

Hãy xem xét những gì Chúa Giê-su đã nói về dân số địa ngục so với dân số thiên đàng trong Ma-thi-ơ 7:13-14:

Chúa Giê-su phán rằng đường lên thiên đàng thì hẹp.

“Hãy vào cửa hẹp, vì cửa rộng và đường khoảng khoát dẫn đến sự hủy diệt, kẻ vào đó cũng nhiều. Vì cửa hẹp và đường chật dẫn đến sự sống, kẻ tìm được thì ít.” Chúa Giê-su phán rằng đường lên thiên đàng thì hẹp. Nếu thiên đàng có nhiều người hơn địa ngục, thì Chúa Giê-su lẽ ra phải phán: “Hãy vào cửa rộng, vì cửa hẹp và đường chật (hoặc không có) dẫn đến sự hủy diệt.” Nhưng đó không phải là điều Chúa Giê-su đã nói, phải không? Nếu chúng ta từ bỏ sự độc quyền của Đấng Christ, thì chúng ta phải từ bỏ thực tế của địa ngục.

Bạn có niềm tin gì về địa ngục? Những niềm tin đó có đến từ Lời Chúa không?

Tại sao sự độc quyền của Đấng Christ lại ảnh hưởng đến giáo lý về địa ngục?

Lạy Chúa, đôi khi thật khó để chấp nhận sự thật về địa ngục, dù sự thật đó có trong Lời Chúa. Xin giúp con ghi nhớ những lời dạy của Chúa Giê-su khi con chia sẻ với người khác về thực tại của thiên đàng và địa ngục.

NGÀY 20

Động lực cho Công cuộc Truyền giáo

Vậy, hãy đi và làm cho muôn dân trở thành môn đồ.

-Ma-thi-ơ 28:19

Nếu có những con đường khác dẫn đến Đức Chúa Trời ngoài đức tin nơi Chúa Giê-su Christ, thì chúng ta cũng nên từ bỏ công cuộc truyền giáo và công cuộc truyền giáo. Lời cuối cùng của Chúa Giê-su Christ với các môn đồ trước khi Ngài thăng thiên là: “Vậy, hãy đi và làm cho muôn dân trở thành môn đồ” (Ma-thi-ơ 28:19).

Giờ đây, nếu tôi ở đó vào lúc đó và biết rằng có những con đường khác dẫn đến thiên đàng ngoài đức tin nơi Chúa Giê-su Christ, tôi sẽ kính cẩn giơ tay lên và hỏi: “Sao phải bận tâm đi khắp thế gian nếu dù sao thì ai cũng sẽ lên thiên đàng?” Nếu những người theo chủ nghĩa đa nguyên đúng và tất cả các tôn giáo đều có giá trị như nhau, tại sao chúng ta lại mạo hiểm làm mất lòng người khác nếu tôn giáo của họ cũng tốt như tôn giáo của chúng ta để lên thiên đàng? Nếu những người theo chủ nghĩa bao dung nói đúng, tại sao chúng ta lại hy sinh để sai người đi khắp thế giới rao giảng phúc âm cho những người chưa từng nghe đến nếu dù sao họ cũng ổn? Động lực duy nhất để chúng ta chia sẻ phúc âm là Chúa Giê-su là con đường duy nhất dẫn đến thiên đàng.

Điều yêu thương nhất chúng ta có thể làm là chia sẻ chân lý.

Bạn và tôi là những sứ giả của Chúa, và đã đến lúc chúng ta phải giành lại phúc âm từ những kẻ bóp méo nó thành thông điệp thù hận và thay vào đó trình bày nó theo đúng ý Chúa – thông điệp yêu thương. Điều yêu thương nhất chúng ta có thể làm là chia sẻ chân lý: không có nhiều con đường đến với Chúa. Mọi con đường khác đều là ngõ cụt dẫn đến sự chia ly đời đời. Chỉ có một con đường đến với Chúa qua Chúa Giê-su, Đấng đã phán: “Ta là đường đi, chân lý, và sự sống; chẳng bởi Ta thì không ai đến được cùng Cha” (Giăng 14:6).

Động lực nào khiến bạn muốn chia sẻ về Chúa Giê-su cho người khác?

Bạn sẽ giải thích thế nào với một người không theo đạo Cơ Đốc tại sao việc chia sẻ đức tin của mình với họ lại quan trọng?

Lạy Chúa, cảm tạ Chúa đã giao phó cho con nhiệm vụ chia sẻ phúc âm với một thế giới đang lạc lối và đau khổ. Xin ban cho con tình yêu thương đối với tha nhân, thúc đẩy con rao truyền sứ điệp cứu rỗi của Ngài.

