CHO TRÒN DÁNG XUÂN
Viết khỏe, giàu cảm xúc và một chút lãng mạn – những yếu tố này làm nên Hồ thi Thơ
Tôi nghe như tim mình đang rạo rực
Đêm giao thừa náo nức đếm từng canh
Trời se lạnh sương khuya đáp trên cành
Từng giọt sương long lanh trên ngọn cỏ.
Ủ đông dài hoa nụ cuộn héo hon
Bỗng vùng dậy từng chồi non nẩy nở
Nhà tôi đó không mai vàng rực rỡ
Chỉ đơn thuần hoa mướp nở vàng hoe.
Sáng tinh mơ tôi dậy sớm quanh hè
Giậu mồng tơi lè tè cho trái tím
Và quanh đây nghe tiếng chim ríu rít
Gọi xuân về cho nắng mới khoe duyên.
Hàng chè tàu trước ngõ dáng nghiêng nghiêng
Con chim sâu lẹ chuyền trong rậm rạp
Tôi nghe như tim mình đang hồi hộp
Chúa xuân về ấm áp cõi nhân gian.
Tách con lộ rộn ràng rẽ đồi vắng
Đến nghĩa trang thăm bố mẹ song thân
Vẫn còn đây hình ảnh cũ mộ phần
Nơi yên nghỉ lòng bâng khuâng gợi nhuộm.
Xuân đã về trong vô vàn thương cảm
Giữa người đi kẻ ở chút miên man
Nhưng tôi tin có Chúa, có thiên đàng
Tại nơi đó xuân huy hoàng miên viễn.
Đưa tôi về trời xuân vẫn bình yên
Từng em bé hồn nhiên đang đùa cượt
Đôi nhân tình họ dìu nhau đếm bước
Dưới hàng dương tha thướt tiếng gió lay.
Cảm tạ Chúa, cho tôi được những ngày
Sống trên đất mà lòng nầy Thiên quốc
Rồi mùa xuân sẽ qua đi lần lượt
Trong ánh hồng ơn phước của dáng xuân.
Hồ Galilê – Xuân Đinh Dậu 2017.