Trang Chủ BIỆN GIÁO Cơ đốc nhân và Âm Nhạc

Cơ đốc nhân và Âm Nhạc

752
0
SHARE


Câu hỏi: Một Cơ Đốc Nhân có nên nghe nhạc đời không?

Trả lời: Nhiều Cơ Đốc Nhân tranh đấu/vật lộn với câu hỏi này. Nhiều nhạc sĩ thế tục rất có tài năng. Nhạc đời có thể mang tính giải trí rất cao. Có nhiều bài nhạc đời có giai điệu lôi cuốn, những tư tưởng sâu sắc, và những thông điệp tích cực. Trong việc xác định nghe hay không nghe nhạc đời, có ba yêu tố chính để xem xét: 1) mục đích của âm nhạc, 2) thể loại/phong cách âm nhạc, và 3) nội dung của ca từ.

1) Mục đích của âm nhạc: Âm nhạc được tạo ra chỉ để thờ phượng, hay Đức Chúa Trời cũng định ra âm nhạc để xoa dịu và/hay giải trí? Nhạc sĩ nổi tiếng nhất trong Kinh Thánh, Vua Đa-vít, đã dùng âm nhạc chính yếu cho việc thờ phượng Đức Chúa Trời (xin xem Thi Thiên 4:1; 6:1, 54, 55; 61:1; 67:1; 76:1). Tuy vậy, khi Vua Sau-lơ bị các ác thần hành hạ, ông gọi Đa-vít đến chơi hạc cầm để xoa dịu ông (1 Sa-mu-ên 16:14-23). Người Do Thái cũng đã dùng các nhạc cụ để cảnh báo nguy hiểm (Nê-hê-mi 4:20) và làm kinh ngạc những kẻ thù của họ (Các quan xét 7:16-22). Trong Tân Ước, sứ đồ Phao-lô hướng dẫn các Cơ Đốc Nhân khích lệ nhau bằng âm nhạc: “Hãy lấy ca vịnh, thơ thánh, và bài hát thiêng liêng mà đối đáp cùng nhau” (Ê-phê-sô 5:19). Do đó, trong khi mục đích chính yếu của âm nhạc dường như là để thờ phượng, Kinh Thánh rõ ràng cũng cho phép âm nhạc dùng cho những mục đích khác.

2) Thể loại/phong cách âm nhạc: Buồn thay, vấn đề các thể loại/phong cách âm nhạc có thể rất gây chia rẽ giữa vòng các Cơ Đốc Nhân. Có những Cơ Đốc Nhân đòi hỏi một cách cứng rắn rằng không nhạc cụ nào được sử dụng. Có những Cơ Đốc Nhân chỉ mong ước hát các bài thánh ca “truyền thống”. Có những Cơ Đốc Nhân muốn nhạc đương đại và sôi nổi hơn. Có những Cơ Đốc Nhân tuyên bố thờ phượng tốt nhất là trong môi trường giống một “buổi hòa nhạc rock”. Thay vì công nhận những khác biệt này như là những sự ưa thích cá nhân và những khác biệt văn hóa, một số Cơ Đốc Nhân tuyên bố thể loại nhạc ưa thích của họ là thể loại nhạc chỉ “theo Kinh Thánh” và tuyên bố tất cả các hình thức âm nhạc khác là không lành mạnh, không tin kính, hay thậm chí thuộc về ma quỷ.

Không chỗ nào trong Kinh Thánh lên án bất cứ thể loại nhạc cụ thể nào. Kinh Thánh đề cập đến rất nhiều loại nhạc cụ bằng dây và các nhạc khí thổi. Trong khi Kinh Thánh không đề cập cụ thể đến các loại trống, nó thật sự đề cập đến các nhạc cụ gõ khác (Thi Thiên 68:25; Ê-xơ-ra 3:10). Gần như tất cả các hình thức âm nhạc hiện đại đều là các biến thể và/hoặc những kết hợp của các loại nhạc cụ giống nhau, được chơi ở những nhịp độ khác nhau hay những sự nhấn nhá được chú trọng khác nhau. Không có cơ sở theo Kinh Thánh nào để tuyên bố bất cứ thể loại âm nhạc nào là không tin kính hay ở ngoài ý muốn của Đức Chúa Trời.