NGÀY 21

Đức Chúa Trời Thật

Ngài đã truyền lệnh truyền của Ngài, để chúng tôi cẩn thận giữ lấy.

Thi Thiên 119:4

Đa-vít Giê-rê-mi kể một giai thoại về một người phụ nữ đến gặp ông sau buổi lễ và phản đối: “Đức Chúa Trời mà tôi thờ phượng sẽ không đày người ta xuống địa ngục đời đời vì không tin Chúa Giê-su.”

“Bà nói đúng,” ông nói với người phụ nữ ngạc nhiên. “Tôi sẽ không làm vậy… vì Đức Chúa Trời của bà không tồn tại.”

Nhiều người trong chúng ta phạm tội thờ phượng vị thần mà chúng ta mong muốn tồn tại thay vì Đức Chúa Trời thực sự tồn tại. Sự khác biệt là gì? Sự khác biệt là sự sống đời đời hay sự chết đời đời.

A. W. Tozer đã nói: “Những gì xuất hiện trong tâm trí chúng ta khi nghĩ về Đức Chúa Trời chính là điều quan trọng nhất về chúng ta.” Nói một cách rõ ràng hơn, điều rất quan trọng là khi chúng ta suy ngẫm về Đức Chúa Trời, chúng ta không nghĩ về vị thần mà nằm trong trí tưởng tượng của chúng ta, nhưng thay vào đó, chúng ta lại nghĩ về Đức Chúa Trời, Đấng thực sự cai trị mọi tạo vật. Điều quan trọng là phải thờ phượng Đức Chúa Trời thật thay vì một vị thần tưởng tượng.

Điều quan trọng là phải thờ phượng Đức Chúa Trời thật thay vì một vị thần tưởng tượng.

Nếu Đức Chúa Trời thật ban hành những mệnh lệnh nhất định, thì những mệnh lệnh đó là tuyệt đối. Nhưng nếu một vị thần tưởng tượng ban hành những mệnh lệnh, thì những mệnh lệnh đó là tùy chọn. Nếu Đức Chúa Trời thật đòi hỏi chúng ta những điều nhất định, thì tốt hơn hết chúng ta nên cố gắng hết sức để đáp ứng những yêu cầu của Ngài. Nếu một vị thần tưởng tượng ra lệnh cho chúng ta những điều nhất định và chúng ta không thích chúng, chúng ta có thể loại bỏ vị thần mà chúng ta không thích và tạo ra một vị thần tưởng tượng khác. Nếu Đức Chúa Trời thật tuyên bố chỉ có một cách để thờ phượng Ngài, thì tốt hơn hết chúng ta nên tìm ra cách duy nhất đó để tiếp cận Ngài.

Điều gì xuất hiện trong tâm trí bạn khi nghĩ về Chúa?

Bạn nghĩ quan niệm của bạn về Chúa dựa trên điều gì?

Lạy Chúa, con muốn thờ phượng Ngài, chứ không phải thần tượng trong trí tưởng tượng của con. Xin Ngài tiếp tục bày tỏ chính Ngài cho con qua Lời Ngài và giúp con làm theo những gì Ngài đã truyền dạy.

NGÀY 22

Đường Lối Cũ Là Một Con Đường

Vì mọi điều đã được chép từ xưa đều để dạy dỗ chúng ta, hầu cho nhờ sự kiên trì và sự khích lệ của Kinh Thánh, chúng ta có được hy vọng.

-Rô-ma 15:4

Tôi rất thích câu chuyện về một học sinh lớp một đang học trường Chúa Nhật, đang chăm chỉ vẽ một bức tranh. Cô giáo hỏi em: “Em đang vẽ gì vậy?”

Em bé trả lời: “Em đang vẽ một bức tranh về Chúa.”

Cô giáo nhẹ nhàng giải thích: “Vì chưa ai từng thấy Chúa, nên chưa ai biết Ngài trông như thế nào.”

Em bé lớp một tự tin đáp: “Giờ thì họ sẽ biết!”

Mặc dù đúng là chưa ai từng thấy Đức Chúa Cha, nhưng chúng ta biết Chúa là như thế nào. Chúng ta biết Ngài muốn gì ở chúng ta. Chúng ta biết Ngài thích và không thích điều gì. Chúng ta biết về Kế hoạch và mục đích của Ngài cho vũ trụ. Làm thế nào chúng ta biết những điều này về Chúa? Tất cả đều được ghi lại trong Kinh Thánh.

