Trang Chủ LỜI CHỨNG CÁ NHÂN Nhận Lãnh Thánh Chức

Nhận Lãnh Thánh Chức

628
0
SHARE

Mục sư John MacArthur

Tôi nhớ cuốn tiểu sử của Iain Murray về Jonathan Edwards. Tôi tìm thấy nhiều điều để xác định, đặc biệt là những đau lòng cá nhân mà Edwards đã phải chịu đựng với tư cách là mục sư của một nhà thờ trong hai mươi ba năm. Sau ngần ấy thời gian, bầy chiên của ông đã trừ ông ra.

Tôi đã là mục sư của Nhà thờ Cộng đồng Grace được bốn mươi năm tuyệt vời. Mặc dù tôi không hình dung ra số phận như Edwards, nhưng tôi biết nó là chủ đề tranh cãi, cả trong và ngoài nhà thờ.

Tôi bao giờ nghĩ đến việc rời bỏ mục vụ? Phải thừa nhận rằng có những lúc, ngay cả viễn cảnh đào mương để kiếm sống cũng có sức hấp dẫn nhất định. Nhưng tôi biết Chúa đã kêu gọi tôi làm mục sư, và tôi chưa bao giờ nghĩ  đến việc bỏ cuộc giữa đường.

Có người từng đề nghị rằng tôi có thể rời khỏi nhà thờ của mình nếu tôi muốn và vẫn có một mục vụ hiệu quả là rao giảng trên kênh hội nghị Kinh thánh và qua đài phát thanh, nhờ đó tránh được những phức tạp khi lãnh đạo một hội thánh. Tôi không bao giờ có thể làm điều đó. Trên thực tế, tôi có thể nghĩ ra ít nhất mười lý do khiến tôi tiếp tục cam kết với chức vụ hầu việc Chúa.

  1. Hội thánh là cơ sở duy nhất mà Đấng Christ đã hứa sẽ xây dựng và ban phước. Ngài nói: “Ta sẽ lập Hội thánh Ta trên đá nầy, các cửa âm phủ chẳng thắng được hội đó”(Ma-thi-ơ 16:18). Mục đích của Đấng Christ đến thế gian kêu gọi chính Ngài một dân tộc được cứu chuộc, những người sống với sự ngợi khen về sự vinh hiển của Ngài.  Chúa đang xây dựng hội thánh. Tôi rất thoải mái và tin tưởng, biết ơn vì đã góp một phần nhỏ vào công việc vĩ đại của Chúa.
  2. Các chức năng của Thân thể đều diễn ra trong nhà thờ. Nhà thờ là nơi Đức Chúa Trời đã quy định dân sự của Ngài nhóm họp để cử hành Bữa Tiệc Ly của Chúa, thờ phượng Ngài, khích lệ và gây dựng lẫn nhau. Tôi rất vui khi được kêu gọi dân sự của Đức Chúa Trời thờ phượng, giống như tác giả Thi thiên đã nói: “Hãy đến, cúi xuống mà thờ lạy; Khá quỳ gối xuống trước mặt Đức Giê-hô-va, là Đấng Tạo Hoá chúng tôi! Vì Ngài là Đức Chúa Trời chúng tôi: chúng tôi là dân của đồng cỏ Ngài, và là chiên tay Ngài dìu dắt” (Thi thiên 95:6-7)
  3. Rao giảng là phương tiện chính của con người mà Đức Chúa Trời dùng để ban phát ân điển của Ngài. Sứ đồ Phao-lô truyền lệnh cho Ti-mô-thê “hãy giảng đạo, cố khuyên, bất luận gặp thời hay không gặp thời” (2Ti-mô-thê 4:2a). Tôi có đặc ân vào mỗi Chủ Nhật để công bố sứ điệp của Đức Chúa Trời cho dân Ngài – một sứ điệp ân điển, nhờ đó Đức Chúa Trời cứu con người và biến đổi cuộc đời.
  4. Tôi có thể say mê học hỏi và hiệp thông với Chúa. Có một mặt công khai đối với tôi mà hội thánh nhìn thấy, nhưng có một khía cạnh riêng tư của tôi mà chỉ có Chúa mới biết. Trong khi tôi có thể giảng ba giờ một tuần, tôi học ba mươi giờ. Và những giờ được dành mỗi tuần trong sự hiện diện của Đức Chúa Trời là một đặc ân cao cả và thánh thiện.
  5. Tôi trực tiếp chịu trách nhiệm trước Đức Chúa Trời về cuộc sống của những người mà Ngài đã giao cho tôi để chăn dắt. Dạy trên đài và internet, tôi không chịu trách nhiệm cá nhân về cách mọi người áp dụng Lời Đức Chúa Trời. Nhưng với tư cách là mục sư giáo viên của hội thánh, tôi có mối quan hệ với những người của mình như giữa người chăn và đàn chiên của Chúa. Tôi trông chừng linh hồn của họ. Hãy vâng lời kẻ dắt dẫn anh em và chịu phục các người ấy, – bởi các người ấy tỉnh thức về linh hồn anh em, dường như phải khai trình, – hầu cho các người ấy lấy lòng vui mừng mà làm xong chức vụ mình, không phàn nàn chi, vì ấy chẳng ích lợi gì cho anh em” (Hê-bơ-rơ 13:17)
  6. Tôi cũng phải chịu trách nhiệm trước những người trong hội thánh của tôi. Mọi thứ đều được phơi bày với họ: cuộc sống và gia đình của tôi, điểm mạnh và điểm yếu của cá nhân tôi – mọi thứ. Tôi trân trọng trách nhiệm giải trình đó. Đó là một sự khích lệ thường xuyên đối với tôi khi phản ánh Đấng Christ trong mọi điều tôi nói và làm.
  7. Tôi thích thử thách xây dựng một đội ngũ lãnh đạo hiệu quả từ những người mà Đức Chúa Trời đã đặt vào hội thánh. Khi ai đó bắt đầu kinh doanh, anh ta có thể thuê bất cứ ai anh ta muốn. Đó là một điều hoàn toàn khác để xây dựng với những người mà Đức Chúa Trời đã kêu gọi, khi ít người trong chúng ta khôn ngoan, quyền năng hoặc cao quý theo tiêu chuẩn của thế giới. “Hỡi anh em, hãy suy xét rằng ở giữa anh em là kẻ đã được gọi, không có nhiều người khôn ngoan theo xác thịt, chẳng nhiều kẻ quyền thế, chẳng nhiều kẻ sang trọng” (1Cô-rinh-tô 1:26). Đức Chúa Trời bày tỏ sự vĩ đại về quyền năng của Ngài bằng cách chứng minh rằng những người vô danh trên thế giới là tài nguyên quý giá nhất của Ngài.

