giữa rừng trắng nở hoa ban
tường vi mỏng cánh về thăm núi đồi
bạn bè còn lại mấy người
bốn mươi năm trước vẫn thường gọi nhau
ba nàng đi chợ đầu thôn
đạm ri in dấu gót sen thị thành
cô nàng duyên dáng lạ chưa
còn phong cách ấy có người hỏi thăm
Hai tay ôm giữ bạn hiền
Mơ màng đôi mắt ngắm màu hoàng hôn
ráng chiều hồ nước dịu êm
bên bờ hoa dại dã quì vàng tươi
lên đồi trông xuống vườn xanh
sáu người sáu vẻ xem ra cũng ngầu
goodbye bảo lộc tháng tư
sang năm về lại tím màu hoa sim
Gởi James Nghia Huynh
tháng tư tôi về Bảo Lộc
ngồi lặng trong vườn ngắm cây
nhớ thương một người xa vắng
bây giờ khuất nẻo chân mây
cô chú còn đây Nghĩa ơi
không gian nhà ai xinh quá
từng chậu hoa rừng chớm nở
hương đưa nhè nhẹ sau hè
người đi không lời hẹn ước
bỏ lại sau lưng niềm mơ
bạn bè bao người ở lại
tiếc thương biết mấy cho vừa
chiều xuống sương mờ lãng đãng
cao nguyên xanh ngắt đồi chè
hoa sim tím màu ly biệt
trăng vừa lên sáng vườn ai