Làm thế nào chúng ta biết Kinh Thánh đáng tin cậy? Chúng ta không cần phải tự sát về mặt trí tuệ để tin Kinh Thánh là chân lý. Có bằng chứng lịch sử, văn học, tiên tri và khảo cổ học chỉ ra tính chân thực của Kinh Thánh. Chúng ta đang giả định rằng Kinh Thánh là Lời Chúa khi chúng ta nói rằng không có nhiều con đường đến với Chúa; chỉ có một con đường đến với Chúa.

Nơi bắt đầu để tìm thấy chân lý về tính độc nhất của phúc âm không phải là Tân Ước; mà là Cựu Ước.

Chúng ta sẽ khám phá những gì Cựu Ước nói về tính độc nhất của việc tiếp cận Chúa theo một cách duy nhất. Và như chúng ta sẽ thấy, đường lối cũ thực sự chỉ là một đường lối.

Bạn có nghĩ việc nghiên cứu Cựu Ước nói gì về cách chúng ta đến với Chúa là quan trọng không? Tại sao có hoặc tại sao không?

Lạy Chúa, cảm tạ Ngài đã ban cho chúng con một cuốn Kinh Thánh mà chúng con có thể tin cậy. Khi con nghiên cứu những gì Cựu Ước nói về Ngài, xin giúp con thấy được kế hoạch cứu rỗi của Ngài đang diễn ra xuyên suốt lịch sử.

NGÀY 23

Cựu Ước có còn phù hợp không?

Những sự ấy có nghĩa hình bóng, và họ đã lưu truyền để khuyên bảo chúng ta là kẻ ở gần cuối cùng các đời.

1 Cô-rinh-tô 10:11

Bạn có thể tự hỏi: “Tại sao những gì Cựu Ước nói về các phương cách để đến gần Đức Chúa Trời lại quan trọng?”

Nhiều người gặp khó khăn trong việc hiểu Cựu Ước. “Tại sao Cơ Đốc nhân lại chọn lựa vâng theo một số phần và bỏ qua những phần khác của Kinh Thánh.” Bạn đã bao giờ nghe người ta hỏi câu hỏi đó chưa? Thông thường, họ đang nói đến các điều răn trong Cựu Ước. Ví dụ, họ nói: “Tại sao anh lại tuân theo điều răn trong Lê-vi Ký 18:22 về hành vi đồng tính luyến ái?” nhưng lại bỏ qua mệnh lệnh trong Lê-vi Ký 19:19 về việc mặc hai loại vải pha trộn với nhau?”

Lê-vi-ký 18:22, “Chớ nằm cùng một người nam như người ta nằm cùng một người nữ; ấy là một sự quái gớm.”

Lê-vi-ký 19:19, “Chớ mặc mình bằng áo dệt nhiều thứ chỉ.”

Giờ đây, điều quan trọng là bạn và tôi phải biết cách trả lời câu hỏi đó. Tại sao một mệnh lệnh trong Cựu Ước vẫn đúng cho ngày nay, nhưng rồi sau đó chúng ta lại nói, “Điều này không còn áp dụng nữa”? Tại sao chúng ta lại chọn lọc Kinh Thánh để vâng theo?

Câu trả lời đơn giản cho câu hỏi đó là: chúng ta không sống theo giao ước cũ. Chúng ta không phải là người Do Thái sống ở Israel trước thời Chúa Giê-su. Chúng ta không tuân theo những luật lệ đó. Những luật lệ duy nhất chúng ta tuân theo từ Cựu Ước là những luật lệ đã được lặp lại trong Tân Ước. Khi lật sang Tân Ước, chúng ta thấy những điều cấm kỵ đối với tội ngoại tình, đồng tính luyến ái, nói dối, trộm cắp, tham lam và dùng danh Chúa một cách vô ích. Tất cả những điều cấm đoán trong Cựu Ước đó đều được lặp lại trong Tân Ước, và đó là cách chúng ta xác định những gì mình sẽ vâng theo.

LUẬT PHÁP DUY NHẤT CHÚNG TA TUÂN THEO TỪ CỰU ƯỚC LÀ NHỮNG LUẬT PHÁP ĐÃ ĐƯỢC LẶP LẠI TRONG TÂN ƯỚC.

Nếu có ai hỏi bạn có tuân theo các mệnh lệnh trong Cựu Ước không, bạn sẽ trả lời thế nào?

Theo cách nào Cựu Ước ảnh hưởng đến cuộc sống của bạn hôm nay như thế nào?

