Tôi viết về bạn bè tôi
Bây giờ còn mất vui buồn nơi đâu
Mai sau dù có thế nào
Vẫn nhớ nhau mãi mặc màu thời gian
Tôi có thể sẽ buồn khi thiếu bạn
Tiếng tơ lòng trao đổi chuyện ngày xưa
Tôi chắc sẽ mỉm cười khi thấy bạn
Ngẩn ngơ nhìn say đắm một bài ca
Nếu một ngày vắng lời thơ tiếng hát
Có lẽ mình đã hóa đá ngàn thu
Nếu một mai em về trong yên lặng
Đàn Ghi-ta mình gõ nhịp ai nghe….
Tôi cũng nhớ một thời xa xưa ấy.
Cùng Phước Trần, Hiệp Thế với Cường Lê.
Bạn bè tôi giờ sum họp vui vầy.
Nhờ facebook kiếm tìm đồng đội cũ.
Tôi – Đồng Nai, bạn Quảng Ngãi – SàiGòn.
Thêm vài đứa Vũng Tàu nghe sóng vỗ.
Còn Hiệp Thế – cao nguyên chiều sương phủ.
Vẫn ấm tình bè bạn phút giao thoa.
Nhớ Diep Tran xa nửa vòng trái đất.
Hẹn ngày về nghe câu hát đoàn viên.
Nhớ Đình Dũng và con đường Hưng Đạo.
In dấu chân hai đứa năm nào.
Kỷ niệm ơi, ngày ấy xa thật xa.
Mà cứ tưởng mới hôm qua cùng bạn…
Tôi sẽ rất khó quên thời thơ ấu
Mài đũng quần Trường Phù Đổng thân yêu
Nhìn Sâm Nguyên nhảy dây tung cát bụi
Và Khảm Lê dụi mắt ướt thơ ngây
Tôi không quên trên chiếc xe đạp ấy
Cùng bạn bè Trường Yên Thế thân yêu
Với Phú Tịnh, Trần Phong, Hồ Mỹ Phước
Tuổi học trò quậy tung lá vườn ai
Lên lớp chín chung mái Trường Quốc Tuấn
Nhớ Từ Đàm, Minh Hải bến Tam Thương
Tiếng ngựa thồ lách cách đường Võ Tánh
Ôi ngày xưa ta hát “ép nhong nhong”
Mình về Quảng Ngãi cà phê
Mưa phùn thấm lạnh dáng ai vai gầy
Ngồi trông thiên hạ ngược xuôi
Nghe dòng nhạc Trịnh thả hồn vu vơ
Chợt nghe một tiếng ai chào
Ồ thằng bạn học những ngày xa xưa
Ngồi đây nhắc chuyện ô mai
Tinh khôi thuở ấy bây giờ còn không…
(Quảng Ngãi, 2014)
Vẫn còn một chút tinh khôi
Bạn tôi thi thoảng xa xôi mới về
Quê hương Quảng Ngãi còn đây
Còn mang giọng nói câu chào thân thương
Thương ai xa dạt phương trời
Còn lưu luyến mãi một thời vàng son
( Facebook Diep Tran)
Chúng tôi đã đi qua một thời trai trẻ
Tuổi trăng non vẫn nhớ những tháng ngày.
Áo trắng sân trường phượng đỏ rụng rơi
Giờ còn lại những bạn bè yêu dấu
Vài đứa đã về nơi cát bụi.
Có người đang lưu lạc cuối trời xa.
Ta còn đây hai chữ bạn bè.
Ân tình đó đuổi theo hoài theo năm tháng.
Rất khó quên giảng đường Sư Phạm
Cùng Khánh Hoa sải bước dưới tàn cây
Nghe dư âm trong sóng biển dội về
Trang thơ tình nhật ký trả lại ai
Những kỷ niệm có tàn phai héo úa
Đời sinh viên ghi khắc mãi tâm này
Màu báo trắng trinh nguyên thời trẻ dại
Níu kéo về một dĩ vãng đam mê
Tôi sẽ quên Lớp 12 C1?
Cùng Sơn Đoàn tri ngộ một ngày kia
Đường Đà Nẵng đi xa về lại nhớ
Góc phố phi trường ba đứa gặp nhau.
Và còn nữa những bạn bè thủa ấy
Hẹn một ngày sẽ cập nhật hình xinh
🙂
tuổi niên thiếu khắc ghi nhiều kỷ niệm
những hồn nhiên ngày ấy vẫn chưa quên
bạn tôi khóc cho tình duyên không trọn
nước mắt nào cho bạn cho tôi?