8.Chức vụ mục sư bao trùm cuộc sống. Tôi chia sẻ niềm vui của các bậc cha mẹ trước sự ra đời của một đứa trẻ, cũng như nỗi đau của những đứa trẻ trước cái chết của một người mẹ hoặc người cha. Tôi giúp cử hành một đám cưới; Tôi cũng đưa ra lời an ủi tại một đám tang. Có một điều không thể đoán trước được đi kèm với lời kêu gọi của tôi – một cuộc phiêu lưu đáng kinh ngạc có thể bắt đầu vào bất kỳ thời điểm nào. Chính vào những lúc đó, mục sư vượt ra khỏi bài giảng của mình để đứng vào khoảng trống cho Đức Chúa Trời trong cuộc sống của dân sự Ngài.

  1. Phần thưởng trong cuộc sống này thật kỳ diệu. Tôi cảm thấy được yêu thương, đánh giá cao, cần, tin cậy và ngưỡng mộ – tất cả là kết quả của việc trở thành một công cụ mà Đức Chúa Trời đã sử dụng trong sự tiến bộ thuộc linh của dân Ngài. Tôi biết mọi người cầu nguyện cho tôi và quan tâm sâu sắc đến tôi. Tôi mang ơn Chúa vì điều đó. Tôi rất vinh dự được trở thành một người mà qua đó ân sủng của Đức Chúa Trời, tình yêu của Đấng Christ và sự an ủi của Đức Thánh Linh có thể được biến thành hiện thực cho mọi người.
  2. Tôi sợ không làm mục sư. Khi tôi còn mười tám, Chúa đã ném tôi ra khỏi một chiếc xe đi du lịch bảy mươi dặm một giờ. Tôi lăn lộn và trượt 110 thước trên vỉa hè. Nhờ ơn Chúa, tôi đã không bị chết. Khi tôi đứng dậy trên đường cao tốc đó, không hề bất tỉnh, tôi đã dấn thân phục vụ Chúa Giêsu Christ. Tôi nói với Ngài rằng tôi sẽ không chống lại những gì Ngài muốn tôi làm, đó là rao giảng Lời Ngài.

Đức Chúa Trời đã kêu gọi tôi làm mục sư-giáo viên để trang bị cho các thánh đồ phục vụ công việc.  Phần thưởng làm mục sư vượt xa bất kỳ sự thất vọng nào mà tôi từng cảm thấy trong thánh chức. Và vì vậy tôi nói với sứ đồ Phao-lô, “tôi nhắm mục đích mà chạy, để giựt giải về sự kêu gọi trên trời của Đức Chúa Trời trong Đức Chúa Giêsu Christ” (Phi-líp 3:14b)

Mục sư John MacArthur 

Nguồn: songdaoonline.com

ĐỂ LẠI BÌNH LUẬN

Nhập bình luận!
Vui lòng nhập tên