Trang Chủ THƠ Thơ Về Người Mẹ

Thơ Về Người Mẹ

1212
0
SHARE

Rét căm căm chiều trở lạnh sang đông
Manh áo nhỏ mẹ che không đủ ấm
Tay mẹ choàng suốt cả tuổi thơ con.

Tôi nhớ lại những ngày tôi với mẹ
Nắm tay nhau đi dưới những đường xuân
Cánh đồng vàng bay lên mùi hương lúa
Cánh hạc bay vào nỗi nhớ mênh mông.

Tôi có lẽ sẽ buồn khi nhớ lại
Trên con đường phố thị những ngày về
Mẹ cơ cực như dòng sông quê cũ
Những ngày dài trong mắt mẹ lê thê.

Tôi có lẽ sẽ buồn khi thấy lại
Màu thời gian trên tóc mẹ tàn phai
Vết chân chim trên đồng khô cỏ úa
Mẹ vẫn bao la biển rộng sông dài.

Tôi có lẽ sẽ còn buồn hơn thế
Vào một ngày không còn mẹ bên đời
Tôi sẽ mang những niềm riêng sâu lắng
Đi vào đời thương nhớ mẹ mà thôi. 

Mẹ có lẽ vẫn còn ngồi đâu đấy
Chờ tôi về trong những sớm mai tươi
Tôi vẫn thấy mẹ tôi còn trẻ lắm
Mẹ trong lòng tôi mãi mãi hai mươi.

 

Bài thơ nói về hình ảnh người mẹ. Chưa cần nói gì hết, chưa cần nghĩ suy gì nhiều, chỉ cần vừa mới nghe tiếng “MẸ” thôi là không ai mà không cảm thấy như có một cái gì đó rất thân thương, gần gũi, đáng yêu, đáng quý, đáng trân trọng dâng lên tự trong lòng rồi.
“Tôi nhớ lại những ngày tôi với mẹ”, đó là câu thơ mở đầu và đó cũng là câu thơ được tác giả lặp đi lặp lại đến những bốn lần trong bài thơ, khiến cho chúng ta phải suy nghĩ, phải đặt câu hỏi tác giả nhớ lại những gì đây nhỉ? Và những điều mà tác giả nhớ lại, đó chính là: hình ảnh mẹ lúc còn trẻ, còn nhiều mơ uớc cho gia đình, cho cuộc sống; đó chính là hình ảnh mẹ chèo đò đưa khách sang sông; đó chính là hình ảnh mẹ nghèo giữa mùa đông lạnh giá; và đó chính là hình ảnh mẹ dắt tay mình đi thăm Tết người thân. Hình ảnh mẹ hiện lên trong 4 khổ thơ đầu thật cảm động làm sao! Không một người mẹ nào mà không lo toan cho cuộc sống gia đình, nhất là lo toan cho con cái, như hy sinh cả đời mình cho chồng, cho con mà không hề băn khoăn, tiếc nuối. Phải chăng đó chính là tình cảm thiêng liêng mà Tạo Hóa đã đặt để trong lòng người phụ nữ?
            Khi nhớ lại sự hy sinh cao cả của mẹ dành cho mình như thế, nhà thơ đưa tầm nhìn mình tới tương lai và cảm nhận được rằng lòng mình chắc sẽ buồn lắm khi nghĩ đến mẹ vẫn tiếp tục hy sinh trong âm thầm, lặng lẽ vì gia đình, vì con cái với một tình yêu bao la, không bờ bến. Không một người con nào không cảm thấy buồn khi thấy mẹ sống lam lũ, cơ cực, khi thấy “màu thời gian trên tóc mẹ tàn phai”.
            Và nỗi buồn lớn nhất của người con là khi “không còn mẹ bên đời” với mình nữa. Nỗi buồn ấy chắc chắn sẽ theo mãi người con, sẽ “đi vào đời” với người con không bao giờ nguôi. Và để cho cái ngày “không còn mẹ bên đời” chậm đến với mình, tác giả đã mong ước mẹ mình được “trẻ mãi không già” để mình được luôn có mẹ bên đời. “Mẹ trong lòng tôi mãi mãi hai mươi” – Tác giả đã có một câu thơ kết thật ấn tượng đem đến niềm vui cho nhiều người – niềm vui muốn mẹ được mãi mãi tuổi hai mươi để luôn được có mẹ bên mình.
            Với lời thơ chân thực, nhẹ nhàng , bài thơ thể hiện được tình cảm chân tình của người con dành cho mẹ. Chính điều đó làm cho bài thơ đem lại sự cảm động thực sự trong lòng người đọc. Cảm ơn thi sĩ LTK rất nhiều vì đã có những bài thơ viết về mẹ thật xúc động, mà một trong những bài thơ như thế là bài “Những ngày tôi với mẹ.”
Người Quảng Nam  
                                                               

MẸ – THÁNG NĂM!

 

Mười hai năm mẹ  vào miền viên miễn

Căn nhà xưa héo úa những rêu phong

Khói lam chiều tựa in hình dáng mẹ

Thoáng đâu đây lặng lẽ bóng mẹ hiền.

 

“Mẹ đi rồi trời sớm nắng chiều mưa

Con đơn lẻ ra vào khi sớm tối

Mẹ hiền hỡi ra đi sao quá vội!

Đời mây mù con tìm bóng mẹ đâu?”(1)

 

Nắng chợt tắt mây chiều bay nhè nhẹ

Như bùi ngùi từng sợi nhớ thương ai

Tháng năm về hướng tâm hồn lên mẹ

Viếng mộ người mắt ngấn lệ sầu rơi.

 

Thương nhớ mẹ nói sao hết trong đời

Người nằm đó nhưng chim trời vẫn hót

Hoa vẫn nở, nước vẫn reo thánh thót

Con biết rằng linh hồn mẹ thảnh thơi.

 

Mẹ yên nghỉ nơi nước trời hạnh phước

Con tri ân công khó mẹ ngày xưa

Bước theo Chúa noi dấu người mãi mãi

Giảng Tin Lành đâu ngại những gian nan.

 

Mẹ ơi mẹ! chiều nay nghe gió hát

Đồi Định An – điện cao thế giăng ngang

Tiếng vi vu heo hút giữa mây ngàn

Tim đau đớn mơ màng con mất mẹ.

 

Mùa tháng năm nắng hạ vàng hiu hắt

Cánh phượng hồng tan tác giữa mùa ve

Lời bi ca theo nắng hè phổ nhạc

Buồn không tên nghe man mác chiều lên

 

Con vẫn sống với những ngày vui thỏa

Sáng danh Cha  thánh  ở trên trời

Lòng hiếu kính con luôn giữ nào ngơi

Ngày kỷ niệm nhớ ơn người quá cố.

 

Cảm tạ Chúa! lòng con được thố lộ

Một tâm tình độc thoại với Giê-su

Đấng làm nên một người mẹ tuyệt vời

Con hứa nguyện dâng cuộc đời lên Chúa!

Ghi chú:

(1)Thơ hiền thê: Nguyễn Thị Lan

Hồ Thi Thơ – 2021.

                     Ban Biên Tập nhận biên dịch các văn phẩm Cơ Đốc

                            Liên hệ email:     [email protected] 

ĐỂ LẠI BÌNH LUẬN

Nhập bình luận!
Vui lòng nhập tên