Lạy Chúa, cảm ơn Ngài đã ban cho con những chỉ dẫn và ví dụ về cách vâng lời Ngài qua Lời Ngài. Xin giúp con làm điều đẹp lòng Ngài và ban cho con sự khôn ngoan khi con không chắc chắn.

NGÀY 24

Giá trị của Cựu Ước

Ta, Đức Giê-hô-va, không hề thay đổi.

Ma-la-chi 3:6

Trước khi chúng ta nghiên cứu những gì Cựu Ước nói về cách đến gần Đức Chúa Trời, điều quan trọng là phải hiểu giá trị của Cựu Ước. Bạn có thể tự hỏi: “Nếu những phần duy nhất của Cựu Ước áp dụng cho chúng ta ngày nay là những phần được lặp lại trong Tân Ước, thì tại sao lại đọc Cựu Ước?” Tin tôi đi, tôi tự hỏi mình câu hỏi đó mỗi khi chương trình đọc Kinh Thánh của tôi đưa tôi đến sách Lê-vi Ký! Tại sao tất cả những phong tục xa lạ và những cái tên khó phát âm đó lại quan trọng với chúng ta trong thế kỷ 21?

J. I. Packer nói rằng cây cầu nối liền Cựu Ước với chúng ta ngày nay chính là Đức Chúa Trời. Ông viết: “Đúng là xét về không gian, thời gian và văn hóa, các nhân vật trong Kinh Thánh và Kỷ nguyên lịch sử mà họ thuộc về rất xa vời với chúng ta. Nhưng mối liên hệ giữa họ và chúng ta không nằm ở cấp độ đó. Mối liên hệ đó chính là Chúa. Vì Đức Chúa Trời mà họ phải hầu việc, cũng chính là Đức Chúa Trời mà chúng ta phải hầu việc. Không giống như phong tục của con người, Đức Chúa Trời không hề thay đổi. Hê-bơ-rơ 13:8 chép rằng Đức Chúa Trời “hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi.” Giá trị của Cựu Ước nằm ở những gì Kinh Thánh dạy chúng ta về chính Đức Chúa Trời.

Vậy, điều này liên quan gì đến tính độc nhất của Chúa Giê-su Christ để được cứu rỗi? Tất cả mọi thứ. Bởi vì khi chúng ta nói chuyện với mọi người về con đường đến với Đức Chúa Trời, chúng ta phải xác định mình đang nói về Đức Chúa Trời nào. Bạn phải chắc chắn rằng Đức Chúa Trời mà bạn đang cố gắng tiếp cận là Đức Chúa Trời của thực tại, chứ không phải Đức Chúa Trời trong trí tưởng tượng của bạn.

Bạn học được những điều gì về Đức Chúa Trời trong Cựu Ước?

Tại sao Cựu Ước lại quan trọng khi nói đến phúc âm?

Lạy Chúa, Lời Ngài phán rằng Ngài hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi. Con biết ơn vì con có thể đặt cuộc đời và cõi đời đời của mình trên nền tảng vững chắc của một Đức Chúa Trời không bao giờ thay đổi.

NGÀY 25

Một Sự Phân Đôi Sai Lầm

Ta và Cha là một.

Giăng 10:30

Câu hỏi chúng ta nên tự hỏi khi đọc Cựu Ước là: Đoạn văn này dạy tôi điều gì về bản chất của Đức Chúa Trời?

Thật không may, nhiều người tin rằng Cựu Ước không dạy chúng ta điều gì đáng giá – hay đúng đắn – về Đức Chúa Trời. Trong cuốn sách Ảo Tưởng Về Đức Chúa Trời (The God Delusion), Richard Dawkins đã viết: “Đức Chúa Trời của Cựu Ước có lẽ là nhân vật khó ưa nhất trong mọi tiểu thuyết: ghen tị và kiêu ngạo; một kẻ kiểm soát nhỏ nhen, bất công, không khoan nhượng; một kẻ thanh trừng sắc tộc đầy thù hận, khát máu; một kẻ ghét phụ nữ, kỳ thị đồng tính, phân biệt chủng tộc, giết trẻ sơ sinh, diệt chủng, giết con, bệnh dịch, cuồng tự đại, khổ dâm, và một kẻ bắt nạt độc ác thất thường.”¹

