Trang Chủ DƯỠNG LINH Tạ Ơn Và Cảm Ơn

Tạ Ơn Và Cảm Ơn

1139
0
SHARE

Benjamin Franklin (1706-1790)

Một cụ già 93 tuổi bị nhiễm virus Covid 19 được đưa vào bệnh viện để điều trị. Tại đây cụ phải dùng máy thở trong nhiều ngày để duy trì sự sống. Khi được xuất viện, cầm bill của bệnh viện trên tay, cụ bật khóc. Nhân viên y tế ngạc nhiên hỏi:

“Cụ sao thế? Cụ lo lắng về số tiền phải trả trên bill à? Không sao, nếu cụ khó khăn thì chúng tôi sẽ hỗ trợ viện phí cho cụ.”

Lúc bấy giờ cụ già đáp:

“Không, tôi thanh toán được số tiền bill này dù nó khá nhiều. Nhưng khi phải trả một món tiền lớn để được thở trong vài ngày, tôi chợt hiểu rằng từ hơn 90 năm nay Đức Chúa Trời Cho Tôi Thở Miễn Phí mà tôi không hề biết ơn Ngài. Tôi khóc Vì Hối Hận Cho Sự Vô Ơn Của Mình.”

Chúng ta được nhận vô số ân ban từ thiên thượng cách nhưng không, và đang sống trong sự ưu đãi ấy. Thử nghĩ rằng giá như Đức Chúa Trời không ban cho ánh nắng mặt trời nữa. Suốt cả bốn mùa, nhiệt độ đều hạ xuống âm mấy trăm độ thì nhân loại sẽ không thể sinh tồn nổi trên trái đất này.

Hơn nữa, nếu Đức Chúa Trời đã không ban nước và khí Ô-xy cho nhân loại thì đã ra sao? Một số người nói rằng có thể làm ra nước khi kết hợp khí Ô-xy với khí Hi-đrô theo phương pháp khoa học, nhưng nếu bảo họ rằng “Chớ sử dụng bất cứ thứ gì do Đức Chúa Trời sáng tạo ra, mà hãy tự làm ra khí Ô-xy và khí Hi-đrô rồi làm ra nước.” thì họ sẽ chẳng thể làm nổi dù là một chén nước dù gắng sức đến đâu. Hơn nữa, nếu loài người trực tiếp làm ra khí Ô-xy và khí Hi-đrô rồi làm ra nước dùng để uống cả đời, thì sẽ thật khó đảm đương nổi chi phí ấy.

Nếu Đức Chúa Trời không ban cho các ân huệ mỗi ngày thì nhân loại không thể sống nổi dù chỉ là một ngày. Thế mà, chúng ta đã không cảm tạ lên Ðức Chúa Trời dù luôn sử dụng miễn phí những thứ Ngài ban cho. Tất thảy đều là việc đáng phải cảm tạ, thế mà chúng ta chỉ nhìn mỗi mặt bề ngoài mà so sánh với người khác, nên cảm thấy thiệt thòi rằng “Người kia có được thứ to lớn và hoa lệ đến như thế, mà tôi chẳng có được gì ngoài thứ bé nhỏ và bình thường này.”
Hôm nay chúng ta đọc một trích dẫn sau:

“Wake at dawn with a winged heart and give thanks for another day of loving.”  Kahlil Gibran (1883-1931)

a winged heart: một tấm lòng bay bổng/ một trái tim có cánh không chỉ được sử dụng để tượng trưng cho tinh thần tự do, mà còn là tự do thoát khỏi một số thứ như nghiện ngập hoặc thói quen xấu.

Nếu dịch sát nghĩa là: Thức dậy lúc bình minh với một tâm hồn tự do và cảm tạ vì một ngày yêu thương nữa.

Rất nhiều người lầm tưởng rằng câu thơ “Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy/ta có thêm ngày nữa để yêu thương” là của một tác giả người Việt nào đó.

Tuy nhiên, đây là câu thơ của tác giả Kahlil Gibran (1883-1931), một thi sĩ và họa sĩ người Mỹ gốc Liban. Những câu thơ này được trích trong tập thơ The Prophet xuất bản năm 1923. Nó được Nguyễn Nhật Ánh chuyển ngữ vào năm 1993.

 

Khi tôi còn học trong trường thần học, một giảng viên (Dung Nguyen) nói rằng khi các anh chị học chương trình này, các anh chị cần phải có những câu nói của riêng mình để truyền đạt các thông tin hữu ích. Điều này thật khó phải không, vì “không có gì mới ở dưới ánh mặt trời.”

 

Hôm nay thử nói một câu xưa như quả đất:

Tạ ơn TRỜI mỗi sớm mai thức dậy.

Ta vẫn còn thở hít oxygen. Miễn phí.

Động từ “cảm ơn/tạ ơn” phải có một bổ túc từ theo sau.  Chúng ta cảm ơn/tạ ơn ai?
Cảm ơn người và Tạ ơn Trời. Tạ ơn Trời và cảm ơn người. Điều này là tự nhiên, là lẽ đương nhiên của nếp sống Cơ-đốc.

ƠN NGƯỜI, ƠN TRỜI

 

ĐỂ LẠI BÌNH LUẬN

Nhập bình luận!
Vui lòng nhập tên