KHI Chúa đưa chúng ta vào những nẻo đường làm cho chơn của mình run rẩy và dễ bị thương tích; khi Ngài đặt chúng ta trước một tương lai tối tăm và đầy hăm dọa; khi Ngài bao vây chúng ta bằng những ý định sẵn dường như gay go và bí mật, thì trong mọi sự đó, hãy yên lặng, hãy tự nhủ mình rằng: “Ấy chính Đức Chúa Trời làm việc” (Phi-líp 2:13, theo nguyên văn). Và hãy tin cậy Ngài vì Đức Thánh Linh cần phải làm việc trong anh em trước khi có thể làm việc bởi anh em; Ngài phải luyện lọc vàng trước khi có thể đúc thành đồng tiền thật và quí giá nhứt trong kho tiền tệ của Ngài.
Nếu chúng ta không chịu ở dưới bàn tay săn sóc của Ngài, ngay cả những khi Ngài làm việc hết sức kỳ lạ, thì Ngài làm thế nào mà thực hiện được ý định Ngài, khiến cho đời sống chúng ta sâu nhiệm, rộng lớn và toàn vẹn được!Khi đương ở trong trường rèn luyện, dầu Chúa không cho chúng ta được từng trải theo thể thức và mức độ của thánh đồ, ta vẫn vui lòng phó mình trong tay Ngài để có thể, “đạt đến bực nào thì cứ đồng đi vậy” “Chúa biết con đường tôi đi; khi Ngài đã thử rèn tôi, tôi sẽ ra như vàng” (Gióp 23:10)
“Phước cho người nào để lòng tin cậy nơi Đức Giê-hô-va.” (Thi Thiên 40:4)
(Mục sư Lê Văn Thái)