Không chỉ những người vô thần như Dawkins mới thấy Đức Chúa Trời được mô tả trong Cựu Ước là đáng ghê tởm. Nhiều người tự nhận là Cơ Đốc đã chấp nhận sự phân đôi sai lầm giữa Đức Chúa Trời của Cựu Ước và Đức Chúa Trời của Tân Ước được nhân cách hóa qua Chúa Giê-su Christ. Khi còn là sinh viên tại một trường đại học Baptist, tôi sẽ không bao giờ quên lời nhận xét của giáo viên dạy tôn giáo Cựu Ước: “Kinh Thánh chỉ đơn giản là tập hợp những ý tưởng của con người về Đức Chúa Trời. Trong Cựu Ước, bạn tìm thấy những suy nghĩ tồi tệ nhất của con người về Đức Chúa Trời: một vị thần khát máu luôn tìm cách trả thù. Trong Tân Ước, bạn tìm thấy những ý tưởng cao cả nhất của con người về Đức Chúa Trời được minh họa qua Chúa Giê-su.” Đây là một lối suy nghĩ phổ biến ngày nay giữa những người theo đạo Cơ Đốc và những người hoài nghi.

Nhưng khi bạn xem xét Kinh Thánh một cách nghiêm túc, bạn sẽ thấy không có sự phân đôi nào giữa Đức Chúa Trời của Cựu Ước và Chúa Giê-su của Tân Ước. Chính Chúa Giê-su đã phán trong Giăng 10:30: “Ta với Cha là một.”

KHÔNG CÓ SỰ PHÂN CHIA GIỮA ĐỨC CHÚA TRỜI CỦA CỰU ƯỚC VÀ ĐỨC CHÚA GIÊ-SU CỦA TÂN ƯỚC.

Văn hóa của chúng ta mô tả Chúa Giê-su khác với Đức Chúa Trời của Cựu Ước như thế nào?

Bạn nghĩ gì khi nghĩ về Chúa trong Cựu Ước và Tân Ước?

Lạy Chúa, con biết rằng Ngài và Con Ngài, Chúa Giê-su Christ, là một. Xin đừng để con nghe những gì thế gian nói về Ngài thay vì những gì Ngài đã mặc khải về chính Ngài.

NGÀY 26

Một Kinh Thánh, Một Đức Chúa Trời

Đức Giê-hô-va là Đấng nhân từ, thương xót, chậm giận và giàu lòng nhân từ.

Thi Thiên 103:8

Nhiều Cơ Đốc nhân và người ngoại đạo đã bị lầm tưởng về sự phân đôi sai lầm giữa Đức Chúa Trời của Cựu Ước và Chúa Giê-su của Tân Ước. Tuy nhiên, Tân Ước không trình bày một Đức Chúa Trời đơn điệu với thuộc tính duy nhất là tình yêu thương. Chính Chúa Giê-su, Đấng đã tuyên bố: “Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian đến nỗi đã ban Con một của Ngài” (Giăng 3:16), sẽ trở lại trong sự phán xét để “đánh các dân tộc, và cai trị họ bằng một cây gậy sắt [khi] Ngài đạp thùng ép rượu cơn thịnh nộ dữ dội của Đức Chúa Trời, Đấng Toàn Năng” (Khải Huyền 19:15).

Tương tự, Cựu Ước tiết lộ nhiều điều về Đức Chúa Trời hơn là chỉ cơn thịnh nộ của Ngài đối với những kẻ làm điều ác. Từ Sáng thế ký đến Ma-la-chi, chúng ta cũng thấy một Đức Chúa Trời “nhân từ và thương xót, chậm giận và giàu lòng nhân từ” (Thi thiên 103:8).

Chúng ta nên lắng nghe và cố gắng làm hài lòng Đức Chúa Trời nào: Đức Chúa Trời nóng giận của Cựu Ước, Đấng dường như ghét bỏ tất cả mọi người, hay Đức Chúa Trời yêu thương của Tân Ước, Đấng không phán xét ai? Trong trường hợp thứ nhất, ai sẽ muốn chia sẻ thông điệp về một Đức Chúa Trời nóng tính và không thể làm hài lòng? Trong trường hợp thứ hai, nếu Đức Chúa Trời yêu thương đến mức Ngài chấp nhận mọi người như họ vốn có, thì tại sao lại phải bận tâm chia sẻ?

Phúc Âm yêu thương và công chính vì Đức Chúa Trời không phán xét con người Đức Chúa Trời là cả hai

Thật ra, cả Cựu Ước và Tân Ước đều cho chúng ta thấy nhiều khía cạnh khác nhau của cùng một Đức Chúa Trời, “là Đấng chúng ta phải đối xử” (Hê-bơ-rơ 4:13). Đức Chúa Trời vừa yêu thương vừa công chính. Sự công chính của Ngài đòi hỏi Ngài phải trừng phạt tội lỗi, và tình yêu thương của Ngài thúc đẩy Ngài mở ra một con đường để tội nhân được tha thứ.

