Trang Chủ DƯỠNG LINH NGÀI HƯỚNG DẪN BẠN ĐI ĐÂU?

NGÀI HƯỚNG DẪN BẠN ĐI ĐÂU?

736
0
SHARE

Khi bạn bước theo Đức Thánh Linh, sâu nhiệm trong mối tương giao với Ngài, đáp ứng sự vận hành của Ngài trong bạn – như thế là bạn đã bắt đầu có những có những trải nghiệm kỳ diệu với Ngài. Đôi khi sự đáp ứng của bạn là tan vỡ, khóc lóc. Những lần khác có thể là sự vui mừng tràn ngập hay tình yêu tuôn đổ. Nhiều loại đáp ứng sẽ có khi chúng ta đồng đi cùng Đức Thánh Linh và để Ngài điều khiển cuộc đời chúng ta.

Thật là hết sức thú vị khi nhận ra rằng cánh tay toàn năng của Đức Chúa Trời đang ở trên bạn, hướng dẫn bạn trên một lộ trình đúng đắn. Dĩ nhiên có những lúc dường như bạn không nhận thức là Thánh Linh Ngài hướng dẫn bạn, nhưng rồi sau đó tâm trí bạn chợt lóe sáng lên: Chúa đang hướng dẫn tôi.

Vài năm trước đây tôi nhận một cú điện thoại gọi đến đề nghị tôi viếng thăm một chị em của Hội Thánh Calvary đã bị gãy xương lưng trong một tai nạn giao thông nghiêm trọng. Tôi đến bệnh viện St. Joseph cầu nguyện cho chị. Khi đến, tôi khám phá rằng cùng trong phòng đó cũng có hai chị em khác của Hội Thánh chúng tôi đang điều trị. Đức Chúa Trời đã có một kế hoạch để tôi có thể phục vụ cả ba chị em đó. Trước đó tôi đã không biết là có hai thuộc viên khác trong Hội Thánh cũng đang nằm viện. Khi tôi đến, hai tín hữu nầy đã rất phấn khởi vì nghĩ rằng tôi đến bệnh viện là để thăm họ (Tôi đã cầu nguyện cho cả ba chị em).

Khi tôi rời phòng của bệnh viện và quay trở lại hướng thang máy.Tôi không thể kìm chế được cảm xúc phấn khích của mình: “Lạy Chúa, con yêu mến sự tể trị của Ngài. Con không biết có bao nhiêu phòng trong bệnh viện, nhưng có một điều lạ lùng: Ngài đã đặt ba chị em của Hội Thánh Calvary trong cùng một căn phòng để con có thể gặp được cả ba trong một lần viếng thăm.Thật là kỳ diệu! Lạy Chúa con yêu mến sự sắp xếp của Ngài”

Tôi bước vào thang máy và nhấn nút để xuống tầng dưới đất. Nhưng khi cửa thang máy bật mở, tôi nhìn ra và biết mình đã lạc đường. Tôi đã đến khu vực dành cho các y tá chứ không phải là phòng đợi bước ra lối đi. Vì vậy tôi bước lui lại sau, thầm nghĩ rằng sẽ có một người nào khác cũng sẽ dừng thang máy để bước ra tầng dưới đất. Nhưng khi tôi nhìn lên và thấy đèn báo hiệu tầng dưới đất bật sáng, nhưng vẫn không phải là lối ra. Lúc ấy tôi thật sự lúng túng. Một nữ y tá nhìn thấy sự bối rối của tôi, cô ấy hỏi: “Ông đang tìm lối ra phòng đợi?”

“Vâng, họ đã làm gì với cái thang máy nầy?” Tôi trả lời bằng một câu hỏi.

“Ông đã đi nhầm cầu thang chỉ dành cho các nhân viên phục vụ” Cô ta nói. Tôi ngước mắt lên nhìn thấy một bảng hiệu rõ ràng: Thang máy chỉ dành riêng cho bộ phận phục vụ.

“Ồ, xin lỗi”. Tôi nói. “Tôi đã không chú ý gì cả khi ở trên lầu”

“Được rồi” Cô ta động viên tôi.

“À…Tôi làm cách nào để ra ngoài?” Tôi hỏi.

“Rất dễ thôi” Cô ấy nói “Đi xuống hành lang đầu tiên, rẽ phải, và rồi ông sẽ ra đến phòng đợi bên ngoài”

Tôi cám ơn cô ấy, bước đi.Thật là một lỗi lầm ngớ ngẩn! Tôi nghĩ.

