Trang Chủ THƠ Thăm Anh!

Thăm Anh!

1017
0
SHARE

 

Bài thơ thứ nhất

Bài thơ diễn tả tâm trạng của tác giả. Cuối năm cô ấy ra nghĩa trang viếng thăm phần mộ của người chồng quá cố. Bài thơ làm tôi nhớ đến anh Minh (chồng tác giả) lúc tôi còn công tác và học tập ở Đà Nẵng.
Xin Chúa an ủi chị Hường. Chỉ có tình yêu Chúa mới lấp đầy những khoảng trống mà anh Minh để lại.   

🙂

Em mừng có nắng cuối năm
Trời trong như thể có rằm hôm nay
Lối mòn đưa bước nơi đây
Quên đi cơn lạnh tháng ngày vừa qua

Nghĩa trang đầy ắp những hoa
Hình như có kẻ nơi xa tìm về
Ân tình kiếp nợ phu thê
Gió đưa cành liễu  rủ rê mời chào

Mộ phần kiến gặp mối đào
Nhưng em vẫn thấy dạt dào tình thân
Mẹ ba em út nằm gần 

Nỗi buồn nào cũng dần dần sẽ qua 

Thăm anh mang một cành hoa
Thông ơi xin đuổi giúp ta nỗi buồn
Hoàng hôn rẽ lối con đường
Nghĩa trang vắng lặng để nhường chân em

Quê anh vẫn mãi êm đềm
Còn em ngày tháng tóc thêm bạc màu
Thôi về soi bóng phố “Nâu”
Sông Hàn đổ dáng con cầu xinh xinh

Tặng anh đôi nến lung linh
Gởi anh giữ hộ nghĩa tình đôi ta!!!!

 

Đà Nẵng 2/1/2017

Huong Ta

 

🙂

NHỚ BẠN

Tình cờ đọc một bài thơ
Của người bạn cũ viếng chồng nghĩa trang
Cuối Đông thời tiết đổi chiều
Nghe lòng thức dậy dư âm một thời

Ngồi đây nghe gió sông Hàn
Cà phê chưa uống nhớ hình dáng anh (anh Minh)
Cầu Vồng, Thống Nhất đường xưa
Chúng mình ngồi đó biết bao nhiêu tình

Anh đi bất chợt ai hay
Bạn bè còn lại ngỡ ngàng giấc mơ
Đành thôi cũng một cuộc đời
Hẹn ngày về lại thiên thành tương lai

Hường – Minh trong trái tim tôi
Bây giờ sống lại như ngày hôm qua
Chúc cho góa phụ đoan trang
Niềm vui trong Christ cuối năm đầy tràn

Tường Vi

Bài thơ thứ hai 

Thăm anh!
Nhùng nhằng con nước níu chân
Làm sao qua được để thăm mộ phần!
Mưa khuyên “Em chớ ngại ngần
Chờ đi thuyền đến đưa dần em sang.”
Thăm anh một đoá hoa tàn
Vì đang giông bão ngập tràn nơi đây!

Nghĩa trang phủ xám  chòm mây
Xa xa  mây trắng quần bay dưới trời
Thân em đơn lẻ giữa đời
Xin Người ban tặng nụ cười cuối năm!
Vì tình em phải đến thăm
Mộ phần rêu phủ anh nằm ngủ yên

Hai mươi năm ấy đã quên thủa nào!!!
Mưa tuôn mưa đổ  chẳng chào được ai
Xóm nghèo giờ đã nhạt phai
Tóc em nay nhuốm tới hai sắc màu
Trắng chi  trắng cả mái đầu
Thời gian còn lại biết cầu xin CHA!!!

Cuộc đời là một bài ca
Lúc trầm  lúc bổng  khi đà du dương!
Hoa tàn em gởi người thương
Đông đi Xuân đến vấn vương cõi lòng
Cảm thông tình nghĩa vợ chồng
Hẹn anh năm tới nắng hồng em lên!!!

25/11/2017 Huong Ta 

   

ĐỂ LẠI BÌNH LUẬN

Nhập bình luận!
Vui lòng nhập tên