Dù cha mẹ bỏ tôi, Nhưng CHÚA sẽ tiếp nhận tôi
Tôi lập gia đình vào một ngày tháng 6 của năm 1986. Năm ấy tôi bước sang tuổi 26, luôn ngước mắt nhìn đời bằng đôi mắt màu xanh.
Ngày Lễ thành hôn của tôi được tổ chức nghiêm trang tại Nhà thờ Tin Lành 71 Hai Bà Trưng Qui Nhơn. Mục sư chủ lễ hôm ấy là ông Đặng Đình Phúc. Họ nhà trai lúc đó là: Ban Trị Sự HT TL Qui nhơn gồm các ông bà Tranh, Nhị, Thự, Tị… anh chị Hồ Xuân Vinh, chị Ngọc Anh, chị Thúy. Tôi nhớ hai em thiếu niên đi trong đoàn bưng theo mâm quả là Hồng Ân và Hồng Phú, và anh Đặng Đình Trung làm Phụ rễ. Và còn những ai khác nữa… đã giúp đỡ tôi trong ngày Lễ Thành hôn tôi không nhớ hết. Có lẽ không quên được chị Hòa, Hiền và ca đoàn Thanh thiếu niên Tin Lành Qui Nhơn đã tôn vinh Chúa những bài Thánh Ca, biệt Thánh ca trong ngày Hôn lễ. Các bạn đã hát nhiều bài Thánh ca mà có một bài biệt Thánh Ca tôi vẫn còn nhớ ngày hôm ấy: “Từ ngàn xưa Chúa thương con người. Ngài cho sống có đôi…”
Họ nhà gái lúc đó là gia đình của thầy cô truyền đạo Nguyễn Thành Đông. Tôi kết hôn với cô con gái lớn nhất trong gia đình này.
Gia đình tôi ở đâu trong ngày Hôn Lễ đó – ngày quan trọng của cuộc đời tôi? Những người thân yêu ruột thịt của tôi không có ai ở đó, chỉ có cậu em trai duy nhất của tôi đến tham dự ngồi ở dãy băng ghế sau của nhà thờ. Ba tôi, anh chị, cô dì, cậu mợ… không ai đến mặc dù tôi không phải là kẻ mồ côi. Vì vào thời điểm đó cô dì, cậu mợ và các anh chị của tôi thực hiện lệnh “cấm vận” của ba tôi đối với tôi. Gia đình tôi chưa có ai tin Chúa và đơn giản là ba tôi từ chối tham dự vào Lễ cưới này.
“Dù cha mẹ bỏ tôi, Nhưng CHÚA sẽ tiếp nhận tôi” ( Thi 27:10)
Khi mục sư chủ lễ tiến hành nghi thức lễ hôn phối, ông hỏi: “Ai đứng ra cưới cô Mỹ Vi làm vợ cậu Phạm Hơn?”thì toàn thể Ban Chấp Sự của Hội Thánh Tin Lành Qui Nhơn đồng loạt đứng dậy.Tự bao giờ không biết, tôi đã trở thành đứa con của Hội Thánh Qui Nhơn!
Tạ ơn Chúa về những gì Ngài đã làm trên đời sống tôi. Xin cảm ơn tất cả mọi người đã giúp đỡ tôi vào một thời điểm nào đó trên lộ trình của tôi.
Cám ơn anh Hồ Xuân Vinh đã viết bài thơ sau đây cho Mỹ Vi và tôi trong ngày cưới:
CHÚC MỪNG HÔN LỄ của Hơn – Vi
Hơn đời là có Jesus
Có Ngài vui thỏa phỉ phu mọi đàng
Hôm nay lễ cưới yêu thương
Mỹ Vi Chúa cấy vào sườn Phạm Hơn
Trời vui hơn đất vui hơn
Người vui mừng chúc, nhạc đàn trổi ca.
Yêu nhau yêu Chúa chan hòa
Tình yêu đẹp đẽ bao la vô cùng
Gái thời tiết hạnh thủy chung
Trai thời độ lượng hiếu trung làm đầu
Ấy lời nhân thế dạy nhau
Nhưng Lời Chúa phán nhiệm mầu sánh chi
Trọn đời Hơn phải yêu Vi
Thương nàng như thể thương mình Hơn nghe
Nắng mưa sớm tối đi về
Nhủ khuyên nâng đỡ tỉ tê cùng nàng
Vi ơi hãy nhớ luật vàng
Kính chồng vâng phục mọi đàng luôn luôn
Sống sao người khác thèm thuồng
Vợ chồng cô cậu Chúa luôn hài lòng
Ngày vui Hội Thánh nhóm đông
Mừng duyên đôi lứa hoa lòng nở tươi
Trông kìa Chúa mỉm miệng cười
Dang tay chúc phước mọi người hôm nay
Ta nhân dịp lễ cưới này
Nhắc khuyên Hội Thánh tình thương phải đầy
Gái trai già trẻ vui vầy
Thực hành Lời Chúa sẽ đầy phước ơn
Nhắc riêng đôi bạn Vi – Hơn
Có Ta là đủ đừng sờn việc chi
Nơi ăn chốn ở làm gì
Ta di-rê cả chớ chi ngại ngùng
Jesus tình ấy thủy chung
Cậy trông vâng phục tín trung vẹn toàn
Phước cho đôi lứa hai con
Yêu nhau khắng khít vàng son ngọt ngào
Bước đi cùng Chúa phước sao
Tình yêu nồng thắm dạt dào ngát hương
Hồ Xuân Vinh (Qui Nhơn, tháng 6/1986)
Mục sư Hồ Hiếu Hạ đã viết: “Cám ơn Chúa, như vậy ms Hơn là đứa con của HT Tin Lành Qui Nhơn. Như thế thì mục sư làm sao mà không thể không yêu HT được.
Có yêu HT thì mới toàn tâm toàn ý phục vụ HT. Ha-le-lu-gia!”