“Nhưng hễ ai đã nhận Ngài, thì Ngài ban cho quyền phép trở nên con cái Đức Chúa Trời, là ban cho những kẻ tin danh Ngài.” (Giăng 1:12)
“Nó là một đứa con trai!” Lời thông báo này của bác sĩ mang đến cho tôi (Randy) và Rozanne một niềm vui lớn khi chúng tôi chào đón đứa con thứ hai ra đời. Trước đó chúng tôi đã có một bé gái, bây giờ thêm một trai nữa. Cuộc sống hôn nhân như thế là hoàn hảo – cho đến khi chúng tôi chú ý rằng đứa con thứ hai của chúng tôi bị mất đi tay trái và cẳng tay. Một câu hỏi lóe lên trong đầu chúng tôi. Làm sao nó chơi thể thao? Các cô dạy mẫu giáo sẽ đối xử với nó như thế nào đây? Nhẫn cưới của nó sẽ đeo ở đâu! Thôi đừng bận tâm đến hôn nhân! Cô gái nào sẽ yêu nó trong khi có rất nhiều chàng trai đầy đủ cả hai tay ở ngoài kia? Và một câu hỏi gay cấn nhất: Chúng tôi sẽ yêu thương nó? Cô y tá quấn David bé nhỏ và đặt nó trong vòng tay của chúng tôi. Và trong khoảnh khắc đó nỗi sợ hãi lớn nhất của chúng tôi tan biến. Chúng tôi yêu nó. Nó không có gì phải làm để lấy được tình yêu của chúng tôi. Nó là con trai của chúng tôi.Thông thường, những hành động của chúng ta làm cho chúng ta cảm thấy rằng Chúa không bao giờ có thể yêu chúng ta. Lẽ thật là Ngài yêu chúng ta không căn cứ vào những gì chúng ta đã làm, nhưng trên căn bản những gì Ngài đã làm. Ngài yêu chúng ta bởi vì chúng ta là ai – là con cái của Ngài.
Điều kỳ diệu là trong tuổi thiếu niên David có thể chơi các môn thể thao giỏi hơn hầu hết những đứa trẻ có hai tay đầy đủ. Hôm nay nó là một luật sư thành công và có một người vợ yêu thương nó thật lòng. Những điều này làm chúng tôi vui mừng. Có phải vì vậy mà chúng tôi yêu nó? Không. Chúng tôi yêu nó vì nó là con trai của chúng tôi.Cha thiên thượng yêu thương bạn – vì bạn là con cái của Ngài.
“TÔI TIN RẰNG TÔI CÓ Ý NGHĨA VÀ QUAN TRỌNG BỞI VÌ VỊ THẾ CỦA TÔI LÀ CON CÁI CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI.”
Randy & Rozanne Frazee