Trang Chủ DƯỠNG LINH Nghe Lời Khuyên Khôn Ngoan

Nghe Lời Khuyên Khôn Ngoan

718
0
SHARE
Đường lối của kẻ ngu dại vốn ngay thẳng theo mắt nó, nhưng người khôn ngoan lắng nghe lời khuyên dạy. Châm Ngôn 12:15

Trong cuộc Nội Chiến Hoa Kỳ, Tổng thống Abraham Lincoln từng muốn làm hài lòng một chính trị gia, nên ông đã ra lệnh thuyên chuyển một số trung đoàn Liên Minh Quân Đội. Khi bộ trưởng chiến tranh, Edwin Stanton, nhận được mệnh lệnh, ông đã từ chối thi hành. Ông nói rằng tổng thống là một tên ngốc. Khi Lincoln nghe được những gì Stanton nói, ông đáp: “Nếu Stanton nói tôi là một tên ngốc, thì chắc là vậy rồi, vì ông ấy gần như luôn luôn đúng. Tôi sẽ tự xem xét mình.” Khi hai người nói chuyện, tổng thống nhanh chóng nhận ra rằng quyết định của ông là vô cùng sai lầm và không ngần ngại thu hồi quyết định đó. Mặc dù Stanton đã gọi Lincoln là tên ngốc, nhưng tổng thống vẫn chứng tỏ mình khôn ngoan, ông không khăng khăng thực hiện quyết định của mình khi Stanton bất đồng với ông. Thay vào đó, Lincoln đã lắng nghe lời khuyên, xem xét nó và thay đổi ý định của mình.

Bạn đã bao giờ gặp một ai đó không chịu lắng nghe lời khuyên khôn ngoan chưa? (Xem I Vua. 12:1-11). Thật đáng giận, đúng không? Hay đã có khi nào bạn từ chối lắng nghe lời khuyên chưa? Như Châm Ngôn 12:15 nói: “Đường lối của kẻ ngu dại vốn ngay thẳng theo mắt nó, nhưng người khôn ngoan lắng nghe lời khuyên dạy.” Con người không phải lúc nào cũng đúng, và chúng ta cũng vậy! Ai cũng mắc sai lầm, chỉ những kẻ ngu dại mới cho rằng mình ngoại lệ. Chúng ta hãy thực hành sự khôn ngoan của Chúa và lắng nghe lời khuyên khôn ngoan của người khác – ngay cả khi ban đầu chúng ta không đồng ý. Đôi khi đó chính là cách Chúa hành động để đem đến điều tốt lành cho chúng ta (c.2).

Vì sao đôi lúc bạn không muốn lắng nghe lời khuyên khôn ngoan của người khác? Làm thế nào để biết chắc rằng lời khuyên mà bạn nhận được phản ánh sự khôn ngoan thật?

Lạy Chúa của sự khôn ngoan, xin dạy con đường lối Ngài và giúp con tránh xa sự dại dột. Cảm tạ Chúa đã đặt để những người xung quanh con để đưa ra lời khuyên hữu ích khi con cần đến.

https://vietnamese-odb.org/ 

Kinh thánh đề cập đến một vua không nghe theo lời tư vấn khôn khoan. Thay vào đó ông nghe theo lời tư vấn ngu dại:

12 Rê-hô-bô-am đến Si-chem, vì cả I-sơ-ra-ên đã đến Si-chem để lập ông làm vua. Khi Giê-rô-bô-am con của Nê-bát nghe điều đó –vì khi ấy ông còn ở Ai-cập, nơi ông đã trốn khỏi Sa-lô-môn– ông từ Ai-cập trở về. Người ta phái người đến mời ông đến. Vậy Giê-rô-bô-am và toàn thể hội chúng I-sơ-ra-ên đến nói với Rê-hô-bô-am, “Cha ngài đã đặt trên chúng tôi một ách nặng nề. Vậy bây giờ xin ngài làm nhẹ bớt gánh lao dịch nặng nhọc của cha ngài và ách nặng nề cha ngài đã đặt trên chúng tôi, thì chúng tôi sẽ phục vụ ngài.”

