Trang Chủ DƯỠNG LINH Ngày Thứ 6 trước phục sinh

Ngày Thứ 6 trước phục sinh

1055
0
SHARE

Portland, OR tháng 4 năm 2023

Một chiều không hẹn cùng rong ruổi

Ta đến nơi này, chợt ngẩn ngơ  

Dừng chân ngắm thác  cao triền núi

Đợi nắng xuân về, đuổi gió mưa

Nước non ngàn dặm giờ xa cách

Mới nửa năm thôi, ở xứ người

Cảnh vật, núi đồi  trông khác quá

Mây trời, cây lá cũng phiêu hoang

Vẫy gọi thời gian sau nỗi nhớ

Ta đi làm một cánh chim di

Phố nhà, xa lộ, người xưa vắng

Tóc trắng trên đầu, những khói sương

Cuộc đời dâu bể ai lường trước

Còn khỏe là vui, đếm tháng ngày

Còn vui sống hưởng ơn thiên hựu

Còn lắm thơ ngây đủ dại khờ

BÀI DƯỠNG LINH

Điều gì xảy ra vào ngày Thứ 6 trước sự phục sinh của Chúa Giê-su?

1/

Ngay từ đầu, Chúa chúng ta đã biết điều gì sẽ xảy ra. Chúng ta cũng biết tất cả điều này rồi, phải không? Nhưng điều mà chúng ta phải nghĩ đến đôi khi còn thiếu trong các buổi lễ Thứ 6 trước phục sinh, đó là lời bày tỏ của Chúa Cứu thế ‘Mọi việc đã hoàn tất.’ Có nghĩa là CÔNG TÁC CỨU CHUỘC CỦA CHÚA GIÊ-SU ĐÃ HOÀN TẤT.

“Khi Chúa Giê-su trở thành sinh tế chuộc tội cho chúngta, mọi việc đã xong. Tất cả những gì chưa được hoàn thành, đã được thực hiện. Cái chết của Ngài là ngòi nổ, là chất xúc tác cho những sự kiện thảm khốc này xảy ra. Sự phục sinh, lễ ngũ tuần, sự trở lại của Chúa. Một khi cái chết đó xảy ra, mọi thứ khác đã được thực hiện trong kế hoạch của Đức Chúa Trời. Chúng ta được kêu gọi đến Vương quốc và mong chờ sự tái lâm của Ngài. Ngài muốn chúng ta hướng tới sự sống lại của Ngài. Ngài muốn chúng ta mong đợi sự trở lại của Ngài. Ngài đã làm cho tất cả trở nên trọn vẹn, và chúng ta không cần phải cảm thấy chính mình không trọn vẹn nữa. Sự chết không còn chiến thắng linh hồn chúng ta nữa, bởi vì nó đã kết thúc. Tội lỗi không còn là thứ chúng ta tô vẽ khi Chúa vào nhìn chúng ta, bởi vì nó đã kết thúc tại thập tự giá.

2/

Đầu tiên, Giu-đa Ích-ca-ri-ốt chấp nhận 30 miếng bạc để đưa những kẻ thù của Chúa Giê-su đến bắt Ngài trong một nơi yên tĩnh ở Vườn Ghết-sê-ma-nê là nơi Chúa Giê-su thường cầu nguyện vào ban đêm. Giu-đa sau đó đã hối hận, nhưng không thể hủy bỏ sự phản bội của mình. Vì vậy, ông đã treo cổ tự tử.

Vài giờ sau, sứ đồ Phi-e-rơ được hỏi liệu ông có phải là môn đồ của Chúa Giê-su không. Sợ hãi, ông phủ nhận điều này. Một lần nữa Phi-e-rơ lại được hỏi, ông tuyên bố rằng không biết Chúa Giê-su. Khi bị hỏi đến lần thứ ba, ông lớn tiếng chửi bới và hét lên rằng mình không phải là người đi theo nghi phạm hình sự bị bắt. Sau đó, Chúa Giê-su được dẫn qua phòng xử án và ngước nhìn Phi-e-rơ, khuôn mặt của Ngài đau buồn thay cho lời nói với một trong những môn đồ nhiệt thành nhất của Ngài.

Kinh hoàng trước sự hèn nhát của mình, Phi-e-rơ đã khóc những giọt nước mắt cay đắng và ăn năn. Ông được tha thứ và rồi trở thành một trong những nhà truyền giáo vĩ đại nhất trong lịch sử hội thánh và rao giảng Tin mừng trong một bài giảng mạnh mẽ vào Ngày Lễ Ngũ Tuần đến nỗi 3.000 người đã hưởng ứng và chịu phép báp têm. Sau đó, ông trở thành một trong những nhà lãnh đạo vĩ đại của hội thánh đầu tiên và theo truyền thuyết, ông đã tử vì đạo ở Rome. Khi người La-mã bắt đầu đóng đinh ông vào thập tự giá, Phi-e-rơ nói với họ rằng ông không đáng chết giống như Chúa Giê-su, ông xin được đóng đinh lộn ngược. Vì vậy, những người lính La-mã đóng đinh ông với đầu chúc xuống đất.

3/

 Kiêng ăn là truyền thống vào Thứ 6 trước phục sinh. Tại sao? Bởi vì đây là ngày mà  Chúa Cứu thế sống giữa chúng ta đã bị phản bội, bị làm nhục, bị tra tấn. Ngài bị chối bỏ bởi đám đông đã cổ vũ Ngài chỉ vài ngày trước. Rồi bây giờ Ngài bị giết như một tội phạm thông thường. Kinh thánh cho biết Chúa Giê-su bị treo trên thập giá từ trưa cho đến 3 giờ chiều. Đây là ba giờ khủng khiếp mà Cha thiên thượng và nhân loại đã quay lưng lại với Đấng Cứu Thế. Đây là thời điểm đau thương nhất của nhân loại trong lịch sử. Đức Chúa Trời đã gửi cho chúng ta món quà cứu chuộc. Chúng ta nhún vai bỏ qua. Để ghi nhớ ba giờ khủng khiếp đó, nhiều tín hữu kiêng những thứ thú vui và không ăn bất cứ thứ gì.

4/

Chúng ta sẽ không còn cảm thấy buồn vào Thứ 6 trước phục sinh nữa. Chúng ta khiêm tốn đón nhận hồng ân Chúa ban với lòng biết ơn, ngước nhìn lên thập giá kinh ngạc và ngỡ ngàng. Ở ý nghĩa sâu xa, cái chết của Ngài thật thánh thiện và trong sáng bao trùm lên mỗi con người chúng ta. Sau 3 ngày, Ngài sống lại rồi! Và đó là Tin Mừng, là Phúc Âm.

admin

SHARE
Bài trướcThư Giãn
Bài sauMa-ri và Ma-thê

ĐỂ LẠI BÌNH LUẬN

Nhập bình luận!
Vui lòng nhập tên