Trang Chủ THƠ The Most Beautiful Flower

The Most Beautiful Flower

882
0
SHARE

(Thơ của Cheryl Costello-Forshey – Lê Việt Mai-Yên chuyển ngữ)

Ghế công viên một mình tôi ngồi đọc
Cội liễu già phủ rợp bóng hoang sơ
Buồn làm sao cơn sóng đời vùi dập
Cuộc thế gian truân, hồn mãi sững sờ

Chưa đủ sao cho một ngày tơi tả
Thằng bé mon men lại đến quấy rầy.
Đứng trước tôi đầu nghiêng về phía trước
Nó nói, “vui thay, tìm được vật này!”

Trong bàn tay một đóa hoa xơ xác
Không đủ mưa đủ nắng, cánh tả tơi
Muốn đuổi nó đi với đài hoa chết
Tôi gượng cười đoạn nhìn cõi xa xôi

Thay vì đi nó đến ngồi bên cạnh
Nâng đóa hoa lên mũi ngửi vài giây,
Trong ngạc nhiên nó kêu lên, “thật tuyệt!”
“Mùi hoa thơm và sắc cũng diệu kỳ!”

Trước mắt tôi, cành hoa khô đã chết
Đã không còn màu sắc: đỏ vàng cam
Nhưng phải lấy, kẻo nó nhây ngồi mãi
Tôi vươn tay, “Đây là cái tôi cần!”

 

 

Thay vì đặt vào tay tôi mong đợi
Nó đưa giữa lừng không một lý do
Chỉ chừng đó tôi bỗng nhìn ra được
Đứa trẻ cầm hoa đôi mắt đã mù!

Giọng tôi nghẹn, lệ trào dâng trong nắng
“Cảm ơn em đã nhặt đóa hoa xinh!”
“Không có chi”, em mỉm cười bỏ chạy
Nào hiểu với tôi đời lại hữu tình!

Tôi ngồi đó tự hỏi sao em thấy
Người đàn bà trách phận dưới cành dương
Sao em biết cảnh ngộ tôi vùi dập?
Chắc từ tim em, thần nhãn thiên-đường!

Qua mắt mù em, cuối cùng tôi thấy
Đau khổ thế gian, đã đến từ mình
Trong những lúc theo dòng đời xuôi ngược
Tôi đã mù nào thấy được bình minh

Tôi nguyện sẽ nhìn thấy đời tươi đẹp
Cảm kích với từng giây phút mong manh
Tôi chợt nâng lên đóa hoa tàn rũ
Thở vào lòng hương sắc đóa hồng xinh

Tôi mỉm cười mắt nhìn theo cậu bé
Giờ đây em với hoa dại cầm tay
Mon men đến bên cụ già trầm mặc
Để sẽ cho ông hạnh phúc đủ ngày.

 

 

(Thơ của Cheryl Costello-Forshey – Lê Việt Mai-Yên chuyển ngữ)

http://tinhyeukhongbiengioi.org   

ĐỂ LẠI BÌNH LUẬN

Nhập bình luận!
Vui lòng nhập tên