When I surveyed all that my hands had done and what I had toiled to achieve, everything was meaningless, a chasing after the wind.
In 2010, James Ward, the creator of the blog “I Like Boring Things,” launched a conference called the “Boring Conference.” It’s a one-day celebration of the mundane, the ordinary, and the overlooked. In the past, speakers have addressed seemingly meaningless topics like sneezing, sounds that vending machines make, and inkjet printers of 1999. Ward knows the topics may be boring, but the speakers can take a mundane subject and make it interesting, meaningful, and even joyful. Several millennia ago, Solomon, the wisest of kings, launched his own search for joy in the meaningless and mundane. He pursued work, bought flocks, built wealth, acquired singers, and constructed buildings (Ecclesiastes 2:4–9). Some of these pursuits were honorable and some were not. Ultimately, in his pursuit of meaning, the king found nothing but boredom (v. 11). Solomon maintained a worldview that didn’t press beyond the limits of human experience to include God. Ultimately, however, he realized that he’d find joy in the mundane only when he remembered and worshiped God (12:1–7). When we find ourselves in the whirlwind of tedium, let’s launch our own daily mini-conference, as we “remember [our] Creator” (v. 1)—the God who fills the mundane with meaning. As we remember and worship Him, we’ll find wonder in the ordinary, gratitude in the mundane, and joy in the seemingly meaningless things of life. Why is it so hard to find meaning in things that can never satisfy? How do you need to reprioritize your commitment to and worship of God so you can find your meaning in Him? God, take the unremarkable moments of my life and infuse them with Your joy and wonder.
|
Rồi ta ngẫm nghĩ mọi việc tay mình đã làm, và những lao khổ mình đã chịu để làm các công việc ấy; kìa, mọi điều đó là sự hư không, theo luồng gió thổi. Truyền Đạo 2:11
Năm 2010, James Ward, tác giả của trang blog “Tôi thích những thứ nhàm chán” đã tổ chức “Hội Nghị Nhàm Chán” – sự kiện kéo dài một ngày nhằm tôn vinh những điều buồn tẻ, tầm thường và bị lãng quên. Trong quá khứ, các diễn giả đã nhắc đến những chủ đề dường như vô nghĩa như hắt hơi, âm thanh của máy bán hàng tự động và những chiếc máy in phun của năm 1999. Ward biết những chủ đề này có thể nhàm chán, nhưng các diễn giả có thể biến vấn đề buồn tẻ trở nên thú vị, có ý nghĩa và thậm chí là mang lại niềm vui. Nhiều thiên niên kỷ trước, Sa-lô-môn, vị vua khôn ngoan nhất trong số các vua, đã bắt đầu cuộc tìm kiếm niềm vui trong những điều vô nghĩa và tầm thường. Ông theo đuổi công việc, mua các bầy gia súc, tích trữ của cải, tuyển chọn các ca sĩ và xây dựng đền đài (Tđ. 2:4-9). Một số là chính đáng, một số thì không. Cuối cùng, trong hành trình của mình, vị vua này đã không tìm thấy gì ngoại trừ sự nhàm chán (c.11). Thế giới quan của Sa-lô-môn bị giới hạn trong kinh nghiệm con người và không có sự hiện diện của Đức Chúa Trời trong đó. Tuy nhiên, cuối cùng ông đã nhận ra mình chỉ có thể tìm thấy niềm vui trong những điều tầm thường khi tưởng nhớ đến Chúa và thờ phượng Ngài (12:1-7). Khi cảm thấy cuộc sống của mình tẻ nhạt, hãy dành riêng thì giờ mỗi ngày để “tưởng nhớ Đấng Tạo Hóa” (c.1) – Ngài là Đức Chúa Trời ban ý nghĩa cho những điều tầm thường. Khi tưởng nhớ và thờ phượng Ngài, chúng ta sẽ thấy được điều kỳ diệu trong những điều bình thường, thấy biết ơn về những thứ tẻ nhạt và thấy niềm vui trong những thứ dường như vô nghĩa trong đời sống. Marvin Williams Tại sao chúng ta khó tìm thấy ý nghĩa trong những điều không bao giờ có thể đem đến sự thỏa mãn? Bạn cần phải đặt lại thứ tự ưu tiên về cam kết thờ phượng Chúa thế nào, để có thể tìm thấy ý nghĩa trong Ngài? Lạy Chúa, chỉ có Ngài mới có thể ban ý nghĩa cho những điều tầm thường. Xin truyền ý nghĩa, niềm vui và sự kỳ diệu của Ngài trong những khoảnh khắc thường ngày của đời sống con. Amen
|