3) Nội dung ca từ. Bởi vì cả mục đích âm nhạc lẫn thể loại nhạc đều không quyết định liệu một Cơ Đốc Nhân có nên nghe nhạc đời hay không, nội dung ca từ phải được xem xét. Trong khi không nói về âm nhạc một cách cụ thể, Phi-líp 4:8 là một sự hướng dẫn xuất sắc cho lời nhạc: “Rốt lại, hỡi anh em, phàm điều cho chơn thật, điều chi đáng tôn, điều chi công bình, điều chi thánh sạch, điều chi đáng yêu chuộng, điều chi có tiếng tốt, điều chi có nhân đức đáng khen, thì anh em phải nghĩ đến.” Nếu chúng ta nghĩ về những điều như vậy, chắc chắn đó là những điều chúng ta sẽ mời vào tâm trí của mình qua âm nhạc và lời ca. Ca từ trong một bài nhạc đời có thể chân thật, đáng tôn, công bình, thánh sạch, đáng yêu chuộng, có tiếng tốt, có nhân đức và đáng khen không?”. Nếu như vậy, thì không có gì sai với việc một Cơ Đốc Nhân lắng nghe một bài nhạc đời có bản chất như thế.

Tuy nhiên, phần nhiều nhạc đời không đáp ứng tiêu chuẩn của Phi-líp 4:8. Nhạc đời thường đề cao sự đồi bại phóng đãng và bạo lực trong khi xem thường sự thanh khiết và sự chính trực. Nếu một bài hát làm vinh hiển những gì chống đối Đức Chúa Trời, một Cơ Đốc Nhân không nên lắng nghe nó. Tuy vậy, có nhiều bài nhạc đời không đề cập đến Đức Chúa Trời nhưng vẫn tán thành những giá trị tin kính như sự chân thật, sự thanh khiết, và chính trực. Nếu một bài tình ca đề cao tính thiêng liêng của hôn nhân và/hoặc sự thanh khiết của tình yêu thật—dẫu nó không đề cập đến Đức Chúa Trời hay Kinh Thánh—nó vẫn có thể được lắng nghe và thưởng thức.

Bất cứ điều gì một người cho phép choán tâm trí mình sớm hay muộn sẽ quyết định lời nói và hành động của người đó. Đây là tiền đề đằng sau Phi-líp 4:8 và Cô-lô-se 3:2, 5: thiết lập những mô hình suy nghĩ lành mạnh. 2 Cô-rinh-tô 10:5 nói rằng chúng ta nên “bắt hết các ý tưởng làm tôi vâng phục Đấng Christ.” Những câu Kinh Thánh này đưa ra một bức tranh rõ ràng về loại nhạc mà chúng ta không nên nghe.

Rõ ràng, loại âm nhạc tốt nhất là âm nhạc ngợi khen và làm vinh hiển Đức Chúa Trời. Các nhạc sĩ Cơ Đốc tài năng làm việc trong gần như mọi thể loại âm nhạc, từ cổ điển đến rock, rap, và reggae (một loại nhạc pop hiện đại bắt nguồn từ Jamaica). Không có gì vốn là sai với bất cứ phong cách âm nhạc cụ thể nào. Chính lời ca mới quyết định một bài hát là “có thể chấp nhận được” hay không để một Cơ Đốc Nhân lắng nghe. Nếu bất cứ điều gì dẫn dắt bạn đến chỗ suy nghĩ về hay bị thu hút vào một điều gì đó không làm vinh hiển Đức Chúa Trời, nó nên được tránh đi.

Question: “Should a Christian listen to secular music?”