Khi tôi bước xuống một hành lang nhỏ, có một cô gái đang đứng đó và khóc. Cô ấy ngước lên, nhìn thấy tôi và la lớn: ”Ông Chuck!” Ngay lập tức cô ấy lao về phía tôi, rồi bắt đầu khóc nức nở, không kìm chế. Sau khi làm cho cô ấy điềm tĩnh trở lại, tôi hỏi: “Điều gì đã xảy ra? Hãy cho tôi biết, chúng ta sẽ cầu nguyện?”

“Ông Chuck ơi” Cô ta trả lời “Người bạn thân nhất của tôi trên thế giới nầy, là người đàn ông đã dẫn tôi đến với Chúa Jesus, trong lúc này đang phải phẫu thuật não. Anh ấy là một nhà truyền giáo ở Phi Châu và đã được gởi về nhà để phẫu thuật. Các bác sĩ nói rằng anh ta có rất ít hy vọng để sống. Anh ta bị một khối u ác tính trong não.” Cô ấy tiếp tục qua dòng nước mắt “Tôi không chịu đựng nỗi ý tưởng là một người đàn ông tuyệt hảo của Đức Chúa Trời như thế lại phải kết thúc cuộc sống ở đây.”

Chúa sắp xếp hoàn cảnh nầy và cho phép chúng tôi cầu nguyện với nhau. Tôi chỉ cho cô ta một số câu Kinh Thánh và hướng sự chú ý của cô ấy đến Chúa Jesus. “Tôi quá tuyệt vọng” Cô ta nói sau khi chúng tôi kết thúc câu chuyện. “Tôi ở đây đang cầu nguyện. Lạy Chúa con không thể làm được gì trong hoàn cảnh nầy. Xin Ngài gởi một người nào đó đến đây để cầu nguyện với con.” Và khi tôi ngước mắt lên thì ông đang đi tới.

Ngay lúc đó ánh sáng loé lên trong lòng tôi. Trước đó dường như tôi đã phạm một lỗi lầm ngớ ngẩn, nhưng Chúa sửa soạn hết những hoàn cảnh nầy để tôi có mặt đúng nơi tôi cần phải có.Tôi nhận ra một điều: Bàn tay Chúa ở trên tôi và Ngài đang hướng dẫn tôi qua Đức Thánh Linh.

Tôi quá phấn khởi về cách sắp xếp của Đức Chúa Trời trong khi tôi đang tìm lối ra hành lang. Tôi đã không có bất kỳ sự chú ý nào về cái thang máy chỉ dành cho bộ phận phục vụ. Nhưng Đức Chúa Trời đã dùng điều sai lầm của tôi để dẫn tôi đến nơi tôi cần phải đến. Và tại đó tôi đã gặp được người thiếu nữ đang kêu cầu Chúa xin sự giúp đỡ từ một người khác.

Đức Chúa Trời sẽ làm điều tương tự như thế đối với bạn. Khi bạn bước đi trong Đức Thánh Linh, và tiếp tục duy trì điều nầy. Bạn sẽ được chúc phước kèm với những kinh nghiệm đầy phấn khích chạm sâu vào tấm lòng của bạn. Bạn sẽ nhìn thấy quyền năng của Đức Chúa Trời giống như bạn đã chứng kiến những sự bày tỏ khác nhau của Đức Thánh Linh. Thật là hồi hộp khi bạn trở nên người dự phần trong những gì Đức Chúa Trời đang làm.

Sự phấn khởi, thích thú không phải là điều chúng ta tìm kiếm. Những kinh nghiệm có thể rất tuyệt vời, nhưng chúng không bao giờ là mục tiêu của chúng ta. Mục tiêu của bạn và tôi phải là khao khát hơn nữa về Đức Chúa Trời, vì Ngài cũng khao khát, chờ đợi nhiều hơn nữa nơi mỗi chúng ta.

Đó cũng là những gì Đức Thánh Linh muốn. Ngài muốn có một mối tương giao cá nhân, thân mật với bạn để gây dựng và làm bạn trưởng thành. Ngài muốn kết giao với bạn và được bạn nhận biết cách cá nhân.

Bạn có thể nói gì về điều nầy?

Dr. Chuck Smith

Translated by Hon Pham   

ĐỂ LẠI BÌNH LUẬN

Nhập bình luận!
Vui lòng nhập tên