Rê-hô-bô-am đáp với họ, “Hãy về đi, ba ngày sau hãy trở lại gặp ta.” Vậy dân ra về.

Bấy giờ Vua Rê-hô-bô-am họp các đại thần cao niên, những vị đã phục vụ dưới triều đình của Sa-lô-môn cha ông khi ông ấy còn sống. Ông hỏi họ, “Các ngươi khuyên ta phải trả lời với dân nầy thế nào?”

Họ tâu với ông, “Nếu ngày nay hoàng thượng quyết định làm đầy tớ cho dân nầy và phục vụ họ, dùng lời tử tế nhã nhặn mà đối đáp với họ, họ sẽ làm tôi của hoàng thượng mãi mãi.” Nhưng ông chẳng coi những lời khuyên của các vị đại thần cao niên ra gì.

Sau đó ông bàn luận với những người trẻ, những người cùng lứa tuổi với ông và đang phục vụ ông. Ông hỏi họ, “Các ngươi khuyên chúng ta phải trả lời thế nào với dân nầy, những kẻ đã nói với ta rằng, ‘Xin làm nhẹ bớt cái ách cha ngài đã đặt trên chúng tôi’?”

10 Những người trẻ cùng lứa tuổi với ông tâu, “Xin hoàng thượng hãy nói như thế nầy với dân nầy, tức những kẻ đã nói với hoàng thượng, ‘Cha ngài đã bắt chúng tôi mang một ách nặng nề, bây giờ xin ngài làm cho ách chúng tôi nhẹ bớt,’ xin hoàng thượng hãy bảo họ, ‘Ngón tay út của ta còn lớn hơn cái lưng của cha ta. 11 Này, nếu cha ta đã đặt trên các ngươi một ách nặng nề, ta sẽ chất thêm cho ách các ngươi càng nặng hơn. Cha ta đã trừng phạt các ngươi bằng roi, nhưng ta sẽ trừng phạt các ngươi bằng bọ cạp.’”

12 Ðến ngày thứ ba Giê-rô-bô-am và toàn dân trở lại gặp Rê-hô-bô-am như lời ông đã nói, “Ba ngày sau hãy trở lại gặp ta.” 13 Vua đáp lời dân một cách xẳng xớm, và chẳng màng gì đến những lời khuyên của các vị đại thần cao niên. 14 Ông đáp với họ theo lời khuyên của những người trẻ tuổi, “Cha ta đã đặt trên các ngươi một ách nặng nề, ta sẽ chất thêm cho ách các ngươi càng nặng hơn. Cha ta đã trừng phạt các ngươi bằng roi nhưng ta sẽ trừng phạt các ngươi bằng bọ cạp.”

15 Vậy vua chẳng nghe theo lời yêu cầu của dân, bởi đó là việc Chúa cho xảy ra, để làm ứng nghiệm lời Ngài, mà Chúa đã cậy A-hi-gia người Si-lô nói trước với Giê-rô-bô-am con của Nê-bát.

16 Khi toàn dân I-sơ-ra-ên thấy vua không nghe theo họ, họ nói với vua, “Chúng ta có được chia phần gì với Ða-vít chăng? Chúng ta chẳng hưởng được cơ nghiệp gì với con cháu của Giê-se cả. Hỡi I-sơ-ra-ên, ai nấy hãy trở về trại mình. Hỡi Ða-vít, từ nay khá coi chừng nhà ông.” Thế là dân I-sơ-ra-ên trở về trại của họ. 17 Nhưng Rê-hô-bô-am vẫn trị vì trên những người I-sơ-ra-ên cư ngụ trong các thành ở Giu-đa.

18 Khi Vua Rê-hô-bô-am sai A-đô-ram,[a] quan trông coi việc cưỡng bách lao động, đến với dân, thì dân I-sơ-ra-ên ném đá ông ấy chết. Vua Rê-hô-bô-am liền vội vàng lên xe chạy trốn về Giê-ru-sa-lem. 19 Vậy dân I-sơ-ra-ên đã nổi loạn chống lại nhà Ða-vít cho đến ngày nay.
(1 Các vua 12)

ĐỂ LẠI BÌNH LUẬN

Nhập bình luận!
Vui lòng nhập tên