Đức Chúa Trời thể hiện sự công chính của Ngài bằng những cách nào? Tình yêu thương của Ngài là gì?

Bản chất của Đức Chúa Trời phản ánh tính độc quyền của Phúc Âm như thế nào?

Lạy Cha Thiên Thượng, con cảm tạ Cha vì Cha là Đức Chúa Trời yêu thương và công lý. Xin giúp con thể hiện bản chất của Cha với những người xung quanh, những người chưa biết Cha.

NGÀY 27

Chủ đề nền tảng của Cựu Ước

Hỡi Y-sơ-ra-ên, hãy nghe! Giê-hô-va là Đức Chúa Trời chúng ta; Giê-hô-va là Đức Chúa Trời có một không hai!

Phục Truyền Luật Lệ Ký 6:4

Không có sự mâu thuẫn nào giữa Cựu Ước và Tân Ước. Cũng giống như Tân Ước, Cựu Ước dạy rằng không có nhiều con đường dẫn đến Đức Chúa Trời chân thật; chỉ có một con đường. Và chúng ta thấy chân lý đó xuyên suốt Cựu Ước.

Những chủ đề nào của Cựu Ước nhắc nhở chúng ta rằng con đường cũ chỉ là một con đường? Chủ đề nền tảng của Cựu Ước là sự duy nhất của Đức Chúa Trời.

Nếu bạn hỏi một Cơ Đốc nhân trung bình ngày nay: “Câu Kinh Thánh quan trọng nhất là gì?”, hầu hết các Cơ Đốc nhân sẽ trả lời là Giăng 3:16: “Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian đến nỗi Ngài đã ban Con Một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời.”

Nhưng nếu bạn hỏi một người Y-sơ-ra-ên sống trong thời Cựu Ước, “Câu Kinh Thánh quan trọng nhất là gì?”, họ sẽ trả lời Phục Truyền Luật Lệ Ký 6:4: “Hỡi Y-sơ-ra-ên, hãy nghe! Giê-hô-va là Đức Chúa Trời chúng ta, Giê-hô-va là có một!” Nếu thời đó có các trận bóng đá, câu Kinh Thánh đó hẳn đã được in trên các biểu ngữ quanh sân vận động.

Tại sao đó lại là một câu Kinh Thánh nền tảng như vậy? Khi con cái Y-sơ-ra-ên chuẩn bị vào Đất Hứa, Môi-se đã cảnh báo rằng họ sẽ phải đối mặt với vô số cám dỗ từ dân Ca-na-an ngoại giáo, cũng như đủ loại thần linh. Môi-se đã nói, “Các ngươi sẽ bị cám dỗ theo đuổi thần này thần kia, nhưng hãy nhớ điều này: Đức Chúa Trời là một. Chỉ có một Đức Chúa Trời. Không có nhiều con đường đến với Đức Chúa Trời; Chỉ có một Đức Chúa Trời và chỉ có một con đường dẫn đến Đức Chúa Trời đó.”

CHỦ ĐỀ CƠ BẢN CỦA CỰU ƯỚC LÀ SỰ DUY NHẤT CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI

Câu “CHÚA là duy nhất” có ý nghĩa gì với bạn?

Tại sao sự duy nhất của Đức Chúa Trời lại là nền tảng cho toàn bộ Kinh Thánh?

Lạy Chúa, khi con bị cám dỗ chạy theo các thần khác – dù là tiền bạc, mối quan hệ, hay vị thần trong trí tưởng tượng của con – xin giúp con nhớ rằng chỉ có Ngài và chỉ một mình Ngài là Đức Chúa Trời.

NGÀY 28

Sự Thánh Khiết của Đức Chúa Trời

Thánh thay, thánh thay, thánh thay, Đức Giê-hô-va vạn quân là Đấng Toàn Năng! Khắp đất đầy dẫy vinh quang Ngài.

Ê-sai 6:3

Nếu ai đó yêu cầu bạn thân của bạn mô tả bạn bằng một từ, họ sẽ dùng từ nào? Có lẽ họ sẽ nói, “Ồ, anh ấy hài hước.” Điều đó có nghĩa là bạn luôn hài hước? Không, có lẽ có những lúc bạn nghiêm túc. Có lẽ bạn không cười trong nhiều đám tang như vậy. Hoặc họ có thể nói, “Ồ, cô ấy thật tự nhiên.” Điều đó có nghĩa là bạn luôn tự nhiên? Không, có lẽ bạn cũng có một vài dự định.

