Trang Chủ TRANG CHỦ Mây Không Mùa

Mây Không Mùa

1230
0
SHARE

Để hiểu Phạm Tường, bạn không thể không đọc bài phê bình thơ trên đây của anh.
Khi viết về Phạm Tường, một tác giả trên website của báo nông nghiệp có bài đăng:

https://nongnghiep.vn/nha-tho-pham-tuong-lang-le-doi-theo-may-khong-mua-d311019.html

MÂY KHÔNG MÙA là mây như thế nào?

Em đâu rồi hương xưa vắng trên môi
Ta một phía chênh chao giờ ly biệt
Còn những gì lòng chưa hề đoạn tuyệt
Là yêu em mây muôn hướng không mùa
🙂
Mây thì làm gì có mùa? Có mùa nước nổi, có mùa thu rơi, có mùa thu hoạch, có mùa gieo trồng… và bao nhiêu mùa khác nữa. Nhưng mây chắc là không có mùa. Đó là một cách nói hình tượng, bay bổng – ai muốn hiểu sao cũng được. Yêu em như mây muôn hướng không mùa.
Chợt nhớ Phan Thu Hà viết về mây:

Dưới đất nhìn lên thấy mây hồng
Lên trời mây lại trắng tựa bông
Có lúc như một đàn cừu lớn
Có lúc lại như một dòng sông

Bên cánh máy bay mây trải thảm
Bồng bềnh lấp loá ngút tầm xa
Biển mây uốn lượn từng lớp sóng
Nâng cánh thiên thần – giấc mơ ta

Mây không mùa chỉ xuất hiện ở cuối bài thơ, còn những vần thơ trước đó không hề có một chữ mây nào.

Từ buổi ấy chim rã buồn soải cánh

Núi bơ vơ cây trơ lặng bên trời

Thêm bao mùa lá rụng nữa em ơi
Nghe tiếng thở vọng rêm từng kẽ tóc
Từ buổi ấy – từ ngày đó là ngày đường tình đôi nẻo hai nơi, tác giả như một cánh chim soải cánh bay đi trong nỗi buồn ly biệt. Bốn câu thơ đầu mang dáng dấp của một chàng trai si tình. Khi người mình yêu ra đi, thì nghe tiếng thở dài vọng rêm từng kẽ tóc. Wow!
Chiều chớm đông bỗng dưng em bật khóc (em khóc)
Lảo đảo về hồn thấm đẫm men say (chàng trai say lảo đảo – chứ yểu điệu thục nữ làm gì có cảnh này!)
Giữa niềm riêng bàn tay luyến bàn tay
Đơn giản vậy sao sóng lòng si động
🙂
Đọc những câu trên lại nhớ câu thơ của một thiếu nữ vụt mất tình yêu:
Ai bảo chiều đông trời trở lạnh /Chiều không anh em đã lạnh lắm rồi.
Thơ là tiếng lòng phải không? hay thơ là hư cấu, hóa thân vào một kẻ si tình nào đó để dệt những vần thơ lãng mạn! Tôi nghĩ tác giả có cả hai phương diện này. Yêu và hóa thân thành người yêu.
Tình yêu không thành- không thể đi tiếp cung đường còn lại, nên tình yêu hóa thành MÂY KHÔNG MÙA.

Yên làm sao đâu chỉ là cơn mộng
Đương vùi mê chợt dằn vặt nụ cười
🙂 Tình yêu luôn có 2 mặt: đau khổ và hạnh phúc hay hạnh phúc trong khổ đau. Phạm Tường đã đi đến buổi chiều hoàng hôn tím, trong anh còn bao nhiêu nỗi ngậm ngùi, nhưng vẫn cố gắng ban cho mình một niềm vui trong thơ ca, âm nhạc…Chúc anh bình an trên những dải mây trôi muôn hướng không mùa.


tường vi

ĐỂ LẠI BÌNH LUẬN

Nhập bình luận!
Vui lòng nhập tên