Trong giờ học Văn, thầy giáo đang giảng về công ơn của thầy cô. Thầy giáo hỏi cả lớp:
– Các em hãy cho thầy biết một câu ca dao về người thầy.
Lớp im lặng.
Thầy giáo gợi ý:
– Câu này có 2 chữ “mày” và “nên”Cả lớp im lặng.
Thầy giáo lại gợi ý:- Câu này có cả 2 chữ “không” và “đố”Lớp vẫn tiếp tục im lặng.
Thầy giáo bực mình nói lớn:- Câu này có 6 chữ, có cả 2 chữ “thầy” và “làm”. Ðó là câu gì?
Cuối lớp có một cánh tay rụt rè giơ lên:
– Thưa thầy đó là câu “Làm thầy mày không nên đố”.
TRƯỜNG TÔI
Trường tôi Hai Sáu Tháng Ba.
Kế bên cầu Sập dập dìu ngựa xe.
Hằng ngày các em học sinh.
Vàng xanh sắc áo đi vào đi ra.
Chúng nó đi học hay chơi.
Nào ai biết được cũng đành vậy thôi.
Tuổi teen quậy phá tưng bừng.
Đánh nhau chí chóe u đầu sứt tai.
Tôi dạy đến năm thứ hai.
Đi thì cũng dở ở thì không xong
Thôi thì cầu chúc thầy cô.
Kiên trì dạy dỗ một đàn chim non
Chúc cho các em học sinh.
Yêu thầy mến bạn thương dùm trường tôi….
Trường tôi giờ đã xa xôi
Không còn phấn trắng bảng xanh nữa rồi
Tháng năm vật đổi sao dời
thầy trò kỷ niệm một thời ước mơ
tường vi
–
Hon Pham- Tường Vi có phải à?
Nửa đời nhà giáo, nửa đời cha (từ cha thay từ mục sư cho thuận vần như cách người công giáo goi linh mục).
Chăn chiên, dạy trẻ đều sư cả.
Hạnh phúc Hơn là được cả hai.
Tô Lời