Cựu tống thống Mỹ Harry Truman có một nguyên tắc: Bất cứ lá thư nào ông viết ra lúc tức giận thì chúng phải được để trên bàn làm việc của ông suốt 24 giờ rồi mới được gởi đi. Nếu hết thời gian “làm nguội” mà cảm xúc của ông vẫn không thay đổi, thì ông sẽ gửi đi. Đến cuối đời, những lá thư mà Truman không gởi đi đựng đầy một ngăn lớn.
Trong thời đại thông tin liên lạc tức thời này, chỉ cần 24 phút bỏ ra để suy xét có thể cứu chúng ta khỏi những hoàn cảnh khó xử! Trong thư tín của mình, Gia-cơ đề cập đến một vấn đế phổ biến trong lịch sử loài người khi ông viết về tác hại của việc không kiềm chế cái lưỡi. Ông viết: “Không ai chế ngự được cái lưỡi, một vật xấu xa không kiểm soát, đầy dẫy những chất độc giết người” (3:8).
Khi nói xấu hay nói khi giận dữ, chúng ta đã chệch ra khỏi đường lối mà Chúa muốn. Cái lưỡi, ngòi bút và ngay cả bàn phím của chúng ta cũng nên thường xuyên giữ im lặng với lòng biết ơn trước sự kìm chế mà Chúa ban cho. Là con người, tất cả chúng ta khi nói rất thường dễ khiến cho người khác biết về sự vấp phạm của mình.
Khi chúng ta muốn gây ngạc nhiên cho người khác về sự khác biệt mà Chúa tạo ra trong chúng ta, có lẽ chúng ta không cần làm gì xa xôi hơn là việc kiếm chế cái lưỡi của mình. Người khác không thể không nhận ra khi chúng ta tôn kính Chúa thông qua những gì chúng ta nói – hoặc im lặng.
Lạy Chúa, xin giúp con sử dụng những lời của mình không phải để hạ bệ người khác hoặc xây dựng danh tiếng của mình nhưng để tìm kiếm sự tốt lành cho những người khác trước hết, và khi làm vậy thì phục vụ chính Ngài và vương quốc Ngài.
Ai giữ miệng lưỡi mình, là giữ linh hồn mình khỏi hoạn nạn. Châm Ngôn 21:23