Answer: Many Christians struggle with this question. Many secular musicians are immensely talented. Secular music can be very entertaining. There are many secular songs that have catchy melodies, thoughtful insights, and positive messages. In determining whether or not to listen to secular music, there are three primary factors to consider: 1) the purpose of music, 2) the style of music, and 3) the content of the lyrics.

1) The purpose of music. Is music designed solely for worship, or did God also intend music to be soothing and/or entertaining? The most famous musician in the Bible, King David, primarily used music for the purpose of worshipping God (see Psalm 4:16:154:155:161:167:176:1). However, when King Saul was tormented by evil spirits, he would call on David to play the harp in order to soothe him (1 Samuel 16:14-23). The Israelites also used musical instruments to warn of danger (Nehemiah 4:20) and to surprise their enemies (Judges 7:16-22). In the New Testament, the apostle Paul instructs Christians to encourage one another with music: “Speak to one another with psalms, hymns and spiritual songs” (Ephesians 5:19). So, while the primary purpose of music does seem to be worship, the Bible definitely allows for other uses of music.

2) The style of music. Sadly, the issue of music styles can be very divisive among Christians. There are Christians who adamantly demand that no musical instruments be used. There are Christians who only desire to sing the “old faithful” hymns. There are Christians who want more upbeat and contemporary music. There are Christians who claim to worship best in a “rock concert” type of environment. Instead of recognizing these differences as personal preferences and cultural distinctions, some Christians declare their preferred style of music to be the only “biblical” one and declare all other forms of music to be unwholesome, ungodly, or even satanic.

The Bible nowhere condemns any particular style of music. The Bible nowhere declares any particular musical instrument to be ungodly. The Bible mentions numerous kinds of string instruments and wind instruments. While the Bible does not specifically mention drums, it does mention other percussion instruments (Psalm 68:25Ezra 3:10). Nearly all of the forms of modern music are variations and/or combinations of the same types of musical instruments, played at different speeds or with heightened emphasis. There is no biblical basis to declare any particular style of music to be ungodly or outside of God’s will.

3) The content of the lyrics. Since neither the purpose of music nor the style of music determines whether a Christian should listen to secular music, the content of the lyrics must be considered. While not specifically speaking of music, Philippians 4:8 is an excellent guide for musical lyrics: “Finally, brothers, whatever is true, whatever is noble, whatever is right, whatever is pure, whatever is lovely, whatever is admirable—if anything is excellent or praiseworthy—think about such things.” If we should be thinking about such things, surely those are the things we should invite into our minds through music and lyrics. Can the lyrics in a secular song be true, noble, right, pure, lovely, admirable, excellent, and praiseworthy? If so, then there is nothing wrong with a Christian listening to a secular song of that nature.

However, much of secular music does not meet the standard of Philippians 4:8. Secular music often promotes immorality and violence while belittling purity and integrity. If a song glorifies what opposes God, a Christian should not listen to it. However, there are many secular songs with no mention of God that still uphold godly values such as honesty, purity, and integrity. If a love song promotes the sanctity of marriage and/or the purity of true love—even if it does not mention God or the Bible—it can still be listened to and enjoyed.

Whatever a person allows to occupy his mind will sooner or later determine his speech and his actions. This is the premise behind Philippians 4:8 and Colossians 3:25: establishing wholesome thought patterns. Second Corinthians 10:5 says we should “take captive every thought and make it obedient to Christ.” These Scriptures give a clear picture of the kind of music we should not listen to.

Obviously, the best kind of music is that which praises and glorifies God. Talented Christian musicians work in nearly every musical genre, ranging from classical to rock, rap, and reggae. There is nothing inherently wrong with any particular style of music. It is the lyrics that determine whether a song is “acceptable” for a Christian to listen to. If anything leads you to think about or get involved in something that does not glorify God, it should be avoided.

 

 

ĐỂ LẠI BÌNH LUẬN

Nhập bình luận!
Vui lòng nhập tên