Sự thật là, không có từ nào có thể mô tả hoàn toàn về bạn. Và điều đó cũng đúng với Chúa. Chúa có một số đặc điểm. Ngài toàn năng: toàn năng. Ngài toàn tri: toàn tri. Ngài bất biến: không thể thay đổi. Những điều này luôn đúng với Chúa. Nhưng ngay cả họ luôn đúng khi nói về Đức Chúa Trời, nhưng không có một từ nào có thể tóm tắt trọn vẹn về Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời vĩ đại hơn tất cả các thuộc tính của Ngài cộng lại, cũng như bạn vĩ đại hơn tất cả các thuộc tính của bạn cộng lại.

Nhưng nếu chúng ta phải chọn một đặc điểm duy nhất của Đức Chúa Trời vượt trên tất cả những đặc điểm khác, thì đó sẽ là từ “thánh”. Khi tiên tri Ê-sai thấy Chúa ngự trên cao, ông thấy các thiên sứ vây quanh ngai Đức Chúa Trời và kêu lên: “Thánh thay, thánh thay, thánh thay, Đức Giê-hô-va vạn quân! Khắp đất đầy dẫy vinh quang Ngài” (6:3). Điều thú vị là các seraphim không kêu lên: “Yêu thương, yêu thương, yêu thương” hay “Công chính, công chính, công chính” hay “Toàn năng, toàn năng, toàn năng.” Thay vào đó, đặc điểm duy nhất của Đức Chúa Trời mà họ kêu lên chính là sự thánh khiết của Ngài. Thánh, thánh, thánh.

Nếu chúng ta phải chọn một đặc điểm duy nhất của Đức Chúa Trời vượt trên tất cả những đặc điểm khác, thì đó sẽ là từ “THÁNH”.

Bạn sẽ dùng một từ nào để mô tả chính mình?

Bạn sẽ chọn một từ nào để mô tả Chúa?

Chúa thánh khiết nghĩa là gì?

Lạy Chúa, con không thể nào diễn tả đầy đủ những lời ngợi khen của Ngài. Nhưng con cùng với các thiên thần kêu lên: “Thánh thay, Thánh thay, Thánh thay, là Chúa các đạo binh!”

NGÀY 29

Sự Thánh Khiết của Đức Chúa Trời Phơi Bày Tội Lỗi Của Chúng Ta

Khốn nạn cho tôi, tôi đã bị hủy hoại! Vì tôi là người có môi ô uế, và tôi sống giữa một dân tộc có môi ô uế.

Ê-sai 6:5

Từ thánh có nghĩa là gì? Trong Kinh Thánh, từ được dịch là “thánh” bắt nguồn từ một từ tiếng Hê-bơ-rơ có nghĩa là “cắt” hoặc “phân rẽ”. Khi chúng ta nói Đức Chúa Trời thánh khiết, chúng ta đang nói rằng Ngài cao trọng hơn bất kỳ ai trên trời hay dưới đất. Khi Ê-sai nhìn thấy sự phân rẽ của Đức Chúa Trời, ông đã phản ứng thế nào? “Khốn nạn cho tôi, tôi đã bị hủy hoại! Vì tôi là người có môi ô uế, và tôi sống giữa một dân tộc có môi ô uế” (Ê-sai 6:5).

Tôi thích cách Mark Buchanan mô tả trải nghiệm của Ê-sai – và của tất cả những người khác thực sự nhận thức được sự thánh khiết, sự độc nhất của Đức Chúa Trời. Hãy nhớ lại cảnh tượng xung quanh Ê-sai: các thiên sứ đang vây quanh ngai vàng của Đức Chúa Trời, hát, “Thánh, Thánh” (câu 3). Buchanan viết, “Ê-sai chưa thể hòa mình vào bài ca, chưa phải lúc. Cuộc đời ông đang được định nghĩa lại cho ông. Một cuộc gặp gỡ với sự thánh khiết của Chúa làm điều đó cho chúng ta: Nó khơi dậy, không phải những bài ca và điệu nhảy, mà là nỗi kinh hoàng hoang dại, đau đớn. Sự thánh khiết của Ngài khiến tim ngừng đập, tóc gáy dựng đứng. Nó thiêu đốt, xé rách và đâm thấu. Nó gợi lên từ đôi môi ô uế của chúng ta, không phải ‘Ồ!’ mà là ‘Khốn nạn!’

“Khi chúng ta nhìn thấy Chúa, chúng ta cũng nhìn thấy chính mình. Khi chúng ta chiêm ngưỡng sự thánh khiết của Ngài, ngay lúc đó chúng ta nhìn thấy sự bất thánh khiết của mình. Vinh quang của Ngài vạch trần sự hủy hoại của chúng ta, sự tinh khiết của Ngài vạch trần sự phù phiếm của chúng ta, ánh sáng của Ngài vạch trần bóng tối của chúng ta… Trước khi chúng ta có thể nghỉ ngơi trong sự thánh khiết của Đức Chúa Trời, trước tiên chúng ta phải bị hủy hoại bởi chính sự thánh khiết đó.”¹ Khi Ê-sai nhìn thấy sự thánh khiết của Đức Chúa Trời, tội lỗi của chính ông đã được làm nổi bật một cách rõ ràng.

 Sự thánh khiết của Đức Chúa Trời có nghĩa là Ngài khác biệt với chúng ta.

Bạn cảm thấy thế nào khi nghĩ về sự thánh khiết của Đức Chúa Trời?

Sự thánh khiết của Đức Chúa Trời tiết lộ điều gì về bạn?

Lạy Chúa, Ngài khác biệt với con. Xin giúp con nhìn thấy bản thân và tội lỗi của mình một cách rõ ràng dưới ánh sáng của sự thánh khiết của Ngài. Cảm tạ Chúa đã che phủ tội lỗi của con bằng sự công chính của Con Ngài.

NGÀY 30

Đức Chúa Trời Không Giống Như Chúng Ta

Mắt các ngươi quá thánh khiết nên không thể chấp nhận điều ác, và các ngươi không thể nhìn điều gian ác với lòng thương xót.

-Ha-ba-cúc 1:13

Đức Chúa Trời chân thật khác biệt với bất kỳ vị thần nào khác. Các tôn giáo ngoại giáo hình dung các vị thần của họ tham gia vào điều ác và thậm chí thích thú với điều ác, nhưng Ha-ba-cúc đã nói về Đức Chúa Trời chân thật như sau: “Mắt các ngươi quá thánh khiết nên không thể chấp nhận điều ác, và các ngươi không thể nhìn điều gian ác với lòng thương xót” (1:13). Trong tất cả các thuộc tính của Đức Chúa Trời, chính sự thánh khiết của Ngài đã tạo ra hố sâu ngăn cách giữa Ngài và chúng ta – cụ thể là mức độ không khoan nhượng của Ngài đối với bất kỳ loại tội lỗi nào.

Đức Chúa Trời không khoan nhượng với tội lỗi. Là con người, chúng ta sa ngã đến mức chúng ta tưởng tượng mình khoan dung, đạo đức và yêu thương hơn Đức Chúa Trời. Chúng ta tự hỏi: “Tại sao Đức Chúa Trời không thể chấp nhận những người như chúng ta? Chúng ta có thể bỏ qua tội lỗi trong cuộc sống của người khác và trong cuộc sống của chính mình. Tại sao Đức Chúa Trời không thể giống như vậy hơn?”

Khả năng dung thứ tội lỗi trong chính mình và người khác không phải là dấu hiệu của sự tin kính; mà là dấu hiệu của sự vô đạo đức. Chúng ta thoải mái với tội lỗi vì chúng ta là tội nhân, nhưng Chúa hoàn toàn trong sạch và thánh khiết, nên Ngài không khoan nhượng bất kỳ loại tội lỗi nào. Và chính sự không khoan nhượng đó đã tạo ra khoảng cách giữa Chúa và chúng ta. Chúa không giống chúng ta. Ngài là Đức Chúa Trời chân thật duy nhất, thánh khiết, khác biệt, và chỉ có thể được tiếp cận theo một cách cụ thể, bất kể động cơ của chúng ta chân thành đến đâu. Cựu Ước củng cố rằng chỉ có một con đường đến với Chúa.

Khả năng dung thứ tội lỗi trong chính mình và người khác không phải là dấu hiệu của sự tin kính; mà là dấu hiệu của sự vô đạo đức.

Tại sao việc ăn năn tội lỗi lại quan trọng đến vậy? Bạn nghĩ Chúa nhìn nhận tội lỗi của bạn như thế nào?

Có tội lỗi nào bạn đã bỏ qua trong cuộc đời mình mà bạn cần phải ăn năn không?

Lạy Chúa, Lời Chúa phán rằng Ngài không dung túng bất kỳ tội lỗi nào. Xin giúp con có cái nhìn của Ngài về tội lỗi, và tha thứ cho con vì những lần con không sống theo tiêu chuẩn thánh khiết của Ngài.

SHARE
Bài trướcNot all roads lead to heaven

ĐỂ LẠI BÌNH LUẬN

Nhập bình luận!
Vui lòng nhập tên